Gen Di Truyền

Cuộc so đấu quái dị


trước sau

Edit: Gà Beta: Tiểu Tuyền Trong lòng Geer vẫn còn có chút hậm hực, hôm nay anh ta đến đây là muốn nhìn xem, liệu Đại thống soái có giết anh ta thật không.

Anh ta đã nhận được câu trả lời, một câu trả lời vô cùng thẳng thắn.

“Tôi sẽ không giết cậu, nhưng cậu phải đầu hàng quân đội, đây là lựa chọn duy nhất của cậu.” Cesar khoanh tay nhìn anh ta, trong mắt lộ ra sự kiên quyết.

Geer cũng trả lời thẳng: “Không, tôi vẫn còn sự lựa chọn thứ hai.”

“Nếu thế, đội hải tặc của cậu sớm muộn cũng bị tôi tiêu diệt.” Cesar nói.

Geer hừ lạnh một tiếng, nhớ lại chuyện lúc trước: “Cứ tự nhiên, dù sao anh còn có thể giao người phụ nữ của tôi ra để khiến cho Quốc hội giảm bớt cảnh giác đối với anh cơ mà. Lúc ấy tôi là cấp dưới của anh nên không dám oán trách nửa lời. Nhưng còn bây giờ, là ai đang vì bảo vệ người phụ nữ của mình mà đi khơi mào chiến tranh? Đừng có nói với tôi là thời cơ đặc biệt đã đến, ai mà chẳng biết cái thời cơ này tệ hại đến mức nào. Nếu không anh đã không sai Kriya đến nằm vùng ở bên cạnh tôi.”

“Đúng, là tôi muốn bảo vệ người phụ nữ của mình đấy.” Cesar thản nhiên nói.

Geer nói: “Được thôi, ngoại trừ việc có thể sinh con ra, tôi không nghĩ người phụ nữ của anh có gì mạnh hơn người phụ nữ của tôi, nếu vậy thì đấu một trận đi, bởi vì mọi người đều nói cô ta cũng là một chiến sĩ mà. Hi vọng, cô ta có thể được như những gì mà các người vẫn tung hô, chứ không phải chỉ là phóng đại.”

“Cậu phải tự hạ mình đi quyết đấu với một người phụ nữ sao?” Cesar nhếch mép nói.

“Không, là các người xây dựng hình tượng của cô ấy thành một chiến sĩ, hơn nữa không cần cô ấy đánh ngã tôi, chỉ cần cô ấy có thể đánh trúng tôi thì sẽ tính là cô ấy thắng.” Geer nói.

“Được, nếu như cô ấy thắng thì cậu sẽ trở lại quân đội chứ?”

“Không, con đường sau này tôi đi sẽ không còn chịu sự ràng buộc của quân mệnh nữa.”

Thật ra Cesar biết rõ Geer sẽ không bao giờ trở về, nhưng anh vẫn sắp xếp để Hân Hân đấu với Geer. Anh cần dẹp bỏ những oán khí kia đi, nếu không cho dù có làm đạo tặc cậu ta cũng không chịu an phận.

Hân Hân thì không sao cả, đối với cô đó chỉ như là tìm người luyện tập chút thôi.

Cesar không muốn cô có quá nhiều áp lực, nên nói nếu có nguy hiểm anh sẽ lập tức đi lên bảo vệ, cô chỉ cần biểu hiện như lúc bình thường là được rồi.

Nếu đánh như lúc bình thường thì Hân Hân thấy thoải mái hơn rất nhiều, bởi vì bình thường đều được Cesar huấn luyện nên kỹ thuật của cô cũng không tệ. Vốn tưởng sẽ rất căng thẳng, thế nhưng vừa đặt chân lên sân bãi ngày thường vẫn luyện tập, cho dù phía đối diện có đổi thành một người khác, lại chẳng có cảm giác gì.

Geer chẳng qua chỉ là không phục, tại sao ngày trước, thời điểm là vợ mình lại không có can đảm đi phản kháng, tại sao người phụ nữ này lại nhận được sự che chở của Cesar? Tóm lại, tâm trạng của anh ta rất phức tạp, trước kia anh ta sùng bái Cesar cỡ nào, đến bây giờ vẫn không thay đổi.

