Sau lúc đó, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền phải mất một lúc mới định thần lại được.
Họ nhanh chóng bước đi theo Khiết Băng, trên tay Lý Nhật là người đàn ông lúc nãi bị bắn vào chân.
Máu từ chân ông ta không ngừng chảy.
Lâm Kỳ thấy vậy nên đã bó sơ qua cho ông bằng một miếng vải nhỏ.
Ngồi trên chiếc xe Jeep, bốn người con trai không dám há miệng nói nửa lời vì cảm nhận được sát khí bao trùm Khiết Băng.
Khiết Băng dù cho tập trung đến đâu cũng bị họ làm cho bực mình vì họ cứ đánh mắt ra hiệu với nhau.
"Muốn hỏi gì hỏi đi!"
Giọng nói lạnh lùng của cô cất lên, Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền vô thức nuốt nước bọt.
Bằng giọng hơi run, Lâm Kỳ hỏi cô:
"Rốt cuộc phu nhân là ai?"
Khóe miệng cô cong nở nụ cười quỷ dị lên làm họ thất thần:
"Từ từ các anh sẽ biết!"
Họ im lặng ngồi trên xe, người đàn ông bị bắt do mất máu nên đã bất tỉnh.
30 phút sau, Khiết Băng dừng xe lại ở một căn nhà nhỏ bỏ hoang
Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bước đều theo sau lưng cô.
Từ sau lúc cô hạ gục Andy thì họ thầm tôn sùng cô, quyết không nhìn mặt mà bắt hình dong nữa.
Khiết Băng tiến lại gần ngôi nhà, mở chiếc cửa cũ kĩ ra.
Bên trong chỉ có bụi và bụi
Trong đầu cô thầm nhẩm tiếng bước chân
"Một... hai... ba... bảy!"
Cô từ từ hạ thấp thân mình xuống, đặt tay lên viên gạch lót sàn.
Bất chợt một khung cửa tự động bật lên giống như chiếc thang máy từ cõi âm lên trần thế.
Khiết Băng thao tác nhanh nhạy, bấm mật mã.
Cánh cửa từ từ mở ra.
Quả đúng đó là một chiếc thang máy!
Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền há hốc trầm trồ
"Đi theo tôi."
Giọng Khiết Băng vang lên, do căn phòng nhỏ kín đáo nên âm thanh cô phát ra không mấy vang vọng.
Họ đi theo cô vào trong
Lại thêm lần nữa trầm trồ
"Chị Scor! Mừng chị trở lại! "
Thuộc hạ của cô đã đứng xếp thành hai hàng từ lúc nào, đồng thời hô lớn.
Lý Nhật, Lâm Kỳ, Giang Quyền bất chợt