Nguyên Tư Trăn lấy lòng cười cười, kéo Lý Hoài đi về hướng bên trong sảnh, còn vừa đi vừa nói: "Ta thật sự là vì Vương Gia phân ưu mà, để ta đi Võ Xương tìm hiểu hoàng lăng kia một chút, không chừng đám cương thi này há, thi độc này nọ đều sẽ giải quyết dễ dàng!"
Lý Hoài chỉ hơi oán trách nhìn nàng một cái, yên lặng vào chỗ, cầm đũa lên dùng bữa.
Với hắn mà nói, để Nguyên Tư Trăn cùng đi Võ Xương cũng không phải là chuyện gì khó tiếp nhận, chuyện hoàng lăng xác thực cần nàng hỗ trợ.
Nhưng trong đầu Lý Hoài, chuyện không được tự nhiên chính là nếu như hắn đáp ứng, chẳng phải sẽ hoang đường giống như chuyện trước kia để nàng nữ giả nam trang theo quân với mình sao?
Mấy ngày nay hắn thường xuyên cảnh tỉnh chính mình, không cần biết trước kia thế nào, hiện nay nhất định không thể tái phạm.
Cũng bởi vì như thế, hiện tại đồng ý cho Nguyên Tư Trăn đi theo tựa như buộc hắn không thể không thừa nhận, Lý Hoài ngươi chính là như thế, không cần che giấu.
Nếu Nguyên Tư Trăn biết suy nghĩ trong lòng hắn, nhất định hối hận không nên nhấn mạnh cái chuyện gì mà nữ giả nam trang hầu hạ hắn, chỉ cần đàng hoàng nói chính sự, không chừng Lý Hoài còn trực tiếp đáp ứng luôn, có thể tiết kiệm không ít công phu.
Bữa tối hôm nay tâm tư Nguyên Tư Trăn vẫn hoàn toàn đặt trên người Hoa Lân, nàng ăn hai ngụm liền ngó ra hậu viện nhìn một chút, gắp một món ăn liền muốn nhìn cửa chính một chút, sợ Hoa Lân đến không đúng lúc như vậy.
Lý Hoài thấy nàng thường xuyên thất thần như thế, cuối cùng là nhịn không được hỏi: "Làm sao vậy?"
"Hả? Ta...!Ta chờ Trương quản sự trở về thôi!" Nguyên Tư Trăn thu hồi ánh mắt đáp: "Bảo hắn đi mua chút gạo nếp cùng đậu đỏ, thừa dịp còn chưa lên đường, ta muốn ra mấy con sông ngoài thành rải xuống một chút, có thể phòng được cương thi bao nhiêu thì phòng bấy nhiêu."
Lý Hoài nghe nàng nói như vậy, khẽ nhíu mày, "Nếu cần ta giúp đỡ, nàng cứ nói vị trí cho ta, ta phái người đi làm."
Nguyên Tư Trăn do dự một chút, nếu có thể mượn sức Lý Hoài, xác thực làm được không ít chuyện, như thế nàng và Hoa Lân chỉ cần chuyên tâm bày trận là được, "Để Vương Gia xử ly, có phải động tĩnh quá lớn rồi hay không? Nếu như việc này truyền ra, sợ sẽ gây nên rối loạn trong thành."
"Nàng yên tâm, chỉ là ném chút gạo nếp xuống sông suối kênh đào, không cần bao nhiêu người, mấy ảnh vệ đi một đêm là có thể xong rồi." Lý Hoài gật nhẹ đầu nói: "Hoặc là để cho Kim Ngô Vệ tuần tra ngoài đi làm, chỉ là nếu vậy, khó tránh khỏi làm người phát giác không đúng."
Nghe xong lời này, Nguyên Tư Trăn đột nhiên cảm giác được mình lúc trước có chút ngốc, sao chỉ lấy một cái lệnh bài như đồ chơi nhỏ trên tay Lý Hoài, mà quên mất hắn thân là một Vương Gia, quyền thế của hắn không phải người thường có thể so sánh được?
"Vương Gia nguyện ý giúp đỡ, vậy không thể nào tốt hơn." Nguyên Tư Trăn mỉm cười gật đầu, vội vàng gắp vào trong chén Lý Hoài mấy miếng gà chiên xốp giòn.
Lý Hoài hơi nhíu mày, nếm thử một miếng đồ ăn Nguyên Tư Trăn gắp vào trong chén, còn nói thêm: "Trong thư phòng ta còn có cái phong thuỷ đồ chi tiết của thành Trường An cùng ngoại ô, từ đó có thể tìm thấy mấy chỗ đường thuỷ giao nhau, có lẽ có thể tiết kiệm không ít công sức."
"Vương Gia anh minh!" Nguyên Tư Trăn nghe xong, lại gắp thêm cho hắn một khối thịt kho tàu, lòng tràn đầy vui vẻ chờ hắn nói tiếp.
