Edit + Beta: Tiểu Tuyền
Hân Hân đã biết sợ, bởi vì Raymond từ đầu đến chân rõ ràng là tên playboy. Nếu như cái thế giới này có tiểu thư cô gái đi đầy đường, chỉ sợ đã bị anh ta ngủ không biết bao nhiêu người.
Anh ta càng ngày càng nhích tới gần, phải làm sao bây giờ ? Mình nên ngẩn cao mặt để bị hôn hay là đá anh ta văng ra rồi bỏ đi?
Dựa theo trị giá vũ lực mà nói, hiện tại bị huấn luyện lâu như vậy mà chỉ làm một bữa ăn tối thôi thì cô đã không còn sức lực gì rồi, đá cũng phí công sức. Thậm chí còn rất dễ dàng bị người ta dùng sức mạnh áp đảo, cô bình tĩnh lựa chọn chuyện, làm người đàn ông này buồn nôn để anh ta chủ động buông tha cho cô.
“Đội trưởng Raymond, xin ngài nên hiểu, Số 78 không phải là người máy bạn đời, không cách nào. . . . . .”
“Không sao, chỉ hưởng dụng đôi môi của cô một chút mà thôi.” Nói xong anh ta hướng cô cúi xuống, mà Hân Hân lại nói: “Thật xin lỗi, người máy của nhà hàng không cung cấp loại phục vụ này.” Hỏng bét miệng của đối phương càng ngày càng gần, phải làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ? Cô gấp đến muốn khóc, tuy nhiên lại không thể nghĩ ra cách nào. Cả người đều cứng lại, hai tay đặt bên hông khẽ run.
Raymond rất hưởng thụ nét mặt bây giờ của cô, để cho anh ta có loại cảm giác kinh diễm. Có rất ít người máy, trong tình hình đặc biệt sắp bị anh ta hôn lại lộ ra vẻ mặt như thế, đa số các cô là đón ý hùa theo, thậm chí còn vội vã. Nhưng nét mặt của cô thì có chút giật mình, có chút ngốc, còn có một chút tuyệt vọng và chịu đựng.
Loại vẻ mặt này khiến anh ta càng muốn hôn, anh ta muốn có được cô, vô cùng muốn có được cô.
Cổ họng vừa động, cũng không nhẫn nại nổi nữa, đưa tay luồn vào mái tóc sau ót của cô, kéo đầu cô về phía trước, mắt thấy đôi môi của hai người sắp phải đụng nhau.
Thân thể của Hân Hân đã không khống chế được, bắt đầu phát run, nếu như nước mắt cô chảy xuống thì sẽ thua. Người máy thì không thể rơi lệ, cho dù có chảy cũng không phải là người máy phục vụ có thể tạo ra chất lỏng.
Đang ở thế khó xử, liền thấy trên đầu Raymond đột nhiên có thêm một bàn tay, tiếp theo là vẻ mặt anh ta như đau đớn vô cùng, kế tiếp bịch một tiếng quỳ xuống trước mặt Hân Hân.
Hân Hân: “. . . . . .” Cả người đều ngơ ngẩn, nhìn đại thống soái bắt một người đàn ông cao lớn quỳ xuống trước mặt một nữ người máy thì không biết phải nói những gì đây.
“Bữa tối.” Anh ta nói ngắn gọn hai chữ, điều này làm cho Hân Hân thiếu chút nữa cảm động mà khóc lên, nói: “Vâng, Thưa ngài.”
Cảm kích, vô cùng cảm kích.
Hân Hân cũng không biết phải làm thế nào để cảm kích anh ta đây, bình thường bữa tối là do Calvin báo với cô, một đại thống soái như anh ta không cần thiết tự mình đi đến, cũng không cần thiết bắt người ta quỳ xuống rồi mới ra lệnh, cho nên mới vừa rồi anh ta đã cứu mình.
Bữa tối lần này cô làm rất cẩn thận, mặc dù trong lòng còn có chút ủy khuất nhưng nghĩ đến có người bảo vệ mình thì tâm tình liền tốt lên.
Nhưng mà nói trở lại, tại sao lúc Raymond muốn hôn cô thì cô chỉ cảm thấy ủy khuất, buồn nôn, phiền chán, khó chịu. Nhưng lúc đại thống soái Cesar đùa bỡn môi của cô, cô lại thấy tim đập rộn lên, đỏ mặt, mong đợi, cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Hai loại cảm giác đều không tốt, không có kinh nghiệm nên khiến cô càng không thích.
Đã làm xong bữa tối, trực tiếp theo như mệnh lệnh bưng vào trong phòng, nhìn thấy đại thống soái đang ngẩn người. Bình thời anh ta thường cầm một quyển sách để xem, hôm nay cô đi vào mà không phát hiện, cho đến khi cô đem thức ăn để xuống.
Sau đó anh liền nói với cô: “Cô tới đây.”
Lại là câu này, nhưng lần này cô vui vẻ để thức ăn xuống rồi từ từ đi tới.
Đại thống soái Cesar tựa hồ có chút khẩn trương, những thứ này có thể từ việc ngón tay anh ta vẫn gõ trên ghế mà nhìn ra. Khi cô đến gần, đầu của anh ta chuyển động, sau đó đột nhiên đứng lên đưa tay luồn ra sau ót của cô.
Sau đó. . . . . .
Hai người hôn nhau rồi.
Chẳng qua chỉ nhẹ nhàng đụng chạm, Hân Hân vốn còn kích động dị thường, đang nghĩ xem mình nên phản ứng ra sao, kế tiếp là thoải mái hay là không thoải mái đây?
Nhưng qua vài giây đồng hồ, đôi môi hai người vẫn dán như vậy, chẳng qua vào lúc cuối cùng anh ta mút môi của cô một chút liền người đem thả ra.
Rất hài lòng, lúc trước dùng ngón tay động vào,