"Các vị đại nhân quả nhiên là người hào sảng..! Bệ Hạ đang ở đây, các vị hãy nhận lấy đi..!"
"Xẹt..!"
Lý Dương quăng người đang ở trong tay lên cao hướng về phía của hai anh em Lãnh Vô Thiên.
Nhân cơ hội sự chú ý của tất cả mọi người tập trung cả vào thân ảnh kia, hắn cùng Lý Hiên hai người đã chạy thẳng.
"Xẹt..! Phốc..!"
"Nhị đệ..! Khoan đã..!"
"Đại ca..! Bệ Hạ chết càng sớm, đối với chúng ta càng có lợi..!"
Một kiếm đem thân ảnh kia chém ra làm hai khúc, Lãnh Vô Thiền không cho là đúng lên tiếng.
"Xoạt..!"
"Người..! Người này không phải là Bệ Hạ..!"
Lật thi thể lên Lãnh Vô Thiền nhìn rõ gương mặt, hắn cả kinh thất sắc, gương mặt không còn một giọt máu.
"Quả nhiên.! Chúng ta đã trúng kế Kim Thiền Thoát Xác của Lý Dương rồi..!"
Lãnh Vô Thiên hắn ban đầu cũng có nghi hoặc, Lý Dương cùng Lý Hiên nghe đồn là rất trung thành với Bệ Hạ.
Bọn chúng sẽ không có khả năng vì bảo toàn tính mạng của mình, giao ra Bệ Hạ, vẫn là để cho hắn đoán đúng rồi.
"Đại ca..! Chúng ta phải làm sao đây..?"
Sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt của Lãnh Vô Thiền.
Nếu như Bệ Hạ không có đi theo Lý Dương hai người, vậy nhiều khả năng Bệ Hạ đã chạy thoát ra bên ngoài mất rồi.
Lần này Chấn Bắc Quân Đoàn bọn họ huy động lực lượng rầm rộ như vậy, không lý nào có thể qua mặt được triều đình.
Nếu mà Hoàng Đế biết được tất cả điều do Lãnh gia bọn họ đứng sau lưng, như vậy..
"Trở lại nhà tổ của Nguyễn Hữu Nghĩa trước rồi tính sau..!"
Lãnh Vô Thiên hắn làm việc luôn luôn cẩn thận.
Hắn có để lại một đội quân dọn dẹp sạch sẽ hiện trường nơi nhà thờ tổ kia để hủy thi diệt tích.
Nếu như hắn tính không sai, Bệ Hạ là còn ở nơi đó, cũng sẽ đụng độ đến người mà hắn để lại làm nhiệm vụ.
Phải quay lại xem kết quả như thế nào thì mới có thể tính tiếp được.
"Đi thôi..!"
Phất tay ra hiệu một cái, Lãnh Vô Thiền cùng binh sĩ Lãnh gia rất nhanh chóng rời khỏi nới này.
Bây giờ ngay cả chuyện truy sát hai tên tráo trở là Lý Dương cùng Lý Hiên cũng chẳng có người nào đi quan tâm nữa rồi.
...
"Rầm..!"
"Lộc Phú Huyện Trưởng..! Ông nói cái gì..? Bệ Hạ còn chưa có trở lại Huyện Nha..?"
Lý Dương kinh hãi quá độ, rõ ràng là hắn đã cùng Bệ Hạ thương nghị tốt.
Sau khi đánh lừa được đám thích khách kia, Bệ Hạ sẽ lập tức quay trở lại Huyện Phủ chờ bọn họ.
Làm sao trời đã sáng rồi vẫn còn chưa có trông thấy Bệ Hạ nơi đâu..?
"Hồi Lý..! Lý Dương đại nhân..! Bệ Hạ thật chưa có trở lại Hồ Huyện..!"
Trời vào cuối mùa thu buổi sáng khá là lạnh, nhưng Lộc Phú hiện tại toàn thân là ước đẫm.
Là mồ hôi tuôn ra thấm ước cái áo lông chồn mà vợ hắn mới mua cho hắn cách đây không lâu.
Nhưng hắn không có quan tâm đến những thứ này, trong lòng của hắn bây giờ là lạnh lẽo vô biên.
Bệ Hạ cải trang vi hành đi đến Hồ Huyện của hắn không nói, còn là bị thích khách tập kích hiện nay không biết sống chết ra làm sao nữa.
Nếu như mà Bệ Hạ có chuyện gì không may, không chỉ một mình Lộc Phú hắn, hắn nghĩ toàn bộ quan trường của Linh Đài Thành này sẽ phải chịu chung kiếp nạn.
Viễn cảnh Lộc gia hắn bị sao gia diệt tộc đã nhìn thấy quá rõ ràng.
Hắn không hiểu vì sao mình lại xui xẻo đến như vậy.
"Xẹt..!"
"Không có đến..! Sao có thể như vậy.?"
"Các người có nhìn nhầm hay không..?"
Kiếm của Lý Dương đã kề trên cổ của Lộc Phú.
Hắn nghĩ Lộc Phú cùng đám quan lại Hồ Huyện này làm việc thất trách, nhiều khi Bệ Hạ đến, bọn họ cũng không tin, cho người đuổi đi.
Nhận định của hắn càng có cơ sở hơn khi mà Bệ Hạ vốn không có mang trên người Long Bào thường ngày.
"Lý Dương đại nhân..! Hạ quan đã cho người điều tra qua, từ đêm qua đến nay không có người nào đến Huyện Phủ tìm kiếm Lộc Phú đại nhân..!"
"Đây là lời khai của những tên quan sai trực đêm tối hôm qua, mời ngài xem qua..!"
Cao Khiêm là đệ nhất Phó Huyện Trưởng của Hồ Huyện, quan hệ giữa hắn cùng Lộc Phú trước đây không tốt.
Sau này vì thất bại trong cuộc tranh dành Huyện Trưởng vị trí càng làm cho Cao Khiêm ghét cay ghét đắng Lộc Phú.
Tuy nhiên bây giờ hắn phải giúp đỡ Lộc Phú thôi.
Bệ Hạ mất tích ở Hồ Huyện, hắn hiểu quá rõ ràng một mình Lộc Phú là không có khả năng gánh vác cái trách nhiệm này.
Toàn bộ quan trường của Hồ Huyện cũng sẽ phải chôn cùng.
Vì bản thân mình, hắn phải giúp đỡ Lộc Phú lần này.
"Không có..! Không có..! Làm sao