Già Thiên

Thánh Vật Tọa Hóa


trước sau



- Một hạt giống?

Ngón tay của Diệp Phàm đều biến thành màu tím trong suốt, nhẹ nhàng nâng lên hạt giống thần tinh màu tím lớn bắng miệng chén, hắn như được một lực lượng thần thánh thanh tẩy, cả người đều phủ thêm tầng sương mờ màu tím.

Xích Long lão đạo phi thường kích động, trong đôi mắt quang mang màu đỏ chớp động, nhìn chằm chằm khối trân tinh kinh thế này. Hắn nói rất nhỏ, chỉ dẫn tới chú ý của một vài người.

Thạch viên hiệu chữ Thiên, tiếng người ồn ào, huyên náo run trời, mọi người khó kìm lòng nổi, điều nhìn thấy quá thần dị, không ngờ là một con Kỳ Lân màu tím.

Tử Kỳ Lân ẩn chứa trong Thần tinh tuy rằng rất nhỏ, không bằng nắm tay trẻ con, nhưng có được sinh mệnh lực không gì so sánh nổi, nó đang phun ra nuốt vào tinh hoa nhật nguyệt.

Linh khí vô cùng vô tận bị dẫn động đến, mỗi lần nó phun nạp, đều như một lần sóng thủy triều cuồn cuộn mênh mông, làm cho mọi người ở đây như được thanh tẩy, toàn thân thư thái.

Hết thảy vô cùng thần diệu, mọi người đều biết rằng, đây là tiên trân quán thế, có được giá trị khó thể đo lường.

- Tử Kỳ Lân... Trong thiên địa không ngờ thật sự có sinh linh sánh ngang với tiên, thật như cảnh trong mơ, điều này rất khó tin!

- Nó là tiên linh của thiên địa giao thái dựng dục sinh ra, khởi nguồn từ thái cổ, thậm chí là niên đại Minh Cổ, hôm nay mới xuất thế...

Mọi người đều bị kích động, không ai có thể giữ được bình tĩnh, nếu không phải Xích Long đạo nhân đứng ở nơi đó, chỉ sợ đã xảy ra một hồi đại chiến đổ máu rồi.

Dù vậy, một đám lão nhân gần đất xa trời cũng đều giống như ăn vào thần dược, long tinh hổ mãnh chen vào tận nơi, ánh mắt đều đỏ bừng, bao gồm Thái thượng trưởng lão của các Thánh địa.

về phần chư Thánh tử cùng các Thánh nữ, cường đại như bọn họ cũng không có khả năng so với Thái thượng trưởng lão nhà mình cùng với đại yêu uy chấn một phương kia, tất cả đều áo quần xốc xếch.

Trẻ tuổi một thế hệ thiếu chút nữa đều bị chen lấn bật ra ngoài, làm cho mấy vị Thánh nữ đều cau mày, Tiểu Nguyệt trong sáng của Cơ gia cùng tiểu ni cô Đại Hạ lại kêu to “oái oái”, kháng nghị với lớp nhân vật người già.

Thực thương đau đây là miêu tả người của Diêu Quang chân thật nhất. Tử Kỳ Lân nghịch thiên xuất thế, người thủ hộ thạch viên kích động như bị cắt cổ.

Kỳ thạch “Ma Thai” được đặt trong thạch viên cũng không biết đã bao nhiêu năm rồi, vẫn bị cho là khối đá bán phế phẩm tạm xử lý, kết quả lại xuất ra một kiện tiên trân kinh thế như vậy.

- lão hủ đại biểu Vạn Kiếp Giáo... muốn mua đứt kỳ trân này!

- Vạn Kiếp Giáo giỏi lắm sao? lão phu đại biểu Âm Dương Giáo thành tâm mua tiên trân này!

- Các ngươi mua được cao giá sao, Tử Kỳ Lân giá trị bao nhiêu các ngươi biết không?

Lập tức liền có một vị Thái thượng trưởng lão của Thánh địa khẽ cười chế giễu.

