Vân Thâm Bất Tri Xứ
Lan thất
Kim Lăng, Âu Dương Tử Chân và Lam Cảnh Nghi đang tụm vào nói chuyện với nhau, Âu Dương Tử Chân khẽ thì thầm:
"Mấy huynh nói xem, Ngụy tiền bối liệu có tới lên lớp cho chúng ta không?"
Lam Cảnh Nghi đáp:
"Chắc không đâu, giáo huấn Lam gia coi người giỏi hơn là thầy, lấy tu thân chính trực làm quy phạm. Xem ngài ấy có chỗ nào hợp chứ? Không tới phá thêm là may rồi......."
Kim Lăng nghe vậy lẩm bẩm:
"Sao mà không được? Cậu ấy biết nhiều lắm đó!"
Âu Dương Tử Chân tiếp lời:
"Ta lại hi vọng Ngụy tiền bối có thể tới dạy, nhất định sẽ thú vị hơn nhiều so với lễ nghi tiên môn với lịch sử gia tộc mà Trạch Vu Quân dạy!"
Lam Tư Truy ngồi nghiêm chỉnh ở vị trí của mình, thấy ba người bên cạnh tụm đầu vào bàn tán, cậu cất lời nhắc:
"Mấy huynh mau ngồi hẳn hoi, Hàm Quang Quân sắp tới rồi!"
Ba người nghe thấy liền vội vàng ngồi cho ngay ngắn, vừa đúng lúc Lam Vong Cơ dắt theo Ngụy Vô Tiện tiến vào. Đám tiểu bối đứng dậy hành lễ, Âu Dương Tử Chân còn liếc liếc Lam Cảnh Nghi và Kim Lăng, ra vẻ: Xem, Ngụy tiền bối cũng tới kìa ~
Lam Vong Cơ ngồi ghế trên, Ngụy Vô Tiện vô cùng hào hứng ngồi xuống cạnh hắn, kể ra thì hắn cũng chưa từng thấy Lam Trạm đứng lớp bao giờ, hơn nữa nói không chừng trong mấy đứa tiểu bối trước mặt cũng sẽ có đứa phải chép phạt gia quy như hắn ngày xưa. Nghĩ như vậy, tâm hóng hớt của Ngụy Vô Tiện lại đầy hơn mấy phần.
Lam Vong Cơ sắc mặt lạnh nhạt, không giận mà uy, từ lúc y bước vào Lan thất, các con em thế gia đứa nào đứa nấy đều nghiêm túc ngồi ngay ngắn, rất có dáng vẻ như đang làm việc lớn.
Lam Vong Cơ cất lời:
"Đề bài sau, mời các vị trả lời."
Mọi người còn đang tưởng Lam Vong Cơ sẽ giảng biện pháp tu luyện giúp tăng tu vi, trừ tà diệt ma, đột nhiên nghe có câu hỏi cần trả lời, cả đám không khỏi căng thẳng vô cùng, Ngụy Vô Tiện cũng cảm thấy hứng thú, hắn ngoảnh sang nhìn Lam Vong Cơ, nội tâm vô cùng tò mò, ngày đầu tiên nghe giảng, Lam Vong Cơ sẽ hỏi đám nhỏ này vấn đề gì đây?
Lam Vong Cơ nói:
"Chính - tà, thiện - ác, phân biệt thế nào."
Ngụy Vô Tiện nghe xong, bất chợt hồi tưởng lại, năm xưa khi Xạ Nhật Chi Chinh kết thúc, ở Bất Dạ Thiên, hắn cũng từng hỏi Lam Trạm, người già trẻ nhỏ yếu đuối trong Ôn thị và những gia tộc tới thảo phạt Ôn thị, những người đó, ai chính ai tà, ai mạnh ai yếu......
Các đệ tử nghe giảng cũng chìm vào suy nghĩ, theo lý, phải trái đúng sai, chính tà thiện ác là những điều dễ phân biệt nhất. Nhưng nếu nói như vậy, không khỏi có điều kiên cưỡng, hơn nữa, trên đời này người vẫn luôn bị mang ra tranh luận là vị Di Lăng Lão Tổ nửa chính nửa tà kia, vẫn đang ngồi ngay trước mặt chúng kia kìa........
Cả đám im lặng không đáp, Trần Tử Bội của Nhiếp thị cuối cùng đứng dậy đáp:
"Thưa tiên sinh, học trò cho rằng, chính - là như người quân tử nhập thế*, làm điều chính nghĩa, tuân theo quy tắc, vì nước vì dân, diệt trừ kẻ gian tà, giúp đỡ người yếu đuối.
*Quân tử nhập thế: Chỉ người chọn cuộc sống "giữa mọi người", chọn hồng trần là nơi tu tâm dưỡng tính, trái ngược với "ở ẩn". (ND)
Âu Dương Tử Chân lập tức phản bác:
"Không phải, nếu là một vị đại hiệp thích ngao du, hành vi của người ấy tuy không gắn liền với chính nghĩa, nhưng nói được làm được, làm ắt có kết quả, hứa ắt sẽ thực hiện, có thể hi sinh chính mình mà cứu giúp người khác lúc nguy nan, người như vậy là chính sao? Hay là tà?"
Một môn sinh của Đình Sơn Hà thị cũng hỏi:
"Vị đại hiệp thích ngao du này đã mang thiện tâm, tại sao không coi là chính đạo được?"
Ngu Phong Hề ngắt lời:
"Nếu đã thích ngao du, đối với người ấy ngao du đã là chính đạo rồi mà?"
Lam Cảnh Nghi cũng hỏi:
"Vậy nếu một người vì bảo vệ biên cương mà phải giết trăm mạng người, khiến cha mẹ vợ con của trăm mạng người ấy không nơi nương tựa, vậy người đó là chính hay là tà?"
Mọi người không ngừng tranh luận nhưng Kim Lăng và Lam Tư Truy lại vẫn luôn im lặng, Lam Vong Cơ hỏi:
"Kim Lăng, con thấy sao?"
Kim Lăng suy nghĩ một lúc lâu mới đáp:
"Trước kia con cảm thấy tiểu thúc là người tốt, nhưng thúc ấy không phải, con..... con không biết......"
Lam Vong Cơ lại gọi:
"Tư Truy"
Lam Tư Truy đáp:
"Nên dựa vào tâm mà xét, nếu vì tư lợi, ỷ mạnh hiếp yếu, là tà. Nếu vì đại nghĩa, dù tu luyện theo con đường khác, nhưng làm những việc chính nghĩa, là chính."
Lam Vong Cơ chưa hề nói ai đúng ai sai, y quay sang nhìn Ngụy Vô Tiện, Ngụy Vô Tiện hơi nhếch mép cười, tiêu sái đứng dậy, hai tay chắp sau lưng, lắc lắc đầu ra khỏi Lan thất, vừa đi vừa nói:
"Trừ gian diệt bạo, giúp đỡ kẻ yếu, không màng danh lợi, không đổi sơ tâm, làm