- Mạnh Vũ.
Cả đám bất ngờ la lên. Ai cũng ngạc nhiên cả. Còn tên đó thì vừa gãi đầu vừa cười.
- Mạnh Vũ thiệt hả?
Thái Hồ vui vẻ chạy tới xoa đầu Mạnh Vũ.
- Nè làm gì đó hả?
Mạnh Vũ đánh một cái thật mạnh vào tay Thái Hồ. Bạo lực như vậy thì đúng là Mạnh Vũ thật rồi. Lâu rồi không gặp trông Mạnh Vũ cao hơn rất nhiều.
- Lâu quá không gặp không nhận ra hả?
Cả Thu Hà, Hoàng Lan và Ngọc Vân vẫn còn đang ngạc nhiên.
- Hình như thiếu thiếu, Suri đâu rồi?
Mạnh Vũ hỏi làm cả đám im lạng mà nhìn nhau. Hoàng Lan lên tiếng.
- Thôi tụi mình xuống căn cứ nói chuyện đi.
Tất cả mọi người ở đây không ngờ ngày hôm nay lại gặp lại Mạnh Vũ. Tưởng chừng sẽ lâu lắm hoặc là sẽ mãi mãi không gặp vậy mà hôm nay lại được gặp. Đúng là kỳ diệu mà.
- Chào bạn Ngọc Vân.
- Chào Mạnh Vũ, coi bộ đẹp trai ra ha?
- Nói gì vậy?
- Khen thôi không muốn hả?
Mạnh Vũ và Ngọc Vân vừa gặp nhau đã cãi nhau rồi.
- Đây là căn cứ hả?
Mạnh Vũ ngạc nhiên hỏi.
- Uhm, nhưng thật ra đây chỉ là cái kho của nhà mình thôi.
- Mà sao bạn lại về đây vậy Mạnh Vũ.
Thái Hồ hỏi.
- Ba mình về đây gặp người quen nên mình đi theo ba. Mình vào đây hết ngày hôm nay thôi.
- Vậy thì đâu có vui.
Thái Hồ chán nản nói.
- Lần sau nhất định sẽ lâu hơn mà yên tâm. Mà Suri đâu.
- Suri về bển rồi.
Thu Hà buồn bã nói.
- Về bển? Về cái đất nước hồi xưa mà Suri sống đó hả?
- Uhm.
Cả đám gật đầu.
- Đi khi nào? Mà khi nào quay lại.
- Mình cũng không biết. Mình sợ bạn ấy sẽ ở bên ấy luôn.
- Sao