- Chúng ta không mua nổi, ngươi mua được sao?

Nhân vật cấp lão bất tử của các đại giáo cũng không úy kỵ Thái thượng trưởng lão của các Thánh địa, đối chọi gay gắt không khoan nhượng.

Một đám lão nhân gần đất xa trời quá xung động đều như có ý ra tay chiến một hồi. Tất cả đều vô cùng kích động, không còn một chút dáng vẻ già nua lụ khụ, thậm chí biểu hiện còn cường tráng hơn các Thánh tử trẻ tuổi tại đây.

Tiểu nguyệt trong sáng của Cơ gia cùng tiểu ni cô áo trắng ôm Thần Tàm không an phận, lại lần lượt kêu “oai oái”, kháng nghị lớp nhân vật người già giẫm lên chân bó của hai người.

- Được rồi! Các ngươi không cần tranh cãi nữa!

VỊ đại năng Cơ gia lên tiếng, thanh âm không cao, nhưng kết quả làm cho mọi người bình tĩnh lại.

lão nhân cao lớn khôi vĩ, tóc bạc trắng như tuyết, làn da như dương chi bạch ngọc, là nhân vật đáng mặt cấp Thánh chủ, không ai dám xem lời nói của lão như gió thoảng bên tai.

Xích Long lão đạo lại hừ lạnh một tiếng, nói:

- Có cái gì mà phải tranh giành?

Hắn chắp hai tay sau lưng nhìn quét qua mọi người ở đây, nơi ánh mắt đi qua mọi người đều như đông cứng lại, không có người nào dám mở miệng phản bác.

Nhân vật siêu cấp khủng bố như vậy, dám ngông nghênh đánh giết Thánh Chủ Diêu Quang, mà còn dám ngụ lại trong Thần Thành, đủ để nói lên hết thảy.

Mặc dù là đại năng Cơ gia, đại cường đạo thứ ba Từ Thiên Hùng, Đại Hạ hoàng thúc của Trung Châu đều kính nhi viễn chi, ngăn ra một đoạn khoảng cách an toàn đối với hắn.

- Hạt giống này... Đại Hạ ta muốn góp phần tranh giành!

Đại Hạ hoàng thúc của Trung Châu tiến lên một bước nói, mặc dù kiêng kị Xích Long đạo nhân, nhưng đối mặt với kiện thần vật này cũng tuyệt đối không thể bỏ qua.

Nó dị thường quý báu, đáng giá để tranh giành, cho dù sẽ có phát sinh nguy hiểm, cũng phải liều đọ sức một phen.

- Cơ gia ta cũng nguyện ra giá trên trời mua nó!

VỊ đại năng Cơ gia kiên quyết nói ra.

chỉ có Từ Thiên Hùng không nói gì, tuy rằng hắn dám khiêu chiến cùng các Thánh địa, nhưng giờ phút này lại không thể đánh giết nhau, luận thủ đoạn hắn kiêng kỵ Xích Long đạo nhân, luận tài lực không có biện pháp so sánh với hai người kia.

những người khác thì càng không cần phải nói, trong lòng một mảnh lạnh lẽo. Tiên Kỳ Lân màu tím này dù đáng quý cách mấy đi nữa cũng không tới phiên bọn họ ra tay.

- Như thế nào chỉ là một hạt giống?

Rất nhiều người khó hiểu, trố mắt đứng nhìn.

- Vì sao là hạt giống nhỉ, không phải tiểu thú Kỳ Lân sao?

Tiểu ni cô áo trắng cuối cùng tiến tới gần bên Đại Hạ hoàng thúc, không ai còn dám chen lấn, nàng nhỏ giọng lẩm bẩm.

- Kỳ Lân cũng giống như tiên, có tồn tại hay không không ai biết, dù có cũng không giáng xuống phàm trần, chúng ta không thấy được!

Đại Hạ hoàng thúc thực cưng chiều tiểu ni cô áo trắng, nhẹ giọng giải thích.

- Tổ gia gia, nó rốt cuộc là cái gì?

Cơ Tử Nguyệt làm nũng, lắc lắc cánh tay vị đại năng Cơ gia, hoàn toàn không e sợ lão nhân.

- Đây là hạt giống của một gốc cây thần dược, là thánh vật quý báu nhất trên thế gian!

VỊ đại năng Cơ gia đáp.

Hạt giống của Kỳ Lân thần dược thái cổ!

Diệp Phàm ở Vạn Long Sào đã tận mắt thấy Chân Long thần dược, tự nhiên có thể suy đoán ra Kỳ Lân thần dược là hình dáng gì.

Mọi người ồ lên, không nghĩ tới lại như thế, một hạt giống sao lại có hình dạng con Kỳ Lân, mà lại có dao động sinh mệnh cường đại như vậy?

ở trong tay Diệp Phàm, con tiểu Kỳ Lân trong thần tinh màu tím kia trông rất sống động, tuy nhỏ nhưng đầy đủ bộ phận, toàn thân phủ long lân, giống như đang bước chân đạp trên sóng nước.

Nó có đầu rồng, sừng hươu, mắt sư tử, lưng hổ, eo gấu, ngoài ra trên lưng có hình vẽ, giống như một loại thần văn thiên đạo, cực kỳ huyền ảo.

- Truyền thuyết là có thật...

nhân vật lớp người già thì thào tự nói.

Thần dược, cực kỳ rất hiếm thấy, ngay cả ở thời đại thái cổ cũng tìm không ra vài cây, có thể giúp cho cao thủ cái thế thọ nguyên khô cạn đạt được cơ hội tân sinh, thì càng không cần phải nói hiệu quả trị liệu đối với tu sĩ cùng bậc khác, bởi vậy nó được tôn là thánh vật quý báu nhất trong thiên địa.

Gần như mỗi một cây thần dược đều là độc nhất vô nhị, rất khó tìm được cây thứ hai giống nhau, bởi vậy cũng có thể nhìn ra sự quý báu và thần thánh của nó.

Mỗi một cây thần dược đều gần như là duy nhất không thể sinh sôi nẩy nở, nếu như bị hủy đi, như vậy cũng có nghĩa là xoá tên vĩnh viễn trong thiên địa, cũng từ đó được xưng là Thần phẩm vô thượng.

Mà cũng chính vì Nguyên nhân đó, mà thời nay không thấy tung tích của nó, thần dược đã hoàn toàn tuyệt tích.

- Không thể sinh sôi nẩy nở, vì sao còn có một hạt giống như vậy?

Có người nghi hoặc, nhẹ giọng nói thầm.

- Là thần dược độc nhất tự mình tọa hóa mà thành...

Có lão nhân giải thích.

Thần dược thái cổ vô song, đều có thể thông linh, khi lâm vào thời điểm sắp hủy diệt, chúng nó có thể chạy trốn, có thể bay trên trời độn dưới đất.

Mà càng thần kỳ là chúng nó tới kỳ cũng sẽ tọa hóa sống lại, tự thân sẽ áp súc, hóa thành một hạt giống, xé hư không mà đi, lựa chọn tiên thổ thích hợp hơn để sinh trưởng.

- Đây là một gốc cây thần dược thái cổ tọa hóa mà thành hạt giống ư?

người tại đây đều nghẹn lời, cả trong lẫn ngoài thạch viên đều rơi vào cảnh tĩnh lặng đến châm rơi có thể nghe, mọi người phi thường kinh ngạc.

Thần dược còn có tên khác là Bất Tử Dược, có hiệu lực nghịch thiên làm sống lại xương cốt da thịt người ta, mà chúng nó tự mình cũng gần như bất tử.

cũng chính vì thế, mọi người đều hiểu được nó quý báu biết nhường nào. Đối với các Thánh địa mà nói, nó tuyệt đối là thánh vật vô giá.

Hạt giống này có dao động sinh mệnh cường đại không gì so sánh nổi, chứng minh nó sinh cơ bừng bừng. tuyệt đối có thể trồng sống được.

