Edit: Nora
Beta: Tiểu Tuyền
Cesar nhẹ gật đầu, anh không hỏi đến nữa, chỉ nói với Bin Sur: “Hiện tại tôi lo cho Hân Hân nhất. Cô ấy đã được tám tháng rồi, đứa trẻ chỉ
còn vài hôm nữa sẽ ra đời. Phòng y vụ bên kia còn cần thêm thứ gì anh
nhất định phải dốc sức chuẩn bị, chuyện đó rất quan trọng.”
“Vâng” Trong lúc chiến loạn sinh con nhất định sẽ rất rối ren. Nếu
như là những nữ sinh vô tâm kia có lẽ sẽ không, nhưng mà cô ấy lại giống như một người bình thường, có lẽ sẽ khó chịu.
Ngược lại Hân Hân không có để tâm nói chi đến khó chịu. Cô cả ngày
đều bận rộn, vừa phải chăm sóc Mary vừa phải giúp Bin Sur quản lý một
vài chuyện bên ngoài, ví dụ như xếp đặt thức ăn hay thu xếp cho thương
binh dưỡng bệnh. Có một số việc đến cả người máy cũng không làm được, họ vừa có trí tuệ nhân tạo vừa có chuyên môn cao nhưng cũng chỉ giúp con
người hoàn thành một chuyện nào đó theo sai bảo, tuyệt đối sẽ không suy
nghĩ ngoài lề.
Tuy không phải làm việc gì nặng, nhưng vẫn phải chỉ huy những người máy kia làm.
Nghị viện bên này cũng không lộ diện, chứng minh bọn họ đang muốn chờ đối phương tới để đánh hội đồng lần nữa. Hân Hân luôn tin tưởng vào
Cesar nên không can thiệp vào quyết định của anh. Lẽ nào một đại thống
soái của toàn quân như anh lại không biết chút chuyện nhỏ đó?
Đúng như suy nghĩ của Hân Hân, Cesar đã biết rồi, cho nên anh quyết
định chủ động xuất kích, không biết sao tối đó anh ôm Hân Hân lại chủ
động bộc bạch với cô.
Trước đây bất luận là anh quyết định làm gì cũng sẽ không bàn bạc với người khác, nhưng lần này lại nói rõ với cô, có lẽ sợ cô sẽ lo lắng
chăng.
Tuy Hân Hân lo lắng, nhưng có cảm giác cô sẽ xảy ra như vậy.
“Anh cứ đi đi, em sẽ tự chăm sóc mình thật tốt.”
Cesar nhẹ gật đầu, quả nhiên cô là người hiểu anh nhất.
Hiện tại bụng Hân Hân xem ra đã rất nguy hiểm, ngay cả xuống giường
cũng có chút khó khăn. Tuy lần này anh ra ngoài chỉ là đi tập kích nhưng ít nhất cũng ba bốn ngày mới có thể trở về, một mình cô sẽ ổn chứ?
Có điều thấy vẻ tự tin của cô như vậy bản thân anh cảm thấy quả thật
mình nhặt được bảo bối rồi, trước đây đưa cô trở về phủ đại thống soái
là một điều may mắn.
Đương nhiên không phải nói tập kích là tập kích ngay được, mà phải
đợi những binh sĩ đang khẩn cấp quay lại hành tinh Gila kia. Cũng trong
khoảng thời gian này, Hân Hân hoàn toàn nổi danh vì Bin Sur phát lại
cảnh cô cứu trị thương binh và cùng Cesar ôm nhau trên chiến trường lên
mạng, đồng thời mọi người cũng nhìn thấy cảnh cô đã mang thai.
Một người phụ nữ hết lòng yêu thương chồng, càng yêu thương các tướng sĩ vì cô mà chiến đấu, cho nên mới phải nâng cao cái bụng to cứu họ trở về.
Cô gái chưa bao giờ xuất hiện trên chiến trường vậy mà có thể điềm
tĩnh đối mặt với chiến trận như vậy, bên ngoài đều nhất chí cho rằng đại thống soái sẽ không thể nào thua được.
Là một người đàn ông, thua trận như vậy thật có lỗi với người phụ nữ mình yêu.
Về phần uy tín của quốc hội đã bị hạ thấp vạn lần. Vốn họ muốn đả
kích phủ thống soái và làm cho Cesar nhượng bộ tạo thành một loại hào
khí vì chiếm lẽ phải, lập tức bị tạo thành giá trị âm.
Một người phụ nữ còn có dũng khí tham chiến như vậy, sao đại thống soái lại sợ họ chứ?
Cesar hành động cũng do muốn bảo vệ người phụ nữ của mình, không muốn cô bị thương tổn. Tóm lại, không biết là do ai bắt đầu trước, nhưng đã
biến đổi một Cesar thuyết huyết thành một người đàn ông đầy nhu tình mật ý.
Cesar ngược lại không để ý hình tượng của mình bị biến dạng mà càng
vô cùng vui mừng khi thấy tất cả mọi người đều xem quốc hội như kẻ địch, như vậy ít nhất sau này anh ra tay sẽ không có người suy nghĩ giống đám cậu ấm hiện tại.
Hân Hân cũng thật không ngờ đoạn video này vừa phát ra đã có hiệu quả như vậy, nhưng cảnh của cô thật quá xấu, bụng to như vậy, người còn
tròn quay như quả bóng.
Một hình tượng như vậy còn phát ra toàn bộ tinh cầu. Cô nhớ trước kia ở một tiết mục giải trí mẹ cô tổ chức, mọi người tham dự đều bận bộ
trang phục đẹp nhất, đắt tiền nhất.
Còn cô thì sao, mặc một bộ quần áo cực kì dài rộng thùng thình, tóc
thì tùy ý buộc kiểu đuôi ngựa, hơn nữa xốc nảy trong robot đã sớm rối
bù. Loại hình tượng này bị tất cả mọi người nhìn thấy, cô thật sự rất có cảm giác muốn đập đầu vào tường.
Hân Hân thật rất thất vọng vì bị khiếu thẩm mỹ của đàn ông ở thế giới này sửa lại, cô gặp được nhiều người gác trạm, thậm chí còn có vô số
người nói cô rất đẹp, chuyện này rốt cuộc là sai ở đâu chứ?
Tóm lại cô càng xem bình luận càng cảm thấy mình là một đại mỹ nhân,
hơn nữa còn là một mỹ nữ tinh khiết, nếu không bọn họ lấy gì mà ca ngợi
cô với bộ dạng thế này.
Chỉ là nói cho cùng cô vẫn không thích những bình luận này, bởi vì
thậm chí còn có người đeo cho cô quầng sáng thánh mẫu trên đầu.
Danh xưng này thật sự cô không gánh vác nổi, thà rằng những người đó
gọi cô là độc phụ (phụ nữ ác độc) còn hơn là thánh mẫu. Nhưng cô cũng
biết, ở thế giới này hoàn toàn không có cái gọi là độc phụ, tất cả phụ
nữ đều tốt đẹp, đều là tiểu mỹ nhân cả. Nhất là phụ nữ có thai càng như
vậy.
Tim cô như bị phồng ra, chỉ cần có người khen thì đả kích của cô bởi khi vừa xem video liền bị tiêu diệt.
Đương nhiên, đây chỉ là phản ứng của ngày đầu tiên.
Hôm sau hiệu quả đã thay đổi, danh hiệu của cô từ thánh mẫu đã biến thành người phụ nữ có giá trị vũ lực.
Thế giới này có phụ nữ, nhưng phụ nữ có giá trị vũ lực lại gần bằng
không. Cô phá vỡ con số này đương nhiên sẽ gây ra tiếng vang rất lớn.
Xem tới cuối cô đóng lại máy tính thông minh. Hôm nay Cesar bí mật
trích ra chút thời gian, cô sẽ làm một bàn thức ăn thật phong phú cho
anh.
Bốn món ăn một bát canh, rất hợp khẩu vị Cesar. Dù Cesar rất tham ăn
nhưng để người máy nấu nướng anh lại không thích, vì mùi vị nhạt nhẽo
làm cho người ta cảm thấy không có mùi vị.
Chỉ có Hân Hân làm đồ ăn thì khác, lúc này anh mới hiểu ra nguyên nhân.
Bởi vì cô là con người, cho nên cho gia vị sẽ không giống những người máy kia đều đong đếm tỉ lệ.
Cesar nói: “Sau khi anh đi em cũng đừng ra ngoài nữa. Nếu như thấy buồn thì gọi Mary tới nhé.”
“Dạ” Hân Hân trả lời, sau đó nói: “Dù em không có gì phải lo, nhưng
anh phải tự biết bảo vệ mình cho tốt, biết không? Sau khi em bé
sinh ra
rất cần được chăm sóc, nếu như không có cha nó sẽ rất khó sống được.”
Đương nhiên Cesar biết, anh cười nói: “Đúng rồi, việc chăm sóc em bé anh vẫn đang học, còn phải học thật chăm mới được.”
“Chăm sóc em bé?” Hân Hân nghe có chút là lạ. Bởi vì ở chỗ cô trước
kia, đàn ông sẽ không nói được như vậy, họ chỉ nói con cái phải do phụ
nữ nuôi nấng, còn đàn ông bọn họ phải gầy dựng sự nghiệp.
“Đúng thế! Anh cũng thật không ngờ nhanh thế đã được làm cha. Dạo gần đây anh vẫn luôn đọc sách đấy.” Lần đầu tiên Cesar không có vẻ mặt tự
tin.
Bởi vì hai người ăn xong liền phải tách ra nên chỉ gắp thức ăn mà
không nói gì nữa, nhưng Hân Hân vẫn thấy hiếu kì không biết anh xem sách gì, hơn nữa dường như còn là lén xem sau lưng cô: “Sách gì?”
Cesar ăn thêm chút thức ăn, sau đó mới dùng giống như không phải rất
bình tĩnh nói: “Anh… chỉ là xem sách thiếu nhi, sách trẻ sơ sinh, mới
đầu thật sự rất khó khăn.”
“Trên sách viết cái gì?” Cô càng lúc càng hiếu kì.
“Thì là… làm sao đút sữa cho trẻ, làm sao thay tã… Bình thường mấy
chuyện này đều do người máy làm, nhưng người làm cha nhất định phải ở
bên cạnh giám thị, nếu không lỡ như xảy ra sai xót gì sẽ không hay. Nói
sao thì đây cũng là người thừa kế duy nhất, đáng quý nhất mà.” Vốn Cesar không muốn khai ra, nhưng lát sau lại cảm thấy có chút tự hào.
Mấy người đàn ông đều phải học những thứ này, khó trách anh phải lén xem.
Hân Hân nghĩ, phụ nữ ở thế giới này luôn khờ khạo, những lúc như thế
quả thật không xoay xở được với đứa trẻ, nếu không dựa vào đàn ông chẳng lẽ phải dựa vào người máy sao?
Dù người máy luôn nghe lời nhưng rốt cuộc có đôi khi vẫn không đáng
tin cậy, cô cảm thấy nhất định Cesar làm những chuyện này sẽ rất khó
khăn, vì vậy nói: “Đến lúc đó em sẽ giúp một tay.”
Cesar khẽ giật mình, sau đó nói: “Em biết sao?”
“Chỉ là em cũng phải đọc sách. Anh đưa quyển sách kia cho em đọc sơ
qua xem.” Phụ nữ đối với mấy chuyện này trời sinh đã nhạy cảm, chỉ cần
học sơ qua sẽ biết thôi.
Cesar mỉm cười, cô gái này luôn mang đến kinh hỉ cho anh. Nếu có cô,
như vậy trong khoảng thời gian này chăm sóc em bé anh không cần xin
nghỉ, hơn một năm xin nghỉ đối với anh mà nói là quá dài.
