Trước sự im lặng của cô anh không thể làm gì được. Dù sao lần nào cũng là anh ép buộc cô cùng mình lăn giường. Cho dù trước đây anh có nhận ra cô quyễn rũ anh thì sao? Tất cả chỉ đều là anh tự mình suy diễn. Bản thân mình nghiện sex nên mở mắt nhắm mắt đều thấy người ta đang chào mời mình ư. Rõ ràng khả năng kiềm chế đã cực khổ rèn luyện bao năm lại như muối bỏ biển. Chuyện xảy ra giữa hai người anh chưa bao giờ hối hận. Thậm chí anh còn có chút vui mừng không lý giải nổi. Nhưng còn cô thì sao đây. Cô có giống anh không? Anh nghĩ đây chính là lúc thích hợp để cho cô và cả anh suy nghĩ kỹ hơn về mối quan hệ phức tạp này. Dù sao cả hai đều phải chuẩn bị tốt tâm lý cho các trường hợp xấu nhất. Cho nên hiện tại anh sẽ không làm phiền cô.
Chiều hôm đó bố mẹ của Tô Linh đi công tác về. Sắp tới hai người họ sẽ tiếp tục đi sang Đức công tác nên chỉ có thể ở nhà cùng con gái một tuần.
Tô Linh đã quen với việc bố mẹ đi vắng liên tục nên không tỏ thái độ gì khi biết tin . Ngược lại cô rất tận dụng thời gian bên cạnh bố mẹ . Cô luôn khiến bố mẹ vui vẻ để hai người không lo lắng cho cô. Mẹ cô thấy cô như vậy lại càng đau lòng:
- Xin lỗi con gái! Là ba mẹ không tốt, con xem đến cả con bị ốm cũng không ở cạnh chăm sóc con. Cũng may lần này có Tiểu Tuấn.
- Mẹ con nói phải, bố mẹ phải thu xếp công việc về xem con như thế nào. Thật không thể yên tâm được mà.
Chuyện mấy ngày trước cô phải nghỉ ở nhà. Người đàn ông kia lại báo với trường học cô nghỉ ốm. Kết quả không cần nói cũng biết, vẫn là đến tai bố mẹ cô rồi. Đúng là người đàn ông đáng ghét! Từng hình ảnh nóng bỏng giữa hai người cứ thế như cuốn phim quay chậm trước mắt cô. Nghĩ lại mới thấy sao hai người có thể cùng nhau cả ngày quấn lấy nhau như vậy. Đã thế anh còn không biết xấu hổ suốt ngày cắm phía trong cô. Mỗi lần đụ địt đều bắn đầy bụng cô. Nếu không phải lần trước anh nói anh đã uống thuốc tránh thai dành cho đàn ông, thì có lẽ bây giờ ...Ôi trời mình đang nghĩ cái gì vậy .
- Tiểu Linh con vẫn chưa khoẻ sao, sao mặt lại đỏ như vậy, Tiểu Linh!
- Dạ! Không có mẹ, con khoẻ rồi, mẹ đừng lo mà.
- Mẹ có thể không lo sao? Làm gì mà suy nghĩ đờ người ra vậy? Mặt lại đỏ như phát sốt.
Anh ngồi ở phía xa nhận ra được cô đang nghĩ gì không kìm được cười nhẹ.
- À đúng rồi Tiểu Tuấn, thật sự cảm ơn em đã thay anh chị chăm sóc con bé. Nghe tin nó bị ốm nghỉ học cả tuần lễ anh chị lo lắm. Nhưng mà giờ chị thấy trông con bé hình như mập ra thì phải, da dẻ cũng mềm mại, trông tươi tắn hơn trước nhiều.
- Ba nó xem, cứ như là con bé đang yêu vậy. Haha
- Bà nói tôi mới để ý đấy, nhưng mà ba thấy con gái ba lúc nào cũng xinh.
Cả hai vợ chồng nói chuyện với nhau không để ý đến vẻ mặt của hai người còn lại khác lạ.
Tô Linh trong đầu hoảng hốt, cô từng nghe nói phụ nữ sau khi cùng đàn ông quan hệ nhiều lần da dẻ sẽ trở nên căng mịn, nhìn xuân sắc vô cùng. Mấy ngày nay cô không để ý, bây giờ nghe mẹ cô nói cô lại bất giác bất an. Nếu như bố mẹ biết....
Bên này Tô Tuấn cười thầm trong lòng. Còn không phải tinh dịch của anh bổ. Cho cô ăn nhiều như vậy, cũng không phải là cho vui. Thêm nữa còn rất nhiều bất ngờ phía sau chờ cô khám phá.
- Tô Linh rất ngoan, anh chị yên tâm, em tin con bé sẽ không yêu sớm.
