Con được chiều mãi quen rồi, giờ trong mắt mẹ chỉ có Minh Nguyệt thôi.
Mẹ hắn chọc- À hoá ra bây giờ con là người thừa rồi, nhà này không ai cần con nữa.
Hắn vẫn không chịu để yênMẹ hắn thấy vậy thì lại càng niềm nở với nó- Ăn đi cháu, kệ Tư Thần, đúng là phá vỡ bầu không khí quá màHắn nghe vậy thì tức đến sôi máu: Hai người....Nó thấy hai mẹ con hắn cứ đấu qua đấu lại, trong lòng cứ không yênĐể phá vỡ sự căng thẳng nó vui vẻ gắp thức ăn cho mỗi người rồi ôn nhu nói với mẹ hắn- Chắc cháu mới đến đây nên mọi người chưa quen, hai người cũng mau ăn đi ạ, không thức ăn nguội hết rồi- mẹ hắn thấy vậy thì cũng vui vẻ nhìn nó cười.
Hai mẹ con cô chỉ chọc nhau thôi.
Con không phải căng thẳng, hihi.
À đúng rồi lát nữa mẹ dẫn hai đứa đi mua đồ, mai bố mẹ phải đi công tác, chắc phải mất một tháng.
Tư Thần phải chăm sóc cho Minh Nguyệt nhé con.
Mẹ hắn dặn dò- Dạ hai bác cứ lo cho công việc đi ạ, cháu tự chăm sóc được cho bản thân mà, hihi.
- Không được, thế làm sao được.
Cháu đã về