Trước khi đi anh giao quyển sách bảo bối kia vào tay Hân Hân. Ở thế
giới này sách giấy còn lại rất ít, chủng loại đại khái như quyển bảo
điển nuôi con này hoặc như sách cổ nghiên cứu ý nghĩa thì mới được bảo
tồn, cho nên quyển sách này rất đáng quý, đã truyền được hai đời Will
gia rồi.
“Em phải bảo quản quyển sách này thật kỹ đấy! Anh còn muốn truyền lại cho con nữa.” Cesar nói.
“Sax, không phải chứ?” Hân Hân ôm lấy quyển sách mà không nói nổi thành lời, đây đúng là kiệt tác lưu truyền nhiều đời đây mà.
Cesar đi rồi, Hân Hân vinh hạnh chăm chú đọc sách. Quả thật hình vẽ
ngôn từ đều được ghi rất tỉ mỉ. Sau khi đón em bé vừa sinh được ba ngày
về nhà phải tắm thế nào, sau khi em bé tè phải bôi phấn thế nào, làm sao để không làm bị thương đến làn da trơn mịn của đứa trẻ.
Có điều tất cả đều là bé trai, viết cũng rất táo bạo. Cái gì mà
thương tổn đến thứ gì sẽ ảnh hưởng đến năng lực sinh sản của đứa bé, thế nào mới khiến cho nó biến thành đàn ông dai sức vô cùng mạnh mẽ…
Từ nhỏ Cesar được nuôi nấng lớn lên như vậy, trách sao cái đó không
lớn cho được. Nếu như đứa trẻ này là bé trai, cô quyết định sẽ dựa theo
sách này mà làm.
Nhưng cũng thật bó tay, nếu như là con trai chỉ sợ ngày sau sẽ khó
tìm được vợ cho con rồi. Chẳng qua nếu như là con gái thì tương lai sẽ
không còn áp lực nữa, muốn tìm mấy người thì tìm mấy người, muốn tìm
dạng gì cũng có thể.
Không đúng, có phải cô quá không tiết tháo (ý là phẩm đức, đức hạnh)rồi không?
Bây giờ cũng không phải lúc nghĩ đến những chuyện này, có lẽ phải nghĩ xem nên chăm sóc em bé thế nào mới phải.
Xem thứ này cũng không gấp, cô đã mang thai hơn tám tháng thế mà vẫn
chưa chuẩn bị những thứ cần thiết cho em bé, đều do trận chiến này cả!
Cô có chút bối rối mở máy truyền tin gọi cho Bin Sur.
Bin Sur kỳ quái hỏi cô nguyên nhân tìm anh, cũng thật không ngờ lại
là vì những thứ đó, anh cười đáp: “Những vật này đã được chuẩn bị trước từ rất lâu rồi, cô không cần lo đâu.”
Hân Hân lại nói: “Tôi muốn nhìn mấy thứ đó một chút.”
Bin Sur nói: “Tôi sẽ lập tức cho người mang qua cho cô.”
Đương nhiên Hân Hân rất vui mừng. Chỉ chốc lát sau đã có người máy đưa toàn bộ những thứ cô muốn xem tới, cả xe đẩy trẻ em nữa.
Xe này là tự động, bên trong có máy tính thông minh trí tuệ nhân tạo, sẽ dựa theo trạng thái và hoạt động của đứa trẻ để điều chỉnh động tác, hoặc là rung nhẹ hoặc đưa nhẹ hay đưa mạnh…
Mấy bộ quần áo của bé cũng rất đẹp, toàn là quần yếm màu tươi sáng,
xem ra từ xưa đến nay có nhiều thứ vẫn không thể nào thay đổi được.
Nhưng vẫn còn nhiều thứ rất tiên tiến, như phấn em bé, như dạy trước
cho trẻ vài thứ này nọ. Mà sao dạy trẻ lại là mô phỏng bàn điều khiển
robot cơ chứ? Chẳng lẽ để cho đứa trẻ nhỏ như vậy cũng hiểu làm thế nào để điều khiển robot, lẽ nào là huấn luyện trực giác cho nó sao?
Quả thật sự giáo dục ở thế giới này không đáng tin mà!