Diệp Phàm xoay người đi về một hướng khác, hắn nguyền rủa với giọng nhỏ nhất:
"Tên họ Đoạn mập mạp chết tiệt, ta nguyền rủa ngươi sinh con không có hậu môn!"
"Bần đạo là người xuất gia, không cưới vợ sinh con."
"Ngươi có thể nghe thấy?"
Diệp Phàm đúng là có chút sợ hắn, nói:
"Đoạn đạo gia, ngươi mau đi đi, ngươi đã đoạt của ta 3 linh bảo rồi, bây giờ ngươi vẫn chưa vừa ý hay sao?"
"Thiện duyên giữa ta và tiểu hữu còn chưa hết mà. . ."
Đạo sĩ béo cười híp mắt trả lời.
"Tên họ Đoạn thần côn, ngươi thật khinh người quá đáng!"
Diệp Phàm mặt đen sạm lại, tức giận đi về phía vách đá, hắn đấu không lại được với tên đạo sĩ bất lương này, cho nên đành phải rời đi.
"Duyên đến duyên đi, xem ra duyên phận của bần đạo với tiểu hữu hôm nay đã hết, nhưng ngày khác vẫn còn không biết chừng, hy vọng là sẽ gặp lại."
Đạo sĩ béo cười ha ha, cũng chẳng rời đi, nói:
"Bây giờ, Bần đạo cảm thấy có duyên với thạch bích này, cho nên ở lại xem một chút."
Diệp Phàm kinh ngạc, không nghĩ tới tên đạo sĩ bất lương này cũng tinh tế tới vậy, cũng cảm giác được sự bất phàm của thạch bích, lập tức hắn dừng phắt lại, không đi nữa.
"Nếu tiểu hữu đã ở lại, ta đảm bảo tiểu hữu sẽ có thu hoạch. Nhưng mà, nếu là linh bảo quá mức đẹp mắt, thì ngươi không nên cầm. Ta thật tình là muốn tốt cho ngươi, bằng vào tu vi của ngươi bây giờ, thì không cách nào bảo vệ được vũ khí thông linh cả. Vạn nhất bị người ta biết được, thì đó là phiền phức lớn rồi. Cũng không phải ai cũng từ bi như bần đạo, rất nhiều người khi cướp đoạt vũ khí thông linh, thì sẽ trực tiếp hạ sát thủ, đến lúc đó tính mạng cũng còn khó bảo toàn chứ đừng nói gì tới vũ khí."
"Ầm "
Đúng vào lúc này, ở trên bầu trời phía xa xa, Ngũ đại cường giả hợp lực đánh một đòn, thần lực mênh mông giống như Cửu Thiên Ngân Hà đổ xuống, một dòng năng lượng tựa như sóng biển vô tận tỏa ra.
Trong nháy mắt, thân hình của các tu sĩ run lên, rất nhiều người không khống chế được Thần Hồng nữa, từ trên bầu trời ngã xuống.
Tất cả tu sĩ đều khiếp sợ vô cùng, uy áp tỏa ra khiến mọi người không thở nổi, không có cách nào kháng cự được, làm cho linh hồn 1 số tu sĩ thống khổ vô cùng.
Đây chính là uy áp đáng sợ của 5 đại nhân vật, thần uy tỏa ra, làm cho trên trời dưới đất chấn động ầm ầm, phàm là sinh linh, thì tất cả đều sợ hãi.
"Ầm Ầm "
Một kích cuối cùng của Ngũ đại cường giả đã đánh tan phần mộ Yêu Đế, tỏa ra yêu khí ngập trời, tràn về mọi hướng.
Cổ Điện hùng vĩ phát ra âm thanh ầm ầm, cuối cùng hoàn toàn vỡ vụn.
Cùng lúc, những đạo hào quang vô tận từ trong Cổ Điện bắn ra, tất cả các vũ khí thông linh trong Phần mộ Yêu Đế đều bỏ chạy.
Trong đó có mấy đạo ánh sáng đặc biệt chói mắt, lấp lánh dị thường, giống như những vầng thái dương nhỏ sáng rực một góc trời, không cần nói cũng biết, đây chính là những linh bảo cường đại.
Năm vị tuyệt đỉnh cao thủ đều bộc lộ hết thần thông của mình, ngưng tự thần lực thành những bàn tay cực lớn, mỗi người đều tóm được 1 vài kiện, ai nấy đều nở nụ cười hài lòng.
Nhưng vẫn có một số vũ khí thông linh sáng như thái dương tránh thoát được thần thông của họ, phóng lên cao, bỏ chạy ra ngoài.
Nhưng mà mấy vị cường giả không có đuổi theo, vẫn bất động tại chỗ, dùng thần niệm cường đại quét qua tám hướng, giống như đang tìm vật gì đó, chứ không phải nhìn các vũ khí thông linh đang bỏ chạy.
Thần Lực mênh mông như sóng biển, bao phủ tứ phương, nhưng tất cả các tu sĩ đều bất chấp nguy hiểm, xông qua thần lực mênh mông đó, đuổi theo các món vũ khí thông linh hòng cướp được chúng.
