Chỉ hơn mười phút sau Tư Thính Vũ đã quay lại.Với tốc độ của nàng, đến doanh địa số 306, thậm chí cũng không cần đến một phút, đi đi về về cũng rất nhanh.Sở dĩ nàng đi lâu vậy, có lẽ là bàn giao một số đô.Sau khi vào cửa, nàng thấy Lý Thanh Hòa đặt chân lên đùi Lục Duyên, khóe miệng hơi giật.Nàng lặng lẽ lên tiếng nói:"Thanh Hòa, có thể về rồi""Ừm- đi thôi!"Lý Thanh Hòa đứng dậy đi giầy, Lục Duyên cũng đứng lên theo.Tư Thính Vũ có chút nghi ngờ nhìn Lục Duyên:"Lục Duyên cũng muốn đi?""Ừm, lão gia nhà ta muốn gặp hắn"Tư Thính Vũ giật mình gật đầu.Ba người ra khỏi ký túc xá, Lý Thanh Hòa tóm lấy bả vai của Lục Duyên, bay lên trời, gió gào thét, cây cối phía dưới gần như bị kéo thành một đường.Lục Duyên có chút khiếp sợ với tốc độ của cường giả chiến vương, rất nhanh, họ đã đến trước một tòa pháo đài khổng lồ.Ba người bay về phía quân khu, vì Tư Thính Vũ không cần gặp Chiến Đế nhà họ Lý, bèn tạm biệt Lục Duyên và Lý Thanh Hòa.Còn Lý Thanh Hòa đưa theo Lục Duyên bay đến một tòa tiểu viện ở sâu trong quân khu.Ánh mắt Lục Duyên đảo qua, phát hiện tiểu viện này khác với tiểu viện của Thiên La Chiến Đế mà Lục Duyên gặp trước đây, rất mộc mạc, không có nhiều hoa cỏ vậy.Lý Thanh Hòa dẫn theo Lục Duyên gõ cửa, bên trong vang lên giọng nói:"Vào đi"Lý Thanh Hòa đẩy cửa rồi đi vào.Lục Duyên thấy trong đại sảnh có hai ông lão ngồi uống rượu với nhau.Một ông lão có da đầu xám trắng, nhìn có về gầy yếu, mặc áo choàng đen, một ông lão tóc hoa râm, dáng người cường tráng dị thường, mặc trang phục võ đạo.Lúc này, ông lão mặc áo choàng đen vui vẻ uống rượu, trên khuôn mặt của ông lão cường tráng tràn đầy vẻ đau lòng, ánh mắt nhìn ông lão mặc áo choàng đen mang theo về u oán.Lục Duyên nhìn mà trong lòng ớn lạnh, ông lão này bị làm sao vậy?Hắn chưa kịp nghĩ nhiều, Lý Thanh Hòa đã đi qua đó, lên tiếng nói với ông lão mặc áo choàng đen:"Lão gia, ta đưa Duyên đệ đến rồi ""Ừm?"Nghe thấy câu này, ông lão mặc áo choàng đen buông chén rượu xuống, quay đầu nhìn về phía Lục Duyên.Ông lão cường tráng khác cũng nhìn qua, khuôn mặt nở nụ cười."Ôi? Duyên đệ? Thanh Hòa, gọi thân thiết vậy, đây là người tình nhỏ của ngươi à?"Cho dù là Lý Thanh Hòa, nghe thấy lời thẳng thắn vậy, cả người cũng tê dại.Nàng trừng mắt nhìn Rafael một cái, lên tiếng nói:"Lão gia Rafael, ta cảm thấy lão gia nhà ta uống trùng vương nhưỡng vẫn hơi ít..."Rafael:Lần này đến lượt hắn cũng tê dại.Lý Tinh Hải cười lớn ha ha, sau đó nhìn Lục Duyên lên tiếng nói:"Ngươi chính là Lục Duyên? Nghe nói thú triều lần này, ở hậu phương trong phòng tuyến, có một em bé của Thiên Tài Doanh đưa theo lãnh chủ cơ giới giúp mấy doanh địa phòng ngự tiêu diệt thú triều, chắc là ngươi phải không?""Cái gì? Lục Duyên đó chính là hắn? Ta nói mà, sao nghe có chút quen tai?Rafael nhìn Lục Duyên, sau đó nhếch miệng cười:"Nhóc con, rất