Editor: Tô
Beta: Mòi, Mian.
đam mỹ hài
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
杀马特 - Smart – Theo Baidu: Là một trào lưu của giới trẻ bắt đầu từ năm 2008, bị ảnh hưởng bởi phong cách Rock n Roll từ Mỹ và Nhật, mặc dù người mặc thì tự xưng là "thông minh, đẳng cấp", nhưng lại bị dân mạng coi là đám "não tàn" đú đởn.Về bên mình thì là style HKT đó =)))) Mình được mấy bạn hỗ trợ nên dùng dân chơi nửa mùa thay thế nhé.
Thành phố D có bốn mùa rõ rệt, nhiệt độ đã tăng dần từ tháng bảy nhưng vẫn hơi lạnh vào sáng sớm và buổi tối.
Hai người chen vào chung một giường, đắp chung một chiếc chăn bông cũng không hề cảm thấy nóng nực.
Không giống như những thành phố bọn họ từng đến, bước vào tháng bảy phải nhờ vào hơi lạnh từ điều hòa và quạt máy mới có thể ngủ được.
Thành phố này quả là rất thích hợp để sinh sống.
Sáu giờ sáng, báo thức trong điện thoại để dưới gối đúng giờ vang lên, mới vừa rung vài cái Liễu Sùng liền tỉnh.
Hai mắt anh nhắm chặt, đưa tay móc điện thoại ra tắt báo thức, nằm trên giường chục giây sau mới mở mắt chuẩn bị đứng dậy.
Liễu Sùng nhẹ nhàng rút cánh tay bị Trình Ương đè ra, nhìn Trình Ương ngủ say trong ngực không khỏi cười một tiếng, anh cúi xuống hôn một cái lên trán cậu rồi xuống giường rửa mặt, tiện thể làm bữa sáng cho cậu và chuẩn bị bữa trưa.
Kể từ khi biết Trình Ương mang thai, mỗi ngày Liễu Sùng đều dậy vào giờ này.
Bởi vì lo lắng cậu ở nhà một mình không biết nấu cơm, ăn bên ngoài sẽ không có dinh dưỡng, cho nên Liễu Sùng mỗi ngày sẽ dậy sớm chuẩn bị hết thảy cho cậu rồi mới đi làm.
Bận bịu một hồi đến 7h30, Liễu Sùng ăn sáng xong thay quần áo, vào phòng nhìn Trình Ương còn đang say giấc một chút.
Gần đây có lẽ bởi vì nghĩ thông suốt nên Trình Ương ăn ngon ngủ ngon, cả người nhìn có sức sống lên không ít.
Liễu Sùng cẩn thận nhìn một hồi, sau đó cúi người đặt tay lên vùng bụng vẫn còn mềm mại nhưng đã hơi nhô cao của đối phương mà xoa xoa một lúc mới miễn cưỡng rời đi.
Trong phòng yên tĩnh, ánh nắng chỉ lọt vào một nửa qua khung cửa sổ, cây cỏ trên bệ bừng bừng sức sống, dưới lầu cũng dần náo nhiệt hẳn lên.
Ánh mặt trời dần chiếu tới trên giường, Trình Ương bị ánh sáng chói lòa làm tỉnh giấc.
Cậu cau mày kéo chăn qua đầu chắn ánh sáng, theo thói quen lăn qua vị trí Liễu Sùng nằm, hít vào mùi hương của đối phương một lúc mới từ từ bò dậy, vừa vuốt tóc vừa ngáp dài đi vào nhà vệ sinh, rửa mặt xong liền đi ra ăn sáng.
Trình Ương bây giờ ăn cái gì cũng không nôn nữa, từ khi quyết định muốn đứa con này cậu liền rất có trách nhiệm với đứa bé, ở mặt ăn