Phần mộ Yêu Đế đã hoàn toàn vỡ nát, gạch đá vụn bay tứ phương, tất cả giờ chỉ còn lại có 1 trùm sáng, quang mang đẹp mắt.
"Tại sao không thấy tung tích Chí bảo của Đông Hoang Nhân tộc?"
"Vũ khí của Yêu Đế đại đế, có người đã từng nói không kém chí bảo của đông hoang nhân tộc bao nhiêu, sao bây giờ cũng không thấy?"
Năm vị tuyệt đỉnh cao thủ đều nghi hoặc, dùng thần niệm cường đại không ngừng dò xét xung quanh.
"Ầm "
Lúc này, đoàn quang hoa đẹp mắt này không có phân tán đi khắp nơi, mà lại trong đó lại đột ngột lao ra một trùm ánh sáng, làm cho nhật, nguyệt, trăng sao đều lu mờ.
Quá chói mắt rồi, giống như là thái dương đang vỡ vụn!
Ngay cả năm đại cường giả cũng phải nhắm mắt lại, hai mắt họ đau đớn vô cùng, nhưng bọn họ phản ứng cũng rất thần tốc, dùng thần lực ngưng tụ thành những bàn tay cực lớn.
"Vù "
Thần quang phá không bay đi, năng lượng cường đại của nó không gì so sánh được, giống như một tiểu vũ trụ trong tinh không đang rung chuyển, ba động cường đại vô cùng, mênh mông khó dò, đẩy lùi ngũ đại cao thủ, làm vũ khí trong tay của họ ảm đạm đi rất nhiều!
Thần quang lấp lánh trên cao, tạo thành một ba động cực kỳ đáng sợ, khiến cho một số tu sĩ rơi từ trên cao xuống, nó đang phát tán yêu lực, dường như muốn thiêu đốt cả thế giới.
"Vũ khí của Yêu tộc Đại Đế khi còn sống, đúng là có thể so sánh với chí bảo của Đông Hoang nhân tộc!"
Ngũ đại cường giả đã giờ đã rõ ràng, có 3 người đuổi theo. Hai người còn lại không đi, bởi vì họ muốn tìm Chỉ bảo trong truyền thuyết của Đông Hoang nhân tộc.
Ở phía xa xa, Diệp Phàm trợn mắt há mồm, bởi vì trùm ánh sáng này đang phá không bay về vách núi mà hắn đứng.
Đạo sĩ bên cạnh xoa 2 tay vào nhau, miệng thì cười rộng đến mang tai, không làm sao khép lại được, nói:
"Số mệnh của đạo gia thật tốt, vũ khí của Yêu Tộc Đại Đế so với Chí bảo của Đông Hoang nhân tộc cũng không kém, nếu như bị ta chiếm được. . ."
"Ngươi có thể đón được nó hay không?"
Diệp Phàm lo lắng hỏi, mắt thấy Yêu tộc chí bảo này đã bay tới gần, vạn nhất đạo sĩ béo không đón được, thì nó sẽ ép họ biến thành bột mịn, kết cục như vậy thì thật là thảm rồi.
"Nói cũng đúng, Đạo gia ta dường như không có phúc lớn như vậy, cho dù có tóm được nó, cũng sẽ bị 3 đại nhân vật kia đập nát như tương!"
Nói tới đây, hắn kéo Diệp Phàm, bay vèo sang một ngọn
núi khác, hành động nhanh hơn thỏ.
Vũ khí của Yêu tộc đại đến tỏa ra vạn đạo thần quang, tuy rằng không thấy rõ hình dạng nó ra sao, nhưng nó đang sáng rực rỡ, làm cho mọi người không mở được mắt, giống như có vạn ngôi sao đang bốc cháy, thiêu đốt thiên địa, “ầm” một tiếng rồi va vào vách núi.
"Xong. . ."
Đạo sĩ béo liên tục xoa tay, nói:
"Việc này thật xấu, bên dưới vách đá chắc chắn có dị bảo, nếu không khi va chạm với chí bảo của Yêu tộc biến thành bột phấn thì thật đáng tiếc."
Phía vách đá đã bị quang mang bao phủ, trở thành một đại dương năng lượng mênh mông, hất tất cả tu sĩ ở gần đó bay ra ngoài, người đứng gần quá thì bạo thể, biến thành những mảng huyết vụ.
Nhưng vào lúc này, chuyện làm cho người ta giật mình đã xảy ra, núi đá tự tách đôi, một đạo lục hà nhu hòa từ bên trong phóng ra, tỏa ra từng đạo lục quang.
Quang mang nhu hòa và thánh khiết, làm cho người ta cảm thấy trong lòng bình yên, lục khí sinh cơ bừng bừng, quyện lại với nhau thành một ốc đảo trên bầu trời.
Vào lúc này, có một Bảo Bồn Lục sắc từ dưới đất phóng lên, hút lấy chí bảo của Yêu tộc.
"Vô lượng…… Thiên… tôn!"
Chứng kiến cảnh này, Đạo sĩ béo đến nói cũng không còn lưu loát nữa, sau khi thở ra một hơi, mới dần bình tĩnh mà hét lớn:
"Là Tụ bảo bồn của Yêu tộc!"
"Có người nào đó ẩn nấp trong vách đá, hắn tính dùng Tụ bảo bồn để mưu đoạt chí bảo của Yêu tộc!"
Đạo sĩ béo trong nháy mắt đã hiểu rõ, vì sao thạch bích có thể thu hút vũ khí thông linh bay tới, hóa ra bên trong lại có Tụ Bảo Bồn trong truyền thuyết.
Tuy rằng, người kia dùng thần lực áp chế Tụ Bảo Bồn, nhưng vẫn hấp dẫn vũ khí thông linh bay tới.
Tụ Bảo Bồn được Lục sắc Ngọc Tủy điêu khắc thành, xanh đến trong suốt, sáng lấp lánh, trông như 1 áng mây xanh trên bầu trời, quang mang nhu hòa tỏa ra, làm cho tinh thần mọi người được thư thái.
Lúc này, bên trong Tụ Bảo Bồn có 1 đoàn quang mang lấp lánh cực kỳ đẹp mắt, chính là chí bảo của Yêu tộc, không thấy rõ hình dáng của nó ra sao, không ngừng xoay tròn bên trong Tụ Bảo Bồn, giống như những ngôi sao đang xoay chuyển bên trong vũ trụ, không chỉ có yêu lực mênh mông phun trào, mà lại còn có cả Thần Lực không ngừng tỏa ra.
Diệp Phàm trong lòng chấn động, người đứng trước Tụ Bảo Bồn kia, phong hoa tuyệt đại, diễm lệ chấn thiên hạ, đúng là nữ tử hoàn mỹ mà trước kia hắn nhìn thấy.
Dung mạo nàng tuyệt thế, thánh khiết vô bì, nhanh tay thu Tụ Bảo Bồn lại, hóa thành một đạo lưu quang bay ra xa, chỉ còn vọng lại tiếng cười thanh thúy:
"Đa tạ các vị tiền bối giúp đỡ, bằng không cho dù có hậu nhân của yêu đế đích thân tới, cũng khó lòng thu hồi được Chí bảo của Đại đế. . ."
Ba vi đại đế đuổi tới, sắc mặt vô cùng lạnh lùng.
Lúc trước, Yêu văn ở trên phần mộ của Yêu tộc đại đế không ngừng ngưng tụ, tạo thành một loại “Thiên Thế” kỳ lạ, tuy rằng không có ngăn cản được việc Yêu tộc chí bảo bay ra, nhưng lại có tác dụng lớn, đó là ngăn cản được một phần lực lượng trùng kích của ngũ đại cao thủ.
Kết quả, là tạo điều kiện cho người trong bóng tối đắc thủ, bằng không cho dù có Tụ Bảo Bồn trong truyền thuyết, cũng không cách nào lấy được chí bảo của Yêu tộc Đại đế.
Ba vị đại nhân vật đồng thời xuất thủ, hướng về phía đạo lưu quang sắp biến mất nơi chân trời kia chém tới, loại công kích này ngay cả quỷ thần cũng khó cản, cho dù là bọn hắn cũng không thể tiếp được.
Năng lượng ba động như biển gầm, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ, thiêu đốt bầu trời, làm cho các tu sĩ sợ hãi, bắt đầu tránh né.
Nhưng mà, một kích cường đại tới như vậy, chỉ đánh vào hư không, không trúng vào mục tiêu nào cả. Đạo lưu quang nhu hòa do cô gái tạo thành trong chớp mắt đã biến mất.
"Tiểu yêu nữ này đã sớm có chuẩn bị, bố trí “Đạo văn”, ngưng tụ “Thiên Thế”, xuyên qua hư không, sợ rằng bây giờ cũng chạy được mấy ngàn dặm rồi."
Ba vị đại nhân vật thanh âm rất lạnh lùng, có thể động tay động chân trước mặt bọn họ, "trước mõm hổ mà đoạt thức ăn", cướp mất chí bảo Yêu tộc, đối với bọn họ đúng là rất khó chịu.
"Phá vỡ Phần mộ Yêu Đế thì dễ, nhưng cướp được chí bảo lại khó, không nghĩ tới chúng ta lại thành toàn cho nàng. . ."
Quang hoa lóe lên, Ba vị đại nhân vật đã biến mất, xuất hiện ở mảnh đất nơi Phần mộ Yêu Đế vỡ vụn, bởi Chí bảo của Đông Hoang nhân tộc chưa xuất hiện, đây chính là điều bọn họ muốn nhất
"Chí bảo của Đông Hoang nhân tộc tại sao chưa xuất hiện. . ."
Đạo sĩ béo nhẹ giọng nói thầm.
Diệp Phàm cũng rất tò mò, đã nghe không ít người nói về Chí bảo trong truyền thuyết của Đông hoang nhân tộc, nhưng cho đến bay giờ vẫn chưa biết nó là vật gì, ngay cả đến hình dáng của mấy đại nhân vật còn không trông thấy được.
Lúc này hắn có một khát vọng mãnh liệt, muốn đem mọi thứ không chế trong bàn tay của mình.