Mặc dù anh rất muốn tất cả mọi người biết quan hệ của hai người họ nhưng bây giờ vẫn chưa phải là thời cơ tốt.
- Em nói phải, việc học tập của nó khá ổn định. Anh chị đang có ý định giới thiệu cho nó con trai của một người bạn tốt. Dẫu sao để con bé quen với người được anh chị chọn cũng yên tâm hơn nhiều.
Mẹ cô cũng không ngại ngần tâm sự với anh dự định của mình. Không nhận ra mắt anh khẽ loé lên khác thường rồi bình tĩnh đáp:
- Em nghĩ con bé vẫn còn nhỏ, Chúng ta cứ để tự nhiên sẽ tốt hơn.
- Anh cũng nghĩ như em vậy. Nhưng phía nhà trai cũng mong muốn cho hai đứa biết nhau trước. Làm bạn rồi mới quyết định có đi xa hơn không.
Cô còn nghĩ anh sẽ vì cô mà phản đối đến cùng nhưng thì ra cô đã đánh giá cao vị trí của bản thân rồi. Anh chỉ cười tỏ vẻ tán thành rồi không nói gì thêm. Cho đến khi bố mẹ cô nhắc đến người phụ nữ kia.
- Tiểu Tuấn, chị nghe nói cô gái kia đã về. Em định như thế nào?
Câu hỏi vừa rơi xuống, không khí ồn ào chợt im lặng. Cô nín thở chờ câu trả lời của anh. Không biết bản thân đang dùng tư cách gì nhưng vẫn không nhịn được hy vọng. Người đàn ông cũng không phụ sự kỳ vọng của cô. Anh nói giống như để cho cô nghe vậy:
- Em cùng cô ta sớm đã không còn tình cảm nữa. Bây giờ em đã tìm được cô gái khác phù hợp với em hơn.
Tim cô đập thình thịch trong lồng ngực. Vui đến nỗi nó muốn nhảy ra khỏi lồng ngực bay lên cao xoay vài vòng. Cảm xúc bất ngờ ập đến khiến bao tức giận và khó chịu mấy ngày qua tan biến. Mặc kệ người con gái anh nói có phải là cô không , cô vẫn thấy mình có hy vọng hơn.
Không chỉ cô bất ngờ mà bố mẹ cô cũng bất ngờ không kém. Song họ chỉ cản thấy vui mừng cho anh chứ không hỏi gì thêm. Dù sao người con gái như vậy không nên có bất cứ dây dưa gì thì tốt hơn.
Cả nhà bốn người cứ như vậy trò chuyện với nhau, rồi cùng nhau đi ăn.
Nhà hàng họ đến là nhà hàng mang phong cách nhật bản thời xưa và là quán quen của cả nhà cô. Vì là khách vip nên nhà hàng ngay lập tức sắp xếp phòng riêng cho họ. Bữa ăn diễn ra khá vui vẻ còn có cảm giác ấm cúng của gia đình.
Nhưng sự xuất hiện đột ngột của chàng trai đã khiến cho không khí trở nên hết sức gượng gạo. Mà cô thật không ngờ mẹ lại âm thầm mời chàng trai kia tới, hơn nữa đó lại là người cô quen.
- Chào hai bác ạ!
- Bạch Anh đến rồi à, nhanh ngồi xuống đi cháu.
Không sai, người mà ba mẹ muốn mai mối cho cô thế mà lại là Bạch Anh. Chuyện này cũng quá trùng hợp rồi. Sao trái đất này lại tròn như vậy chứ. Cô âm thầm liếc mắt sang người đàn ông đang bình tĩnh ngồi đối diện. Có vẻ như sự xuất hiện của Bạch Anh không có chút ảnh hưởng gì tới anh. Không hiểu sao thấy anh như vậy cô lại có chút thất vọng. Thật muốn xé rách mặt nạ lạnh lùng kia xem phía dưới rốt cuộc có bí mật gì.
- Rất vui được gặp lại em.
Vừa nói hắn vừa tự nhiên đưa tay ra trước mặt cô tỏ ý muốn bắt tay.
Cô còn mải nhìn anh nên hơi giật mình, lúng túng đặt tay nhỏ vào tay hắn chào hỏi.
- Chào Anh.
Nhưng tên này lại không biết xấu hổ cúi đầu đặt lên mu bàn tay cô một nụ hôn. Tay cô như cầm phải than nóng vội vàng rút khỏi tay hắn. Cảm thấy không khí đột nhiên lạnh lẽo bất thường. Vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của anh. Gì đây? Không phải không để ý sao. Hừ!
Nhưng cô không biết lần này cô đã chọc giận anh thật rồi. Chỉ thấy kể từ lúc đó anh giống như