Lý Hoài chưa phát giác được mình mỉm cười, thầm nghĩ cũng không biết Nguyên Tư Trăn đến cùng có phải cơ linh hay không vậy? Mới rồi ở bên ngoài, trước mặt ngoại tổ mẫu nhiều trò như vậy, hiện tại suy nghĩ trong lòng đều viết lên trên mặt, cho chút chỗ tốt liền ngoan ngoãn.
"Vương phi, Hoa công công của Ngự Y Viện đến đây đưa thuốc." Hai người vừa dùng xong bữa tối, lại nghe hạ nhân Vương phủ hướng Nguyên Tư Trăn bẩm báo, trong lòng nàng giật mình, Hoa Lân lúc này sao lại đổi phong cách, quang minh chính đại đi từ cửa lớn Vương phủ vào rồi?
"Ngự Y Viện?" Lý Hoài hơi nghi hoặc, nhìn Nguyên Tư Trăn một chút.
Bình thường, Vương phủ dùng thuốc đều có người chuyên chọn mua, chưa từng cần người Ngự Y Viện tự mình đến đưa.
Nguyên Tư Trăn vội vàng giải thích: "Lúc trước có toa thuốc thiếu chút dược liệu, ta cố ý thỉnh Liễu Thái Y lấy."
"Nàng bệnh sao?" Lý Hoài lập tức quan tâm hỏi.
"Chỉ là thuốc điều hoà thân thể thôi!" Nguyên Tư Trăn thấy thần sắc Lý Hoài nghiêm túc, nghĩ nghĩ lại che miệng nói với hắn: "Là Quốc Công phu nhân an bài, để ta điều trị thân thể, xem có thể sớm ngày nối dõi cho Vương Gia hay không."
Lý Hoài nghe xong quả nhiên có chút đỏ mặt, không dám hỏi nhiều, chỉ nhìn sang cửa chính, lạnh nhạt nói: "Vậy ta đi xem phong thuỷ đồ trước."
Nguyên Tư Trăn đưa mắt nhìn hắn rời đi, lúc này mới sai người mời Hoa công công đến.
Lý Hoài đang rời đi, vốn cũng không quay đầu lại, đi tới hành lang bỗng nhiên nghĩ đến lần trước Quốc Công phu nhân cho hắn dùng hổ lang chi dược, nhịn không được trong lòng hoài nghi, chẳng lẽ lần này đến đưa thuốc cũng là cho hắn sao?
Hắn liền vội vàng xoay người trở về nhìn, lại thấy một tiểu thái giám mặc chế phục phẩm cấp thấp, cầm theo hộp thuốc hành lễ với Nguyên Tư Trăn, thanh âm khó phân biệt nam nữ nói: "Vương phi, thuốc đều ở trong này, nô tài xin nói cho Vương phi một chút về cách sắc thuốc và dùng thuốc."
Tiểu thái giám hành lễ xong sau mới dám ngẩng đầu, Lý Hoài thấy rõ diện mạo hắn liền không khỏi giật mình, thầm nghĩ thái giám này sao dáng dấp lại âm nhu như thế.
Nguyên Tư Trăn sai người đón lấy hộp thuốc, lại bảo hạ nhân bên trong sảnh toàn bộ lui ra, chỉ để lại một mình tiểu thái giám kia, tiểu thái giám thấy quanh mình không ai, còn nhìn Nguyên Tư Trăn lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
Lý Hoài thấy màn này càng cảm thấy kỳ quái, nụ cười kia nhìn thế nào cũng không giống dáng vẻ một hạ nhân hẳn nên có với chủ tử, chẳng lẽ Nguyên Tư Trăn cùng hắn ta còn có chút giao tình?
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến hôm qua Mạnh Du nói về dấu chân thái giám, nhịn không được bước về bên cạnh cửa mấy bước, đi nhìn chân của tiểu thái giám kia.
Thật là giống như nữ tử.
Lý Hoài đứng bên hành lang sững sờ trong chốc lát, chờ hắn lấy lại tinh thần, lại quỷ thần xui khiến mà lùi về phía sau cửa sảnh.
Nguyên Tư Trăn lúc này đã vội vàng nói ra hoài nghi của mình đối với cương thi cho Hoa Lân nghe, Hoa Lân nghĩ nghĩ nói: "Cũng có chút khả năng, ngươi gọi ta tới là do muốn đi Võ Xương, cho nên có việc giao phó cho ta?"
"Hoa công công thật thông minh!" Nguyên Tư Trăn cười cười, tiến đến bên tai nàng ta, hạ giọng nói: "Ta chỉ sợ cái cương thi nấp trong nước này không chỉ có một hai con, độc thi kia vô cùng lợi hại...!không chỉ hại tính mạng người sống, chỉ sợ còn có thể nhiễu loạn âm khí người chết, lại thêm mấy cái xác chết vùng dậy thành bạch cương thi, tai họa dân chúng trong thành."
Hoa Lân thần sắc ngưng trọng gật đầu, "Ngươi muốn làm gì?"
"Chuyện thật sự có chút gấp rút, nên ta chỉ kịp bảo người mua gạo nếp đậu đỏ, cái gì máu gà máu chó là không kịp rồi." Nguyên Tư Trăn nói nhanh: