Sau khi nhìn thấy đứa trẻ trong ngực người phụ nữ, hai tên còn lại cũng nhếch miệng cười.
"Còn có người dám đưa con mình rời khỏi lúc tối muộn như vậy? Các anh em, chúng ta đến dạy cho bọn chúng thế nào là quy củ ở khu ở chuột nào.
""Còn có một tên khác trông có vẻ không dễ đối phó.
Chuẩn bị người đi.
"“Yên tâm!"Ba tên côn đồ thấp bé đứng dậy đi về phía hai người Lục Duyên.
Tên côn đồ đứng giữa đã nhét tay vào túi, nơi đó có một khối nhô ra.
Cả ba tiến lại gần, người phụ nữ gầy yếu liền nhận ra ngay.
Cả người nàng run lên một cái, ôm chặt đứa trẻ rồi trốn sau lưng Lục Duyên.
Ngay khi ba tên côn đồ đến gần.
Hai trong số đó đã thấy gen chiến văn trên cổ tay của Lục Duyên.
Con ngươi bọn chúng lập tức co rút, lộ vẻ kinh hãi.
Một tên côn đồ vạm vỡ khác không để ý đến cổ tay của Lục Duyên.
Hắn ta nhếch miệng đi đến trước mặt Lục Duyên:"Nhóc em, cho mấy anh đây đây mượn mấy món đồ đi.
""Mượn cái gì?"Tên nhóc to con kia chuẩn bị nói thì bị một trong số đồng bọn của hắn ta che miệng lại, còn tên đồng bọn đó lại nở một nụ cười hiền làn:"Đại ca, mấy người chúng em muốn hút thuốc mà không có lửa, nên muốn đến mượn đại ca hộp quẹt lửa, ngươi xem có tiện không?”Tên côn đồ cường tráng kia bị đồng bọn của hắn bịt miệng, đang bất mãn, chợt sửng sốt khi nghe thấy câu trả lời của tên kia.
"Ta không hút thuốc nên không có bật lửa.
""Là vậy sao, vậy chúng em quấy rầy rồi, đại ca, người đi khỏe nha.
"Nụ cười trên tên côn đồ kia hết sức hiền lành, người không biết còn tưởng hắn ta là người tốt đẹp thế nào.
Họ kéo tên côn đồ đô con vẫn còn hơi đờ đẫn kia rời khỏi.
Sau khi đi được một đoạn, tên côn đồ đô con thoát khỏi sự lôi kéo của đồng bọn, bất mãn nói:“Các ngươi lộn xộn cái gì?”Tên côn đồ lúc trước bịt miệng hắn lúc này trán đã đầy mồ hôi, mặt đầy khiếp sợ thấp giọng mở miệng nói:"Lão Nhị, ngươi nhất định phải mời hai người chúng ta một bữa cơm ngon đấy!""Cái gì? Các ngươi kéo ta còn muốn ta phải mời khách? !"Tên côn đồ lập tức không vui.
"Ngươi thì biết cái gì, tên đàn ông kia chính là một chiến sĩ gen đấy! Ban nãy ngươi không nhìn thấy cổ tay hắn sao? ! Chúng ta vừa cứu ngươi một mạng đấy!"Tên côn đồ to con kia sửng sốt một chút, liền quay đầu nhìn về phía sau.
Bóng lưng Lục Duyên đã đi khá xa, đã không thể thấy rõ.
Ánh mắt hắn còn mang vẻ khiếp sợ:"Ngươi nói thật à?""Đương nhiên là thật rồi! Ta lừa ngươi làm gì? Nếu ngươi không tin ta thì hỏi Mặt rỗ.
"Tên côn đồ đã hỏi mượn bật lửa của Lục Duyên gật đầu nói:"Là thật đó, chẳng trách ban đêm họ còn dám ra đây.
Hóa ra là chiến sĩ gen.
Cũng may là chúng ta có đôi