*Từ chương này không thấy tác giả đặt tên chương.
____
Từ ngày chia tay Lam Trạm, Ngụy Vô Tiện cùng Giang Trừng và Kim Lăng trở về Liên Hoa Ổ. Giang Trừng tuy lúc nào cũng ra vẻ khó gần nhưng vẫn đưa hắn và Kim Lăng tới Từ đường, ba người cung kính thắp hương cho Giang Phong Miên, Ngu phu nhân và Giang Yếm Ly. Ra khỏi từ đường, Kim Lăng sai người Kim thị đưa Tiên Tử về Kim Lân Đài trước.
"Ngụy Vô Tiện, người có muốn về thăm Kim Lân Đài cùng con không?"
Giang Trừng lườm nó một cái:
"Ngụy Vô Tiện là tên để ngươi gọi à? Ta chưa dạy ngươi cách xưng hô với người trên sao?"
"Hứ!"
Đối với Kim Lăng, tuy vách ngăn trong lòng giữa nó và Ngụy Vô Tiện đã tiêu tán hết, nhưng hiểu lầm suốt bao năm qua khiến nó không sao mở miệng gọi Ngụy Vô Tiện một tiếng "cậu" được. Ngụy Vô Tiện cũng không hi vọng sẽ được nghe Kim Lăng gọi mình là cậu, hắn vỗ vỗ lưng Giang Trừng:
"Bỏ đi Giang Trừng, gọi Ngụy Vô Tiện là được rồi mà, đi thôi, ngươi dẫn ta qua sân tập xem xem, xem đệ tử của Vân Mộng nay tu vi đến đâu rồi nào."
Kim Lăng trông theo bóng lưng hai người rời đi, chần chừ lưỡng lự, hít vào một hơi thật sâu rồi chạy tới, kéo lấy cánh tay Ngụy Vô Tiện, mặt đỏ hồng:
"Cậu...cậu ơi... " (*)
*Nguyên tác là "đại cữu", nhưng mình thấy cách gọi "cậu lớn" hay "cậu bé" cũng ít dùng để xưng hô trong tiếng Việt nên dịch về "cậu" chung.
Ngụy Vô Tiện bị kéo lại, đứng khựng tại chỗ, đáy mắt dần ẩm ướt, hắn đưa tay xoa nhẹ đầu Kim Lăng, mỉm cười đáp lại tiếng "cậu" này, sư tỷ... Kim Lăng nhận đệ rồi...
Kim Lăng còn nấn ná ở Liên Hoa Ổ thêm mấy ngày rồi trở về Kim Lân Đài, chi chính của Kim gia giờ chỉ còn mỗi mình nó, ngôi vị tông chủ ngoài nó ra thì cũng chẳng ai ngồi lên được. Giang Trừng và Ngụy Vô Tiện cùng đưa Kim Lăng về Kim Lân Đài, tuy trong gia tộc có nhiều kẻ không phục nhưng Tam Độc Thánh Thủ và Di Lăng Lão Tổ một phải một trái đứng cạnh nó, người vung Tử điện, kẻ nâng Trần Tình, dù có oán trách đến mấy cũng không dám hé lời.
Đại lễ kế vị của Kim Lăng qua đi, Ngụy Vô Tiện tặng nó một món quà, là vật hắn tự tay làm lúc còn ở Liên Hoa Ổ, giống y như món quà khi xưa hắn chuẩn bị cho nó vào tiệc đầy tháng.
"Khi con đầy tháng, ta cũng làm một cái tặng con, tiếc là bị Kim Tử Huân đập bể rồi, bây giờ làm bù. Đây