Vân Thâm Bất Tri Xứ.
Tiểu viện Long Đảm.
Ngày hôm sau.
Vừa sáng sớm, Lam Hi Thần đã truyền lời tới gọi Lam Vong Cơ tới Hàn thất bàn việc tổ chức tiệc Trung Thu, Ngụy Vô Tiện ngủ dậy nhưng vẫn nằm lười trong Tĩnh thất, không có Lam Vong Cơ ở cạnh khiến hắn chẳng có hứng thú với việc gì, không kìm được mà tự lẩm bẩm một mình.
"Xì, Ngụy Anh à Ngụy Anh, mi rời khỏi Lam Trạm thì biết sống thế nào bây giờ......"
Ngụy Vô Tiện nằm dài trên giường, nhìn ra ngoài cửa sổ, thầm nhủ chắc cũng tới giờ Tỵ*, loáng thoáng nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân, hắn bật dậy chạy ra cửa, vừa kéo cửa vừa vui mừng reo lên:
" Lam Trạm ngươi về rồi à!"
Cửa mở ra mới phát hiện đứng bên ngoài là Lam Tư Truy, Kim Lăng, Lam Cảnh Nghi cùng Âu Dương Tử Chân, Ngụy Vô Tiện ngượng ngùng xoa xoa chóp mũi.
"Tư Truy, là mấy đứa à.... Ha ha, có việc gì không?"
*Giờ Tỵ: 9 giờ sáng - 11 giờ trưa.
Lam Tư Truy bước lên mấy bước tới trước Ngụy Vô Tiện.
"Cha, hôm qua con và Kim Lăng báo tin người tỉnh tới Vân Mộng và Di Lăng, sớm hôm nay Vân Mộng đã gửi thư tới rồi."
Ngụy Vô Tiện dắt đám nhỏ vào phòng, gọi chúng ngồi xuống, mình thì lại bò ra giường, nhỏ giọng lẩm bẩm:
"Giang Trừng chắc chắn lại mắng ta cho xem...."
Kim Lăng nhướn mi lườm hắn, cao giọng:
"Làm gì có! Lúc người hôn mê, cậu lo lắm đó!"
Lam Tư Truy cúi đầu khẽ cười, rút một tấm thiệp đỏ trong ngực ra đưa cho Ngụy Vô Tiện:
"Cha, đây là thiệp hỉ mấy ngày trước Ôn thúc gửi tới."
"Thiệp hỉ?"
Ngụy Vô Tiện lập tức ngồi thẳng dậy đón lấy thiếp mời, vội vàng mở ra xem, khóe môi càng cong lên.
"Ôn Ninh thành thân rồi!"
Lam Tư Truy gật đầu:
"Vâng, Ôn thúc và Tần cô nương sắp thành thân, hôn lễ tổ chức vào ngày mùng bốn tháng chín."
Ngụy Vô Tiện vui mừng ra mặt, không nhịn được mà cười lớn:
"Ha ha ha ha ha, ta biết ngay Ôn Ninh và vị Tần cô nương đó có gì đó mà!"
Kim Lăng cũng gật như giã tỏi:
"Con cũng thấy y như vậy! Lần trước lúc con với Tư Truy tới Loạn Táng Cương, còn thấy thúc ấy nắm tay người ta cơ!"
Lam Cảnh Nghi lườm Kim Lăng một cái, bĩu môi nói:
"Con còn thấy Tần cô nương tặng thúc ấy hà bao nữa mà!"
Lam Vong Cơ về đến tiểu viện Long Đảm, từ cửa vào đã nghe thấy tiếng bàn tán xôn xao trong phòng, ánh mắt cũng dịu dàng đi mấy phần, bước chân chậm rãi tiến vào Tĩnh thất, chỉ thấy Ngụy Vô Tiện đang cầm một tấm thiệp mời, cười như hoa nở.
Mấy đứa tiểu bối thấy Lam Vong Cơ về liền lập tức đứng thẳng dậy hành lễ vấn an, dáng vẻ cười đùa khi nãy hoàn toàn bay sạch......
Ngụy Vô Tiện không nhịn được mà tự nhủ thầm:
"Sức ảnh hưởng của Lam Trạm quá lớn rồi, mấy đứa nhỏ sao chẳng đứa nào sợ mình chứ?"
Lam Vong Cơ đến ngồi xuống cạnh Ngụy Vô Tiện, vừa nhận được cái liếc nhìn của Lam Vong Cơ, đám nhỏ lập tức hiểu ý, nối gót nhau cáo lui.
Lam Vong Cơ nhìn sang tấm thiếp trong tay Ngụy Vô Tiện, cất giọng hỏi:
"Tư Truy báo cho ngươi rồi?"
Ngụy Vô Tiện thuận đà nằm xuống gối đầu lên đùi Lam Vong Cơ, giơ tấp thiếp trong tay lên, đáp:
"Ừ, Lam Trạm ngươi nói xem, bách gia tiên môn liệu có ai tin chứ, Quỷ Tướng quân Ôn Ninh đại danh đỉnh đỉnh lại sắp thành thân chứ! Ha ha ha ha ha! Ngày bốn tháng chín, chúng ta cùng tới dự đi! Ta chưa thấy dáng vẻ Ôn Ninh uống rượu bao giờ, đợi lúc đó ta chuốc cho hắn say bét nhè, cho hắn không vào động phòng được luôn! He he!"
Lam Vong Cơ điều chỉnh tư thế giúp hắn nằm thoải mái hơn, trầm giọng đáp:
"Ừ, chuẩn bị lễ mừng rồi đi."
Ngụy Vô Tiện đặt thiếp mời sang một bên, kéo vài lọn tóc Lam Vong Cơ nghịch trong tay, hỏi y:
"Huynh trưởng gọi ngươi tới bàn bạc chuyện gì vậy?"
"Tiệc Trung Thu ngày kia."
"Tiệc? Ta cũng phải tới sao?"
"Ừ, đến lúc đó các trưởng lão và người trong tộc Lam thị đều tới dự tiệc."
Ngụy Vô Tiện vừa nghĩ đến Lam gia quy tắc ngập đầu, gia yến không biết còn bị