Nhờ vào kế hoạch ngày càng hoàn hảo, rất nhanh cô sớm xuất hiện trước mặt Công tước Yasian hết lần này đến lần khác, hơn nữa còn khiến đối phương yêu mình sâu đậm đến mức say mê, si cuồng.
Gã không nhận ra nữ thần gợi cảm bí ẩn này là cô gái ngây thơ mà gã từng chơi qua trong lúc dạo chơi ở đất nước Phương Đông cổ xưa.
Bạch Tuyết cũng không vạch trần, cô nói dối mình bị mất trí nhớ, hơn nữa còn nói thẳng cho gã biết gã còn có một đứa con gái, có điều cô không biết đứa bé này là ai, sao lại xuất hiện trong bụng cô.
Vì vậy công tước Yasian cho thuộc hạ đi điều tra mọi việc sảy ra khi đó, gã phát hiện ra cô gái mà mình đang say mê lại là cô gái khi xưa.
Gã mừng rỡ như điên, không chút nghĩ gợi lập tức cầu hôn cô, hơn nữa còn cho rằng Bạch Tố Tình là con gái mình.
Bởi vì, khi công tước Yasian không mất hứng thú với một người phụ nữ, gã sẽ không cho phép nam nhân khác chạm vào người phụ nữ của mình, mà lúc Bạch Tuyết có thai gã mới rời đi không lâu, ngoài gã ra thì không thể có người đàn ông thứ hai làm cho cô mang thai.
Mọi chuyện phát triển cực kỳ thuận lợi, Bạch Tuyết ngày càng hiểu được kiểu đàn bà nào có thể trở thành vợ của một người đàn ông, kiểu đàn bà nào có thể trở thành người tình của một người đàn ông, làm thế nào để gã không có hứng thú với những cô gái khác bên ngoài mà chỉ đối xử thật lòng với cô.
Ngay cả Bạch Mạc Ly và Bạch Ly Mạt xuất hiện trước mặt Công tước Yasian cũng chỉ vì Bạch Tuyết tỏ ra yêu thương hai đứa trẻ nên Công tước Yasian đã nhận chúng làm con nuôi.
Gã rất vừa ý Bạch Mạc Ly một đứa bé thông minh lanh lợi hiểu chuyện, nhưng để người gã yêu vui vẻ lại là một chuyện khác.
Sự việc của Bạch Ly Mạc khiến cô trở tay không kịp, cô phát hiện Mộc Như Lam, con gái ruột của mình có tủy tương xứng với Bạch Mạc Ly, nhưng làm sao cô có thể để đứa con nhỏ của mình hiến tủy? Vì vậy cô đã nói dối Bạch Mạc Ly rằng Mộc gia không đồng ý, dù bà có van xin thế nào thì họ cũng mặc kệ, bà cũng không ngờ rằng đứa con gái ruột của mình càng ngày càng được quan tâm lại bị Bạch Mạc Ly ghét bỏ vì chuyện này.
Khi cô phát hiện mình bị bệnh, hơn nữa còn sống không được bao lâu, lúc này cô mới hoảng hốt phát hiện cả đời này làm nhiều chuyện như vậy, dùng nhiều âm mưu quỷ kế như vậy, thật ra cô đã lấy được những vật quý giá, cũng mất đi thứ quý giá —— chồng cô hoàn toàn yêu cô, còn con gái ruột của cô.
Cô muốn đem tất cả viết xuống cho Bạch Mạc Ly —— đứa trẻ mà cô đã nuôi nấng để lấy đi tất cả những gì Yasian có —— Cô muốn nói cho Bạch Mạc Ly biết hắn còn một đứa em gái khác, ban đầu, khi hai chiếc xe đụng nhau, cô ôm con của Kha Uyển Tình đi, đồng thời cũng ôm một đứa trẻ đang hấp hối khác, khi đó cô chỉ đơn thuần nghĩ phải nhanh đưa chúng đi cấp cứu, sau đó mới phát hiện có thể lợi dụng; cô muốn nói cho hắn biết, Bạch Tố Tình không phải con gái ruột của cô, Mộc Như Lam mới đúng, nếu có cơ hội hãy chăm sóc con bé thật tốt.
Cô có rất nhiều lời muốn nói, nhưng vận mệnh lại không cho phép cô sám hối, khiến cô mới viết một câu dang dở như vậy đã bước vào vòng tay của thần chết.
Nhưng dường như cô được sủng ái một chút, vì cô chết trong vòng tay của người đàn ông mà cô yêu và hận, gã đã thực hiện lời hứa cùng sống cùng chết với cô ...
Mộc Như Lam lật xem từng trang trong im lặng, có lẽ là do hệ thống quan hệ có vấn đề.
Đối với người được gọi là cha mẹ ruột của cô, nhìn những chữ này, cô không có cảm giác gì.
Giống như vừa mới xem một câu chuyện cổ tích có chút u tối, chỉ khác là cô không có bất kỳ cảm xúc nào.
Cô nhìn Bạch Mạc Ly: "Người của nước Pháp tới...!Tại sao chứ?"
"Cha nuôi tôi, cũng chính là cha ruột cô, tước vị của ông ta là cha truyền con nối, đến giờ vẫn chưa có người kế vị, mà lão quý tộc bên nước Pháp là một người có quy củ, chỉ cần là thuyết thống trực hệ thì dù là trai hay gái cũng đều phải thừa kế tước vị đó." Bạch Mạc Ly thản nhiên nói.
Mặc dù không có quyền lợi gì đặc biệt, nhưng đối với những quý tộc kia mà nói, việc cha truyền con nối tước vị chắc chắn phải tồn tại, bởi vì đó là tượng trưng cho thân phận tôn quý của họ, hơn nữa cũng không phải có quá ít lợi ích.
Có ít quý tộc còn sót lại từ lịch sử Pháp, càng ít quý tộc càng làm suy yếu quyền lợi và sự tồn tại của quý tộc, vì vậy để đảm bảo số lượng và sức mạnh của giới quý tộc nên mới có những quy tắc bán bắt buộc như vậy.
Tước vị của công tước Yasian đã để trống rất lâu rồi, trước đó đáng ra là để Bạch Tố Tình kế vị, nhưng Bạch Tố Tình mười tám tuổi thì cha mẹ qua đời, quyền giám hộ rơi vào tay Bạch Mạc Ly.
Bạch Mạc Ly lười để ý tước vị cha truyền con nối, hắn chỉ muốn huấn luyện tên tiểu quỷ phiền phức kia trở nên có ích, trước mắt là giảm bớt chi tiêu của Bạch Tố Tình, đứa trẻ mới an phận.
Vì vậy, Kha Uyển Tình, người không biết Bạch Tuyết đã qua đời vào thời điểm đó, đã gửi email và bưu thiếp cho cô với danh xưng "Bạn thân" thông qua nhân viên chuyên nghiệp để tìm hiểu về tình hình của cô.
Bà ta nghĩ rằng Bạch Tuyết đã kết hôn, gả cho một nhà quý tộc nghèo, sống trong một tòa lâu đài lộng lẫy, nhưng cuộc sống quá nghèo khó, khiến trái tim bà ta thoải mái rất nhiều.
Mà khi đó, những quý tộc kia cũng cho rằng Bạch Tố Tình quá yếu lại quá nhỏ, nhìn cũng chẳng có gì giống với những người trong thế giới của bọn họ, chê bai cô ta.
Vì vậy, họ muốn Bạch Mạc Ly kế vị, đáng tiếc Bạch Mạc Ly chỉ là con nuôi.
Mãi đến tận hôm nay mới biết Mộc Như Lam là huyết thống trực hệ của Công tước Yasian, họ rất phấn khích.
Thế lực của họ gần đây đã bị tàn phá bởi những kẻ trong chính phủ đang cố gắng xóa bỏ hoàn toàn hệ thống quý tộc, vì sức mạnh của họ quá yếu nên đã có những dấu hiệu thất bại mờ nhạt.