Bây giờ bắt đầu thi đấu. Thực tế, khi vừa nhìn thấy luồng ánh sáng màu lam, anh ta lập tức nghĩ tới hành tinh mẹ Địa Cầu. Nhưng là hành tinh mẹ Địa Cầu sao lại dữ dội gấp gáp như vậy, tại sao một người phụ nữ lại có thể tiến tới nhanh như vậy, anh ta còn chưa định hành động, phía bên kia cô đã động thủ tấn công.

Vậy còn chưa tính, kỹ thuật chiến đấu còn vô cùng chuẩn xác. Vừa ra tay đã là một đường bổ dọc đẹp mắt, Geer đưa tay ngăn trở, xét về sức mạnh có thể nói là miễn cưỡng qua cửa.

Tuy nhiên, điều mà anh ta không ngờ tới là robot màu xanh lam phía đối diện không chỉ dựa vào sức mạnh để giành thế thắng, chủ yếu là động tác của cô rất nhanh, kỹ thuật chiến đấu tương đối hỗn loạn, khiến cho anh ta không khỏi có chút tay chân luống cuống.

Thế nhưng, là một chiến sĩ, loại động tác này anh ta vẫn có thể ứng phó được. Có điều anh ta vô cùng kinh ngạc, thì ra cô không phải là một người phụ nữ tầm thường, chẳng những có sức mạnh tinh thần mà còn có thể tự do thao tác.

Đến giờ phút này, trong lòng anh ta đã có chút chịu phục rồi, nhưng là một chiến sĩ, phải nên hăng hái đối mặt mỗi lần chiến đấu. Anh ta vừa bắt đầu có động tác, Hân Hân đã cảm thấy có chút áp lực. Ở đây, trong số những người này, kỹ thuật chiến đấu của Cesar chắc chắn là số một, sau đó có thể nói chính là vị Geer này.

Kỹ thuật của anh ta rất thuần thục, rất chính quy, vừa vặn tương phản với tính cách của con người anh ta.

Sau một hồi đánh loạn, Hân Hân rốt cuộc cũng lấy lại tinh thần, bắt đầu thật sự cùng anh ta giao chiến. Nhưng dù sao Hân Hân cũng là phụ nữ, về phương diện thể lực vĩnh viễn ở thế yếu, thời gian càng lâu thì cô khó có thể kiên trì được.

Mồ hôi bắt đầu khiến tầm mắt trở nên mơ hồ, động tác đáng lẽ là né về phía sau lại bởi vì không nhìn rõ mà có chút không xác định được, cô không chút nghĩ ngợi tung ngay một cú đá lộn ngược, động tác này cực kỳ bất ngờ, Geer cho dù phản ứng nhanh đến mấy cũng không kịp né tránh.

Kết quả anh ta bị đánh ngã rồi, bị đánh thẳng vào đầu mà ngã xuống đất.

Ngay cả Cesar cũng không nghĩ đến sẽ có tình huống này xảy ra, anh đứng một bên vỗ tay. Còn Geer sau khi đứng dậy vào tháo bỏ trang bị robot, cũng nói: “Tốt lắm, cô ấy đúng là một người phụ nữ lợi hại, tôi nhận thua.”

Hân Hân cũng tháo bỏ trang bị robot, lau mồ hôi. Tiếp đó, nghe thấy phía trên có người nói: “Geer, có lẽ cậu nên gặp Mary một lần.”

Geer ngẩng đầu lên, thấy Kriya cùng một người phụ nữ tóc vàng đang đứng ở phía trên. Thật ra ban đầu anh rất muốn thay cậu ta cướp người phụ nữ này về, nhưng không ngờ đây chẳng qua chỉ là cái bẫy.

Anh bị chính người anh em của mình gài bẫy. Nhưng không sao, giờ Mary đã mang thai con của cậu ta, hai người nắm tay đứng ở nơi đó, quả thật khiến cho người ta hâm mộ.

Sau khi vào thang máy đi lên, Geer thong thả đi lướt qua bên cạnh bọn họ, nói: “Trông chừng người phụ nữ của mình cho kỹ vào, cẩn thận không bị người khác cướp mất đấy.” Nói xong thì đi ra ngoài.

Cesar bật bộ đàm nói với bên ngoài: “Đừng ngăn cản, để cho cậu ta đi đi.”

