Dựa theo thông tin mà hắn biết được, mỗi một gian phòng cũng có thể có bảo vật, nhưng cũng có khả năng có vệ binh sắt thép đóng giữ hoặc là cạm bẫy gì đó.
Cụ thể sẽ bắt gặp cái gì thì còn phải xem vận may.
Đương nhiên Lục Duyên sẽ không bỏ qua một chiếc cửa phòng như này.
Toàn thân hắn có lưu quang màu đỏ lấp lóe, mở ra Xích Đồng Chi Quang.
Đồng thời hắn cũng gieo Tự Nhiên Chi Chủng vào trong cơ thể mình.
Sau khi chuẩn bị kỹ càng, Lục Duyên tiến lên và mở cửa phòng ra.
Bên trong là một gian phòng có chu vi khoảng năm trăm mét vuông.
Nhìn lớn hơn rất nhiều so với bên ngoài.
Lục Duyên nhìn thấy ba lọ thuốc màu xanh lam yên tĩnh nằm ở giữa phòng.
Hắn thấy thế thì nhướng mày đi tới rồi nhặt thuốc lên.
Thông tin lập tức xuất hiện ở trong đầu Lục Duyên.
Linh lực gen dịch (nhất giai): Ẩn chứa lượng lớn linh lực, sau khi dùng có thể khôi phục linh lực, cũng có thể dùng để tôi luyện gen.
Lục Duyên thấy cái này thì mắt sáng lên, lập tức lộ ra một nụ cười.
Hiện tại hắn vốn đang thiếu linh tinh đây.
Lục Duyên nhanh nhẹn mở một bình linh lực gen dịch ra rồi uống vào, sau đó cảm nhận linh lực phun trào xuống.
Linh lực mà gen dịch này ẩn chứa ước chừng tương tự như một trăm viên linh tinh nhất giai, hơn nữa lại ôn hòa hơn, rất tiện để hấp thu.
Chẳng phải cái này gần như sáng ngang với thiên tài địa bảo Tinh Hoa Nguyệt Thạch sao?Lục Duyên nhớ tới Tinh Hoa Nguyệt Thạch mà lần trước mình thu hoạch được ở Sa Nham thành, điểm khác biệt duy nhất chính là cái này do khoa học kỹ thuật tạo nên.
Lục Duyên hít thở mấy hơi thì đã hấp thu được linh lực trong linh lực gen dịch, sau đó tiện thể cũng uống luôn hai lọ còn lại.
Lúc này, hắn nhìn quang gian phòng một chút, phát hiện không còn đồ vật gì thì đành tiếc nuối rời đi.
Hy vọng ở địa phương khác cũng có loại đồ vật tốt như này.
Lục Duyên li3m môi một cái, cảm thấy có chút chờ mong.
Nếu là như vậy, hắn có thể rèn luyện gen "Tự Nhiên Chi Chủng" đến viên mãn ở thế giới Di tích Aiur này.
Lục Duyên ra khỏi phòng rồi tiếp tục xuống lầu.
Đúng lúc này, ở góc rẽ dưới tầng có một người Carman mặc giáp da màu đen đi tới.
Lục Duyên nhìn thấy người Carman, thì tất nhiên người Carman kia cũng nhìn thấy Lục Duyên.
Hai người đối mặt với nhau, đều sững sờ một lát.
Sau đó người Carman kia nắm chặt hai thanh đoản kiếm trong tay, cười gằn nhìn Lục Duyên:"Nhân loại, đụng phải ta xem như vận số ngươi tốt rồi"Trên thân thể hắn ta chợt hiện lên từng tia từng tia ánh sáng trắng, sau một khắc, hắn ta hóa thành tàn ảnh đánh tới phía Lục Duyên, tốc độ khá nhanh.
Trong mắt Lục Duyên hiện lên vẻ kinh ngạc, loại tốc độ này có thể sánh ngang với chiến sĩ tinh nhuệ nhất giai đỉnh phong.
Còn là một cường giả?Vào lúc Lục Duyên còn đang kinh ngạc, người Carman kia đã xuất hiện ngay trước mặt Lục Duyên.
Trên khuôn mặt trắng bệch tựa như nham thạch của hắn ta xuất hiện một nụ cười ác độc, hai thanh đoản kiếm trong tay đâm về phía Lục Duyên.
Lục Duyên lại không mảy may nhúc nhích, hai thanh đoản kiếm kia lập tức rơi vào