Lúc này, Mộc Như Lam, công chúa của Kha gia và là vợ của cháu đích tôn Mặc gia, cũng là người người thừa kế tước vị có quan hệ tốt với Đế chế Bạch, nếu cô gia nhập, chẳng khác nào truyền một dòng máu mới tràn đầy năng lượng!
"Nói cách khác, người của nước Pháp tới, là muốn tôi thừa kế tước vị kia sao?" Mộc Như Lam cảm thấy có chút không tin nối, đầu tiên phát hiện ra rằng mình có một chút gen lặn phương Tây —— Cha ruột của cô ấy thuộc chủng tộc hỗn hợp, còn mẹ và bà của cô đều là người Trung Quốc—— Và bây giờ một chiếc mũ công tước sẽ rơi từ trên trời rơi xuống, tuyên bố cô là một quý tộc!
"Ừ."
Mộc Như Lam nhìn Kha Xương Hoàng, Kha Xương Hoàng gật đầu, tại sao không thừa kế chứ? Tài sản của cha mẹ để lại phải được sử dụng mà không thấy áp lực.
Một tước vị có thể mang đến rất nhiều lợi ích, điều quan trọng nhất là dòng máu của Mộc Như Lam sẽ được lên nâng lên với danh hiệu là một công chúa cao quý thực sự, có lợi chứ không có hại.
Được rồi, thừa kế thì thừa kế, có hời mà không chiếm thì uổng phí quá.
Bạch Mạc Ly nhìn Mộc Như Lam, có cảm giác không thể tin nổi, cho nên......! Cô gái này bây giờ là em gái hắn? Con gái ruột của cha mẹ nuôi hắn, không phải là em gái hắn sao?
Sau khi mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa, Bạch Mạc Ly, Boss dừng chân ở đây hơn hai tháng, cuối cùng cũng đã lên máy bay trở về Mỹ.
Màn đêm buông xuống, Mộc Như Lam vừa mới ăn xong cơm tối xong, lại có khách tới thăm.
Mẹ Mặc vừa vào nhà vành mắt đã đỏ ửng, nhanh chóng khiến cho tình cảnh có chút kỳ quái.
Kha Xương Hoàng hừ một tiếng, nặng nề đặt đũa xuống, tỏ ý ông không thích vị khách không mười mà tới này.
Kha Xương Hoàng là một người thù dai nhớ lâu.
Mộc Như Lam nhanh chóng phản ứng kịp, bước tới đỡ bà ngồi xuống sô pha, rót cho bà một tách trà nóng, cười nhìn bà, lập tức khiến mẹ Mặc đặt tách trà xuống.
Bà nắm tay Mộc Như Lam nói: "Mẹ xin lỗi Lam Lam, hôm đó mẹ bị kích thích nên không tỉnh táo, mẹ...! Mẹ không cố ý đâu..."
Được một người lớn tuổi xin lỗi như thế này, hơn nữa người này còn là mẹ của Mặc Khiêm Nhân, Mộc Như Lam không thoải mái lắm, thay vào đó cô ấy nắm tay mẹ Mặc, "Không sao đâu, thật đó mẹ, con không trách mẹ Mặc đâu.
"
Cảm giác tội lỗi của mẹ Mặc lại tăng lên, sao bà có thể cáu kỉnh đến mức tưởng một cô gái ngoan như Mộc Như Lam là ác quỷ cơ chứ, bà quá hồ đồ!
Một lúc sau, rốt cuộc mẹ Mặc cũng bình tĩnh hơn, bà nắm lấy tay Mộc Như Lam, thành khẩn nói: "Lam Lam, con có thể khuyên Khiêm Nhân được không?"
"Sao vậy ạ?"
"Thằng bé muốn rời khỏi Mặc gia...!Nó muốn rời khỏi Mặc gia...!Là vì mẹ sao? Là do mẹ sai..." Mẹ Mặc khóc nấc lên, bà chỉ có một đứa con trai, kết quả Mặc Khiêm Nhân lại nói muốn tách khỏi Mặc gia, đây là ý gì chứ? Ý hắn là từ nay trên phương diện pháp luật hắn và Mặc gia sẽ không có bất kỳ quan hệ gì, hắn không phải con cháu Mặc gia, không phải con trai bà, giống như cắt đứt quan hệ vậy.
Mẹ Mặc cho rằng sự việc xảy ra ở hôn lễ làm cho Mặc Khiêm Nhân tức giận, nếu không tại sao hắn lại đột nhiên muốn tách khởi Mặc gia?
Mộc Như Lam hơi ngạc nhiên, Kha Xương Hoàng không nghe được nữa, cũng sửng sốt một chút, ông không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Mộc Như Lam và mẹ Mặc cùng nhau đi tới Mặc gia, ông nội Mặc đang nổi giận lôi đình, hình như mắng Mặc Khiêm Nhân vô tình vô nghĩa gì đó, thấy Mộc Như Lam tới mới miễn cưỡng kiềm chế tính khí của mình, nhưng sắc mặt vẫn tệ như cũ.
Bất cứ ai nghe thấy đứa trẻ nói rằng nó muốn cắt đứt mối quan hệ với chính mình thì cũng sẽ tức giận mà thôi, khác gì nuôi một con bạch nhãn lang chứ?
Màn đêm sâu thẳm.
Mộc Như Lam và Mặc Khiêm Nhân ở dưới giàn nho trong sân, Mộc Như Lam nhíu mày nhìn Mặc Khiêm Nhân, có chút lo lắng: "Sao đột nhiên anh lại quyết định như vậy?"
Vẻ mặt Mặc Khiêm Nhân vẫn lạnh lùng như cũ, nhìn đôi mắt đen láy của Mộc Như Lam phản chiếu rõ ràng bóng của cô, giọng nói hững hờ dễ nghe tựa như gió thoảng đầu xuân cuối thu, trong trẻo lạnh lùng: "Em còn nhớ lựa chọn anh nói với em hôm Giáng Sinh không?"
"Tay trái tay phải ấy ạ?" Tay trái là nhẫn cưới, tay phải là tự do.
"Về mặt pháp luật, sau này anh và Mặc gia không còn liên quan đến nhau.
Mặc gia không có lý do gì để được bảo vệ, và sự chú ý sẽ giảm đi rất nhiều." Nói cách khác, lựa chọn đó không còn nữa, bởi vì lòng tham của cô đã được Mặc Khiêm Nhân thỏa mãn, bây giờ cô có thể có cả tay trái và tay phải.
"Khiêm Nhân..." Mộc Như Lam bỗng nhiên phát hiện mình không biết nên nói gì.
"Em không cần cảm thấy áy náy đâu, lúc trước anh đã nói với em rồi, muốn bảo vệ Mặc gia thì chỉ còn cách tách khỏi họ, đó cũng là biện pháp duy nhất.
Hơn nữa chỉ cắt đứt quan hệ trên phương diện pháp luật mà thôi." Quan hệ máu mủ, chẳng lẽ phải dựa vào một quyển sổ hộ khẩu để chứng minh sao? Tách khỏi Mặc gia trên phương diện pháp luật không có nghĩa là thực tế bọn họ cũng cắt đứt quan hệ với nhau.
Mộc Như Lam nhìn hắn một lúc, nắm tay hắn, mỉm cười nói: "Vậy anh vẫn phải nói rõ cho ông nội và mẹ Mặc biết, bằng không họ sẽ rất khó chịu đó."
"Anh sẽ xử lý ổn thỏa." Mặc Khiêm Nhân nói để cô không cần lo lắng.
Không có gì là Mặc Khiêm Nhân không giải quyết được.
Ngày hôm sau, chuyện của Mặc gia và Mặc Khiêm Nhân khiến cho các nhân vật lớn ở Bắc Kinh bất ngờ, đủ các loại lời đồn.
Có người nói Mặc Khiêm Nhân giận dữ là vì hồng nhan, có người nói rằng những chuyện riêng tư Mặc gia làm khiến Mặc Khiêm Nhân không thể nhịn được, có người nói Mặc Khiêm Nhân vô tình vô nghĩa muốn sang Mỹ định cư, Mặc gia không đồng ý, cho nên mới như vậy, có người nói...
