Barry nâng chiếc khiên lớn trong tay lên, chặn trước móng vuốt sắc nhọn của nó.
Keng!Barry lùi lại vài bước, cũng nhanh chóng ổn định thân hình.
Hắn nở một nụ cười dữ tợn:"Năng lực phòng ngự của ta không dễ bị ngươi phá vỡ như vậy đâu.
"Hắn không bận tâm đến con bọ đá xám sọc đen đang gầm lên giận dữ, vung thanh trường đao chém về phía bốn con bọ đá xám kia.
Phút chốc, Barry đã dễ dàng chặn được con bọ đá xám sọc đen và bốn con bọ đá xám kia.
Lúc này, tên người đầu chó vạm vỡ kia cũng đã xông đến trước mặt Lục Duyên, hắn gào thét, hai tay nắm chặt chiếc rìu, nâng chiếc rìu lên bổ mạnh về phía Lục Duyên.
Trên chiếc rìu của hắn có những vệt sáng trắng lóe lên.
Gien chiến kỹ: Trọng kích.
Rìu chiến mang theo một nguồn linh lực cuồng bạo rít lên chém về phía Lục Duyên.
Đồng tử Lục Duyên co rụt lại, trong lòng có chút ngưng trọng.
Không ngờ hắn lại gặp được hai chiến sĩ gien mang gien siêu phàm ở một nơi như khu rừng đá này?Cú chém đầy cuồng bạo của chiếc rìu chiến kia khiến lông tơ hắn dựng đứng, cảm nhận được một luồng khí tức nguy hiểmHai tay hắn nắm chặt trọng kiếm, chặn trước chiếc rìu chiến.
Keng!Lục Duyên cảm giác được một luồng sức mạnh cực lớn ập tới.
Ngực hắn như bị bóp nghẹt, cả người liên tục lùi về phía sau mấy bước, hai tay có hơi tê cứng.
Trong lúc Lục Duyên đang lui lại, hai tên người đầu chó cầm kiếm đứng bên cạnh người đầu chó vạm vỡ bắt đầu bạo lên, ép sát Lục Duyên.
Người đầu chó bên trái cầm một thanh kiếm dài và chém về phía thắt lưng của Lục Duyên, trong khi người đầu chó bên phải nắm chặt hai thanh kiếm ngắn của mình, đâm một nhát vào mắt Lục Duyên, một nhát vào tim Lục Duyên.
Phối hợp vô cùng lưu loát, không một kẽ hở.
Lục Duyên cảm giác được nguy hiểm, linh lực dâng trào khắp toàn thân.
Lục Duyên kích hoạt chiến kỹ Hắc Thiết chi khu, một màu đen kịt lập tức bao trùm quanh thân hắn, trên mặt cũng hiện lên mấy đường vân màu đen.
Hắc Thiết chi khu vận chuyển, sức mạnh của hắn tăng lên rất nhiều, ánh mắt Lục Duyên lóe lên một tia sắc bén, hắn vươn tay trái ra nắm lấy thanh đoản kiếm đang chực đâm vào mắt mình.
Hai thanh kiếm kia, Lục Duyên để mặc chúng chém vào người mình.
Nhìn thấy cảnh này, ba tên người đầu chó đều nở một nụ cười nham hiểm.
Keng keng keng!Tiếng kim loại va vào nhau liên tiếp vang lên khiến nụ cười trên mặt ba tên người đầu chó hoàn toàn cứng đờ.
Tay trái Lục Duyên nắm chắc thanh đoản kiếm, hai thanh kiếm kia chém tới trên người Lục Duyên, nhưng chúng chỉ cắt đứt quần áo của Lục Duyên, ghim dán trên da hắn, chẳng tiến thêm được một tấc nào.
Hai tên người đầu chó vừa tấn công cảm nhận rõ ràng nhất, giống như họ vừa mới chém vào một tấm bảng sắt, hai tay bị phản lực làm cho có chút tê cứng.
Đồng tử của hai tên người đầu chó co lại thật mạnh.
"Cái gì?""Không thể phá phòng bị? Chuyện này sao có thể!"Người đầu chó