Lục Duyên gật đầu:"Cũng được"Đúng là vẫn còn một vài thứ chưa được phân chia, nhưng giờ thì không kịp nữa rồi.
Đặc biệt là thủy tinh kế thừa văn minh quý giá nhất.
Điều này có thể khiến Dạ Dạ và Amy đánh nhau.
Họ đã khám phá tổng cộng hai mươi hai tòa nhà cao mười nghìn mét và mười lăm tòa nhà cao tám nghìn mét, thu hoạch được chín thủy tinh thừa kế.
Những kiến thức này là một tài sản vô giá.
Ba người họ hẹn lần sau sẽ tập trung ở Bạch Vân thành để phân chia các vật phẩm quý giá.
Sau đó, ba người họ không thể chống lại được sức hút do của quang môn nữa, lần lượt rời khỏi di tích cơ giới Aiur.
Trước lúc rời đi, Lục Duyên liếc nhìn vương tọa cơ giới một cái, trong mắt lóe lên một tia sáng vô hình, kết nối hắn và vương tọa cơ giới với nhau.
Thế giới thực, Thiên Tài Doanh của đế quốc Hồng Phong, tòa ký túc số 112.
Trong phòng Lục Duyên, một luồng ánh sáng trắng xẹt qua, cơ thể của Lục Duyên xuất hiện.
Ngay khi xuất hiện, ánh mắt Lục Duyên hơi ngẩn ra, hắn nhìn quanh một lượt rồi mới xác định được rằng mình đã trở về ký túc xá.
Lục Duyên ngã thằng xuống giường, thở ra một hơi, vẻ mặt mệt mỏi.
Tuy mới ở di tích cơ giới Aiur có mười hai ngày, nhưng mười hai ngày này đều phải chiến đấu, tinh thần căng thẳng, chưa có phút nào được nghỉ ngơi.
Dù với tinh lực hiện tại thì Lục Duyên cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.
Bây giờ trở lại, tinh thần được thoải mái, cảm giác mệt mỏi lại ập tới.
Lục Duyên đi tắm rồi nằm ở trên giường, nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Khi Lục Duyên tỉnh lại đã là ngày thứ hai.
Được một đêm ngủ ngon, Lục Duyên cảm thấy tràn đầy năng lượng.
Hắn lấy điện thoại ra, phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ.
Có Lý Thanh Hòa, Tiết Vượng, Vương Hương Hương, Trác Minh, và thậm chí còn có cả người mà Lục Duyên không ngờ tới là Tư Thính Vũ.
Trong quang tín cũng có rất nhiều tin nhắn chưa đọc, đầu tiên là của Lý Thanh Hòa.
"Duyên đệ, ngươi đã ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa chưa?""Duyên đệ, tiến triển tốt không? Thu hoạch thế nào?""Duyên đệ? Nếu còn không trả lời thì tỷ đây sẽ tức giận thật đấy?""Lục Duyên! Ta sẽ tới Thiên Tài Doanh đánh ngươi!""Hay là đi ngủ rồi? Khi nào dậy gửi lại tin nhắn cho tỷ!"Lục Duyên:Hắn nhìn từng dòng tin nhắn mà sa sầm mặt mũi, dường như hắn có thể nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Lý Thanh Hòa.
Hắn vội vàng gọi lại.
Chuông điện thoại rất nhanh đã vang lên, đầu dây bên kia truyền tới giọng nói có phần lười biếng của Lý Thanh Hòa:"Alol?Lục Duyên ho khan một tiếng, có phần hối lỗi:"Thanh Hòa tỷ, hôm qua ta ngủ mất rồi.
Õ trong di tích cơ giới Aiur mười hai ngày nay, ta chưa được nghỉ ngơi lúc nào"Trong lòng hắn vẫn có chút xấu hổ, tối hôm qua quá mệt mỏi, không nghĩ tới Lý Thanh Hòa sẽ lo lắng cho hắn nên đã đi ngủ luôn.
"Duyên đệ?"Lý Thanh Hòa dường như đã tỉnh táo hơn, nàng khẽ hừ một tiếng:"Tỷ biết ngay là ngươi