Hạ Miểu dập tắt điếu thuốc trong tay, khói trắng từ trong miệng phun ra, đầu óc chậm chạp suy nghĩ, nhưng lại vô cùng sáng suốt.
Kết quả cuối cùng Mộc Như Lam vẫn là người thắng, hắn thật không biết có phải do hắn suy nghĩ quá nhiều, hay Mộc Như Lam thật sự được Thượng Đế bảo vệ.
Hắn tưởng rằng một Amon là đủ rồi, kết quả lại thêm cả Amber Delaney, hơn nữa hắn cũng không tìm ra được lý do Amber Delaney giúp Mộc Như Lam, cho nên, hắn sai rồi?
"Aizz..." Hạ Miểu bực bội gãi đầu, cảm thấy thật khó chịu.
Một lúc lâu sau, hắn ngửa đầu nhìn bầu trời, trong đầu quanh quẩn lời thiếu nữ nói lúc trước—— mỗi người đều có thứ mà họ muốn bảo vệ bất chấp mọi thứ ...
Thứ mà bản thân muốn bảo vệ bất chấp mọi thứ...
Trong đầu hắn chợt hiện lên nụ cười ngọt ngào của cô gái có mái tóc vàng rực rỡ, trong chớp mắt lại trở nên tái nhợt, khuôn mặt không còn giọt máu.
Dòng máu đỏ tươi chậm rãi xuống từ môi cô...!Trái tim đau nhói như bị kim đâm vậy, hắn lại nghĩ đến những gì Mặc Khiêm Nhân đã làm, thậm chí hôm nay còn quyết liệt tách khỏi Mặc gia.
Với một lời chế nhạo đột ngột, hắn đứng thẳng dậy, hai tay đút vào túi chậm rãi bước đi.
Xem ra, kiếp này đã định trước hắn không thắng được, vĩnh viễn không có được dũng khí quyết tâm giống như Mặc Khiêm Nhân.
Thứ gọi là tình yêu...!Quá nặng nề, người như hắn, không có cách nào bảo vệ.
"Tiểu Hỏa, nói với ông nột một tiếng, anh trở về nước Anh."
Tất cả những gì hắn ta có thể làm có lẽ là ở lại đất nước của cô và đi cùng cô...
...!...
Sau khi Mộc Như Lam ký vào văn kiện thừa kế tước vị do nước Pháp mang tới, vấn đề coi như đã được giải quyết xong.
Kha Xương Hoàng kiên quyết không đồng ý cho Mộc Như Lam tùy tiện đồng ý cưới Mặc Khiêm Nhân.
Sau khi bày tỏ ý kiến một cách quyết liệt, ông đưa Akutsu Junko trở lại Hồng Kông.
Ông muốn xem xem tên nhóc Kha Thế Tình rốt cuộc đang làm gì, tại sao không cùng ông chống lưng cho Lam Lam ở hôn lễ như vở kịch hài đó.
Không chỉ vậy ông còn đưa cả Mộc Như Sâm và Mộc Như Lâm đi cùng - những người đã trở lại thành phố K để học.
Biệt thự lập tức yên tĩnh, chỉ còn lại một mình Mộc Như Lam.
Mộc Như Lam đang suy nghĩ có nên trở về học viện Bạch Đế để học không thì điện thoại đột nhiên vang lên, một dãy số lạ.
Cô nghe máy, bên kia truyền tới giọng nói của Kha Uyển Tình...
Mộc Như Lam khóe môi chậm rãi gợi lên gợi lên, thật sâu tươi cười, có chút quỷ dị......
Kha Uyển Tình cố gắng ăn mặc chỉnh tề, không được để Mộc Như Lam cảm thấy mất thể diện.
Bà ta còn trang điểm để sắc mặt bớt khó coi, bớt thê thảm một chút, lát nữa khi Mộc Như Lam nhìn thấy bà ta, cô nhất định sẽ mềm lòng.
Chuẩn bị xong xuôi, nhìn bản thân trong gương, Kha Uyển Tình hài lòng đi ra ngoài.
Mộc Như Lam hẹn gặp bà ta ở một biệt thự nhỏ ở ngoại ô