Cứ như vậy, Geer rời khỏi phủ Thống soái, sau này trở thành đạo tặc duy nhất trong vũ trụ không bị Will gia đuổi bắt.

Tuy nhiên, anh ta chưa từng cướp đồ của quân đội, chỉ cướp của một số thương nhân bất lương trong vũ trụ. Tất nhiên đây đều là chuyện về sau này, còn hiện tại anh ta vẫn phải tìm một chỗ để cắm rễ.

Sau khi Mary gặp Hân Hân thì luôn quấn lấy cô, ngay cả Kriya cũng không có biện pháp, đối với việc này anh vừa thấy hâm mộ lại có chút ghen tị. Nhưng chẳng còn cách nào khác, anh có rất nhiều việc phải làm, bởi vì gần đây Đại Thống soái sẽ tiếp quản cả Tinh cầu Gila và một số tiểu tinh hệ khác.

Cesar sẽ trở thành Tổng Thống soái Stars nhân loại chính thống, không ai còn có
thể vung tay múa chân ở trên đầu anh nữa.

Nghi thức nhậm chức là một sự kiện lớn, địa điểm đầu tiên là ở phủ Đại Thống soái. Nhưng vì để làm cho nơi này trở nên hoa lệ hơn thì phải xây dựng một Vườn treo trên không trung, nếu không nơi này chính là một căn cứ quân sự khiến người ta luôn có cảm giác u ám.

Người ra đề nghị này chính là Hân Hân, bởi vì đến lúc đó trong Stars sẽ hội tụ đủ các loại người vũ trụ có IQ cao, Cesar muốn cho bọn họ biết loài người là một chủng tộc vĩnh viễn không bị tuyệt chủng.

Sức mạnh quân sự cũng phải đặt sự văn minh lên trên, cho nên đề nghị xây Vườn treo này nhanh chóng nhận được sự nhất trí của mọi người.

Thật ra, Hân Hân cảm thấy rất khó hiểu, cô rõ ràng không có quân hàm gì, tại sao cô vẫn được tham dự khi có hội nghị, còn ngồi ngay phía dưới bên cạnh Cesar?

Khó hiểu?

Nhưng bởi vì quá bận rộn nên cô vẫn chưa có thời gian đi hỏi Cesar, còn cứ thế ù ù cạc cạc mặc vào một bộ quân phục nam giới được chế tạo đặc biệt cho mình.

Giày da chỉnh tề, dây lưng loại lớn, tất cả vốn không nên xuất hiện trên người một người phụ nữ, nhưng Hân Hân mặc vào lại không có chút nào không hợp. Có điều cô mặc bộ trang phục này bế Lily lại khiến con bé thấy hơi khó chịu. Cơ thể con bé rất mảnh mai, mỗi lần bị bế đều giãy giụa cơ thể nhỏ bé.

Cesar ở bên cạnh thấy vậy bèn nói: “Em như vậy không ôm được đâu, để anh cho!” Nói xong, anh chủ động tháo dây lưng ra rồi bế con gái lên. Cứ thế anh bế con gái nhìn người ký văn kiện giờ đã trở thành Hân Hân đáng thương.

Làm phu nhân của Thống soái tối cao trong quân đội, cô có quyền ký thay bất kỳ loại văn kiện nào, đây là Cesar nói với cô. Tuy nhiên anh sẽ ở bên cạnh chỉ đạo, nói loại nào được ký, loại nào không được ký.

Hơn nữa hiện tại việc ký tên đã không còn ở trên mặt giấy nữa mà là màn hình điện tử, chỉ cần xem xong, ký tên một cái, sau đó sẽ tự động chuyển tới văn kiện tiếp theo.

Thế nhưng sao cái gì cũng đều giao cho Đại Thống soái xử lý hết vậy. Hành quán muốn đặt tại địa chỉ ban đầu của Quốc hội, cái đấy cũng phải hỏi sao? Hơn nữa số tiền yêu cầu để sửa chữa cũng quá nhiều, Hân Hân tỏ ý như vậy là quá phô trương, lãng phí, nói: “Cesar, chỗ Quốc hội đó chỉ cần sửa chữa đơn giản một chút là được, sao cần phải dùng nhiều tiền như vậy làm gì? Bọn họ vốn là một đám người ưa xa hoa, cho nên cắt giảm bớt tiền đi!”

Cesar bế Lily đi đi lại lại, đứa bé này quá mức hiếu động, không bế như vậy nhất định sẽ không chịu ngủ. Thật ra đây là do Cesar quá cưng chiều con bé, trước đây con bé chỉ cần đặt vào trong nôi là sẽ ngủ, nhưng Cesar cho rằng như vậy con bé sẽ không có cảm giác an toàn, kết quả là thành ra như bây giờ.

“Bảo bọn họ tính toán lại lần nữa, sau đó lại trình lên cho anh ký.” Cesar ngẫm nghĩ một lát rồi khéo léo nói, vị phu nhân Thống soái này của anh rất đạt tiêu chuẩn, ít nhất nơi đâu cũng ưu tiên tiết kiệm lên hàng đầu.

Hân Hân ký một chữ ở trên, trả lại công văn để cho bọn họ về tính toán lại. Kế tiếp là đến các công việc liên quan đến quân sự, ví dụ như nơi đặt chiến hạm, việc bảo trì chiến thuyền, v.v.

Một ngày của hai vợ chồng cứ thế bận rộn mà trôi qua, nằm trên giường, Hân Hân mệt thắt lưng đều đau. Gần đây Mary sắp sinh rồi, Kriya vô cùng sốt ruột, nhưng anh biết Cesar sẽ không cho anh nghỉ, cũng may vì làm hộ vệ nên bất cứ lúc nào anh cũng có thể về nhà thăm vợ con.

Hân Hân có phần giống mẹ của cả Mary và Lily, mà Mary mới là người khiến người ta phải lo lắng nhiều. Kriya thật sự rất cảm kích Hân Hân, nhờ có cô mà Mary mới trở nên khác với những người khác. Mary đã có thể nói những câu đơn giản với anh, thậm chí có thể cho anh biết được cô thích cái gì, không thích cái gì.

Hôm nay anh cùng vợ đi theo Hân Hân thị sát khu vườn treo, đây là nơi Cesar sẽ tiến hành đại lễ nhậm chức. Nơi này được trải thảm nhung đỏ làm thủ công, hai bên là hai hàng cây và hoa vô cùng xinh đẹp.

Hân Hân rất thích cảnh sắc như vậy, cảm giác giống như tiểu khu hoa viên ở Địa Cầu. Hơn nữa nơi này diện tích rộng rãi, sau này có thể làm sân chơi cho trẻ em.

Mary cũng rất thích, cô thậm chí còn chạy khắp nơi như đứa trẻ. Nhưng rất nhanh đã bị Kriya túm được, nhướng mày nói: “Không được như vậy, Mary, sẽ làm chính mình bị thương.”

Mary nói: “Hoa …. Rất đẹp.”

“Từ “Đẹp” dùng đúng rồi đấy, em cũng có thể nói Hoa rất xinh đẹp.” Hân Hân kiên nhẫn dạy. Mà Kriya cũng học được một chút, anh biết đối với Mary quan trọng nhất là kiên nhẫn, phải xem cô như một đứa trẻ, một con người, chứ không phải là một mục tiêu để phát tiết dục vọng hay công cụ để sinh sản.

Chỉ chốc lát sau Cesar cũng tới, là bế tiểu công chúa nhà mình tới. Nơi này còn chưa sửa chữa xong, bên trong còn có mặt rất nhiều người khác.

Bọn họ mượn cơ hội này để được nhìn thấy tiểu công chúa, không khỏi đều nhìn về phía này.

Chuyện mà tiểu công chúa Lily thích nhất là tự mình chơi lật người, Cesar sai người trải vải có thể cách lạnh trên mặt đất, sau đó tiểu công chúa ở trên cỏ xanh bắt đầu lật qua lật lại.

Mary đặc biệt yêu thích Tiểu công chúa, vừa nhìn thấy cô bé liền không di chuyển nữa, ngồi yên ở đó chăm chú nhìn cô bé, thỉnh thoảng còn đưa tay chọt chọt cánh tay nhỏ xinh của cô bé.

Lily cũng giống như vậy, người khác chạm vào tay bé, bé sẽ rất lễ phép chạm lại. Cho nên ba người lớn đứng ở một bên nhìn hai người đụng qua đụng lại lẫn nhau, thế lại cảm thấy có chút ngọt ngào!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện