Edit + Beta: Tiểu Tuyền
Hân Hân đem đồ đưa đến phòng bếp, sau khi thu dọn xong liền đi rửa sạch mình, hoàn toàn không ngờ là mình bị tính kế, phải đi đến cái hành tinh côn trùng mà người người nghe thấy đều run rẩy.
Cô còn đang vui mừng vì cuộc sống rốt cục ổn định lại, tiếp tục như vậy mình nhất định có thể đem bản thân nuôi mập mạp, chỉ cần sau này cẩn thận hơn một chút thì cô sẽ không có nguy hiểm gì.
Dù sao đại thống soái bởi vì tài nấu nướng của cô mà đối với cô không tệ lắm, chỉ cần giữ vững ở điểm này là được rồi, mặc dù không thể có cuộc sống cả đời bình yên như quê quán nhưng so sánh với lúc làm ở nhà hàng thức ăn thì tâm bình khí hòa nhiều.
Chẳng qua lúc xế chiều cô bị đại thống soái gọi vào sân huấn luyện của phòng dưới lòng đất, anh ta ngồi ở chỗ đó uống rượu, tư thế đẹp trai trầm tĩnh, lực áp bách cũng rất là kinh người, một thân quân phục gọn gàng rất hấp dẫn ánh mắt của cô.
Không có biện pháp, lúc này quân phục còn dùng màu xanh lá cây đậm, nên nhìn thế nào cô cũng thấy thuận mắt. Aizz, nếu đặt ở thời đại kia của mình thì đã sớm quang minh chánh đại nhìn anh ta, theo dõi anh ta, nhưng cái ý nghĩ theo đuổi anh ta thì cô không dám, dù đặt ở thời đại của mình cô cũng không dám.
Rõ ràng bề ngoài nhìn chỉ khoản hai mươi mấy tuổi, nhưng một thân trầm ổn khí độ này thật rất hiếm có. Cũng giống như một đứa bé ở trước mặt bạn nói một đống đạo lý cuộc đời, làm người đối diện cảm thấy có một chút mất tự nhiên.
Cô thu lại tâm tình thưởng thức trai đẹp của mình, đi tới nói: “Thưa ngài, Số 78 đã đến.”
Đại thống soái nhấn nút liên lạc trên mặt bàn rồi nói: “Mở cửa.”
Phía dưới mở ra một cánh cửa, tiếp theo một con robot màu tím khổng lồ được chở ra ngoài. Đây là robot chiến đấu mới nhất do con người dùng tay điều khiển, chức năng rất nhiều, dùng để chiến đấu hay vận chuyển đều được.
Đại thống soái nói: “Đi xuống điều khiển một vòng cho ta nhìn xem.”
“. . . . . .” Không phải đâu, bảo cô đi điều khiển robot chiến đấu, cái đó và việc để cho một người không có bằng lái đi lái xe có gì khác nhau, chết người đó.
Trừng mắt nhìn, cô không biết mình phải phản ứng như thế nào.
Đại thống soái nhìn cô, cô thì dùng vẻ mặt đáng thương nhìn anh ta. Hai người trợn mắt nhìn lẫn nhau một lúc lâu, đại thống soái hỏi: “Tại sao không đi xuống?”
“Báo cáo ngài, bởi vì chương trình rối loạn nên Số 78 không cách nào điều khiển robot.” Lần này hẳn là không bảo cô đi sửa chương trình lần nữa chứ?
Quả nhiên, bước kế tiếp đại thống soái liên hệ Calvin rồi nói: “Xuống đây, mang Số 78 đi sửa chữa chương trình điều khiển robot, nhất định phải là chương trình mới nhất .”
Calvin nghe điện thoại đồng ý, nhưng Hân Hân lại nóng nảy.
Cô thật sự không có cách nào rồi, nếu bắt mình đi sửa chữa chương trình thì lập tức sẽ phát hiện bí mật trên người. Trong đầu nháy mắt hiện lên vô số ý nghĩ, liền đi về phía trước hai bước nói: “Thưa ngài, nếu như sửa chương trình một lần nữa thì Số 78 sẽ không cách nào phục vụ cho ngài nữa, có thể còn quên mất ngài.”
Đánh cược ván bài tình cảm, hi vọng anh ta không muốn chút tài nghệ của mình biến mất cũng không muốn mất đi một người hầu gần gũi anh ta.
“Chỉ sửa chữa lại chương trình thôi.” Anh vẫn là chủ nhân của cô, điều này cũng có thể quên mất sao? Nhưng mà hồi tưởng lại gần đây cô khác hẳn những người máy còn lại, rõ ràng không có căn dặn hoặc ra lệnh nhưng cô lại chỉ gần gũi với mình. Hơn nữa chuyện lấy đá viên anh cũng không có hạ lệnh, tất cả đều này là người máy tự chủ hành động, nếu như không phải do chương trình bị lỗi này, anh không nghĩ rằng sẽ có phương pháp nào khác có thể làm cho chính cô hành động.
Anh ta có chút do dự, nhìn thoáng qua Số 78, nói: “Số 78, nếu sửa chữa chương trình một lần nữa thì khả năng thay đổi của cô là bao nhiêu?”
“95% trở lên.” thật ra Hân Hân muốn nói trăm phần trăm.
“Nguy hiểm quá cao.” Nếu cô có bộ dáng giống những người máy khác thì đúng là khó chịu.
Calvin đến, vừa mới đứng lại đã nghe đại thống soái nói: “Không có chuyện của cậu nữa, trở về đi ”
Gương mặt thoạt nhìn đoan chính của Calvin có chút co quắp, đang đùa giỡn mình sao? Không có biện pháp, người ta là đại thống soái đó.
Calvin vừa đi đại thống soái liền nói với Số 78: “Chương trình học tập của cô có vấn đề hay không?”
“Hẳn là không có.” Cái này là muốn cô học tập điều khiển robot chiến đấu ư, cô từ chối được không?
“Đi xuống, sẽ có