Các Thánh địa kế thừa mười mấy vạn năm cũng không bị hủy diệt, bồi dưỡng một gốc cây thần dược, tuyệt đối có thể chờ được, cho dù mấy ngàn năm thành thục một lần, vậy cũng đủ rồi

Mỗi mấy ngàn năm ngắt lấy một lần thần dược, cứ vài lần tích góp từng tí một như vậy, là hi vọng có người tài không ngừng nối tiếp đi lên con đường của Đại đế, nói không chừng có thể xuất ra thêm một Đại đế!

Cứ nghĩ tới kết quả này, người của các Thánh địa có thể không đỏ mắt sao? Đây là thánh vật vô thượng!

Diệp Phàm từng cắt ra thần dược thái cổ hình người không trọn vẹn, mặc dù có rễ cây, nhưng nếu không tưới bằng Thần Tuyền, căn bản không thể sống lại được.

Không nói nó bị tàn khuyết, dù là hoàn hảo không tổn hao gì, nếu không thể sống, cũng không thể so sánh với hạt giống Kỳ Lân có sinh mệnh này.

Hiện tại không cần ai nói, mọi người cũng đều biết, hạt giống này quý báu hơn xa so với cái đầu của Vương thái cổ, nhất là đối với các Thánh địa mà nói, là tiên trân đáng giá để xé rách da mặt tranh đoạt.

Hơn nữa, chỉ riêng bản thân hạt giống mà nói, cũng là báu vật giữ mạng, bởi vì nó là thần dược tọa hóa mà thành, giữ lại có tinh hoa vật chất bất tử vô tận.

Ánh mắt mọi người đều đỏ bừng. may mà có Xích Long đạo nhân đứng ở bên cạnh Diệp Phàm, bằng không tánh mạng của hắn cũng khó giữ.

- Kẻ nào trả giá cao thì được, là công bằng nhất!

Vị đại năng Cơ gia lại lên tiếng.

người của các Thánh địa phụ họa theo, lúc này bọn họ không có cao thủ đi theo, chỉ có thể dùng tài lực tranh giành, bằng không chỉ một Từ Thiên Hùng đã đủ để đồ sát mọi người rồi.

Xích Long lão đạo lên tiếng nói:

- Ta biết ý của các ngươi, muốn loại trừ ta ra ngoài hay sao?

Hắn nói thật bình tĩnh, nhưng khiến người ta hết hồn, tiếp tục nói:

- Đại đế cổ không phải là thần dược đắp ra, nếu tự mình ngộ không ra, thì cho dù hắn có cơ hội chuyển sang kiếp khác chín lần cũng uổng công!

Hạt giống thần dược có hình như Kỳ Lân, mà lưng có đạo văn, giống như Thiên Đồ, cực kỳ huyền ảo, thần kỳ khó hiểu.

giờ phút này, nó không ngừng hấp thu tinh hoa nhật nguyệt, dường như đang sống lại, phun ra nuốt vào tinh khí, như sóng biển phập phồng, làm cho tất cả mọi người bên trong thạch viên đều đắm chìm trong khí tức thần thánh.

Diệp Phàm cầm hạt giống Kỳ Lân trong tay, cả vật thể đều trở thành màu tím trong suốt, giống như ngọc, hắn thật sự không muốn bắn đi, thực hy vọng có thể lưu lại cho mình.

- Chúng ta trước không cần tranh giành, tốt hơn là mau mau hoàn thành trận văn đi, vạn nhất trong Huyết Tế Thai nhảy ra đây một Thần nữ, chính là đại họa tới!

Vị đại năng Cơ gia đề nghị, lão muốn khắc xong tốt trận văn, để ngừa vạn nhất, về phần hạt giống Kỳ Lân thần dược, có thể đợi sau khi kết thúc đánh cược hãy tiếp tục bàn luận.

- Tiểu Diệp Tử! Chúng ta không giữ được hạt giống này...

Lý Hắc Thủy âm thầm truyền âm, không ngừng kêu khổ cùng líu lưỡi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện