Nghe đến đây, Rebecca sững người, vội vàng trả lại pháp trượng và pháp bào cầm chưa kịp ấm tay cho Lục Duyên:"A Duyên...!Đợi ra ngoài rồi hãy đưa cho ta vậy"Lục Duyên trợn tròn mắt, có chút không nói nên lời.Nhưng cả hai người đều nói như vậy, hắn cũng không muốn nói nhiều.Sau khi giao dịch xong, cả ba tiếp tục lục tìm đan dược, nhưng tiếc là không tìm được đan dược nào khác.Suy cho cùng, chỉ có đan dược cấp đế mới có thể trải qua thời gian dài tẩy lễ, đến ngày nay vẫn còn nguyên giá trị.Đan dược quý hiếm như vậy, e là ở đây cũng chỉ có một lọ.Sau khi tìm được phòng, Tư Thính Tuyết và Rebecca nóng lòng muốn sử dụng Thiên Linh Đan để nâng cao thiên phú của mình.Còn Lục Duyên thì không cảm thấy có gì đặc biệt.Ba người họ mỗi người tìm một căn phòng trống và sử dụng Thiên Linh Đan.Lục Duyên khoanh chân ngồi trong phòng, sau khi sử dụng Thiên Linh Đan, lập tức cảm thấy thân thể ấm lên, linh lực trở nên năng động hơn một chút, sau đó thì không còn nữa.Đối với Lục Duyên mà nói chỉ có tác dụng rất nhỏ.Lục Duyên sớm đã liệu trước, nhưng không ngoài dự đoán.Sau khi hắn rời khỏi phòng, hai người kia vẫn chưa đi ra.Sau vài giờ chờ đợi, Tư Thính Tuyết và Rebecca cũng lần lượt bước ra khỏi phòng.Rebecca mỉm cười thỏa mãn, ngay cả Tư Thính Tuyết cũng cười nhạt.Hiển nhiên, Thiên Linh Đan có công dụng rất lớn đối với họ."Được rồi, chúng ta đi tìm Clara đó đi"Lục Duyên mỉm cười nói.Tư Thính Tuyết và Rebecca gật đầu.Chính ngay lúc này, Tư Thính Tuyết đột nhiên dừng lại, lấy thủy tinh truyền tin ra.Nàng lướt xem tin tức từ trong thủy tin truyền tin, sắc mặt trở nên lạnh đi, toàn thân toát ra hàn khí.Lục Duyên có chút khó hiểu:"Sao vậy?"Tư Thính Tuyết nhẹ nhàng nói:"Có hai thiên tài người đầu chó thiết lập đấu trường bên ngoài cổng thành Hồng Phong, phát ngôn bừa bãi, nói rằng không ai trong thành Hồng Phong bọn ta có thể chiến đấu một trận với họ"Lục Duyên nhướng mày cười:"Ghê vậy sao? Trở về xem thử""Ừm"Thế giới thực, Huyết Cốt tinh.Trong một pháo đài to lớn màu đen, ánh sáng trắng lóe lên, thân thể của Hắc Minh hiện ra.Trong mắt hắn còn tràn đầy hoảng sợ, tựa ở bên giường, thở d ốc.Sau khi hô hấp đã ổn định lại, trong mắt hắn lóe lên ánh sáng, sắc mặt dữ tợn:"Đáng chết! Tên nhân loại đó là ai? Người đâu!"Cửa lớn mở ra, một Người đầu chó bước vào, cúi đầu khom người nói:"Đại nhân"Hắn liếc nhìn người hầu đầu chó:"Gọi tước sĩ Banas tới""Vâng!"Rất nhanh, một Người đầu chó đi đến, khom người hành lễ:"Hắc Minh đại nhân""Tin tức liên quan tới thiên tài nhân loại tra đến đâu rồi?""Hắc Minh đại nhân, cũng tạm rồi ạ""Đưa ta xem xem!"Banas lấy ra một thiết bị màu đen, đưa cho Hắc Minh.Hắc Minh ấn mở thiết bị, hình ảnh ở ngay trên màn hình.
Lướt qua từng cái ảnh chụp, rất nhanh sau đó, ánh mắt của hắn đã dừng lại, nhìn chăm chăm vào một trang tư liệu.Bên trên là ảnh chụp của Lục Duyên, trong đó có