Nó bỗng nhiên cảm thấy dạo gần đây hắn có chút kỳ lạ: không còn gây chuyện với nó nữa-Hừm, nghĩ linh tinh cái gì vậy Minh Nguyệt, mày điên rồi.
Nó thầm nghĩHôm nay lớp nó được nghỉ học, dì Lý lại xin phép về quê.
Minh Nguyệt quyết định sẽ ra ngoài mua một ít đồ vể nấu bữa sáng.
Khi nó vừa bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy ngôi nhà bên cạnh có vài người ra vào, nó tò mò xem thử hình như có người chuyển đến đây thì phải.Minh Nguyệt nhìn thoáng qua thấy một bóng người cao lớn đang bê những thùng hàng lớn nhỏNó chợt nghĩ: sao bóng dáng người này nhìn quen quen thế nhỉ, hình như đã từng gặp ở đâu rồi.
Chợt nhớ ra mình còn phải đi mua đồ để chuẩn bị bữa sáng nên nó nhanh chân chạy đi.
Nó đi siêu thị mua rất nhiều thứ, nhiều đến nỗi bây giờ tay nó cầm không nổi.
Vừa về đến cổng nhà thì-ÁaaaNó vô tình bị trượt chân làm cho túi đồ trên tay rơi xuống, nó ngã xuống bên đường, cố gắng ngồi dậy để nhặt những quả đang lăn lóc trên mặt đất.
Chợt có một bàn tay đưa ra nhặt hết giúp nó: Cậu không sao chứ?Nó ngước mặt lên đầy bất ngờ: