"Cái này..!"
Đây là một kế sách không hề tồi một chút nào để có thể phát binh, không muốn nói là hoàn mỹ nhất.
Lãnh gia mình chỉ là nghe theo mệnh lệnh của Hộc Vương hành sự, có chuyện gì cũng là Hộc Vương gánh lấy.
Nhưng Hộc Vương hiện tại đang ở đâu?
Theo như hắn được biết, hai tháng trước sau khi được sự bảo hộ của La gia binh sĩ chạy ra khỏi Mễ Thành.
Đến nay chưa ai nhìn thấy Hộc Vương xuất hiện, cũng không ai biết Hộc Vương đang ở nơi nào.
"Xin mời Hộc Vương Điện Hạ..!"
"Lão tướng quân không cần đa lễ..! Vì giang sơn của Đại Thành, trăm sự xin nhờ vào Lão Tướng Quân..!"
Nguyễn Văn Hộc từ bên ngoài soái trướng đi vào, nhanh chóng tiến đến nâng đỡ Lãnh Vô Phong.
Hiện tại Lãnh Vô Phong là chỗ dựa duy nhất mà hắn có thể dựa vào, cũng là người có thể giúp hắn thực hiện được mơ ước của mình, bằng mọi giá hắn phải nắm lấy cơ hội lần này.
"Điện Hạ xin an tâm..! Lão thần thề chết trung thành với ngài..! Sẽ làm hết sức giúp đỡ ngài trở lại Mễ Thành, lên ngôi Hoàng Đế, kế thừa Thánh Tông..!!"
Lãnh Vô Phong ngâm ngâm cười, ánh mắt như là là một con hổ đang nhìn dê béo một dạng.
"Được..! Mọi sự xin nghe theo sự sắp xếp của Lão Tướng Quân..!"
"Vĩnh Tài Thượng Thư..! Đưa Điện Hạ vào bên trong nghĩ ngơi đi..!"
"Tuân lệnh Lão Tướng Quân..!"
La Vĩnh Tài quăng đến cho Lãnh Vô Phong một ánh mắt đầy cung kính, liền nhanh chóng đưa Nguyễn Văn Hộc rời đi.
"Phụ thân..! Thì ra ngay từ đầu ngài đã có chuẩn bị sẵn..!" Lãnh Vô Vân tỏ ra cực kỳ khâm phục.
Phụ thân mình vốn đã chuẩn bị mọi chuyện từ trước.
Trước đây hắn cũng có ý định liên kết với lại Hộc Vương làm chuyện lớn.
Tiếc là hắn cho người tìm kiếm khắp nơi vẫn không thể tìm ra được tung tích của Hộc Vương.
Thì ra tên đó đã rơi vào trong tay của cha mình, đúng là gừng càng già càng cay.
"Có Hộc Vương trong tay, chúng ta không còn lo lắng người khác phản đối nữa..!"
Hộc Vương là dòng dõi Hoàng Thất, dù phát động tạo phản, lên làm Hoàng Đế thì cũng không người nào có thể nói cái gì.
Chờ khi Hộc Vương đăng cơ, Lãnh gia bọn họ sẽ lấy tư cách Nhiếp Chính, điều hành chính sự của Đại Thành.
Khi thời cơ chín muồi, liền ép Hộc Vương ra chiếu nhường ngôi, vậy liền xong rồi.
Cái tên ngu ngốc Nguyễn Văn Hộc kia còn có ý nghĩ muốn lợi dụng thực lực của Lãnh gia hắn xưng Đế, đúng là nằm mơ giữa ban ngày mà.
"Gia gia..! Cháu vẫn còn một lo lắng..!"
Lãnh Vô Thiên tỉnh táo hơn cha cùng đứa em của mình khá nhiều.
"Ngươi lo lắng về chuyện của Thành Hổ Quân..?"
"Đúng vậy thưa gia gia..!"
Thành Hổ Quân là Quân Đoàn mạnh nhất Đại Thành, đây cũng không phải là hư danh.
Đừng nhìn bên phía bọn họ Lãnh gia hiện có ba vạn binh mã, gấp mấy lần Thành Hổ Quân, nhưng chính diện giao chiến, ai thắng ai thua cũng còn rất khó nói.
Thêm nữa tin tức mà hắn nhận được, Bình Điền Thụy đã đem Lễ Quốc tiêu diệt, sát nhập binh sĩ của Lễ Quốc vào bên trong Thành Hổ Quân, thêm vào hàng binh của Đại Mao, quân số đã không thua kém gì bên mình.
Nếu gặp nhau thật, hắn thấy phần bại của bên mình vẫn là nhiều hơn, không thể không đề phòng lực lượng này được.
"Yên tâm đi..! Mọi chuyện ta đã có chuẩn bị..!"
Lãnh Vô Phong cười nhạt, ánh mắt chứa đầy trí tuệ.
Thành Hổ Quân..! Hắc hắc..!
...
"Giá..! Hý..!"
"Báo..!"
"Dừng lại..!"
Phất tay lên ra hiệu cho toàn thể binh sĩ ngừng di chuyển, Bình Điền Thụy muốn nghe thám tử báo cáo tin tức gì mới.
"Hồi Đại Tướng Quân..! Phía trước chúng ta đi con đường đã bị lượng lớn đất đá sập đổ chắn lại, tạm thời không thể di chuyển..!"
"Đất đá sập đổ..?" Bình Điền Thụy nhíu mày.
Hắn cảm giác có chuyện không ổn xảy ra, bây giờ đã gần tháng mười, bão tố mưa lớn rất ít khi xảy ra, làm sao có hiện tượng đất đã sập đổ được kia chứ.
"Có nghiêm trọng hay không..?"
Bình Điền Thụy nhìn về phía trước, địa hình đi đến Lễ Quận rất là hiểm trở, dốc núi rất nhiều, dường như chỉ có con đường phía trước mà hắn đang đi là bằng phẳng.
Nhưng xung quanh cũng có nhiều vách núi cheo leo, như đám đất đá này đỗ xuống chắn đường đi.
Như vậy sẽ đem đến phiền toái rất lớn, nó chia cắt Lễ Quận cùng La Hiên Quận, cũng chia cắt luôn con đường trở lại của Thành Hổ Quân hắn.
"Hồi Đại Tướng Quân..! Theo chúng tôi điều tra được, phạm vi năm dặm phía trước con đường đều bị lấp kín, tình hình rất không khả quan..!"
"Quả nhiên đã có tính toán từ trước..!"
Một lúc đem hơn năm dặm đất đá đẩy xuống chắn đường, vậy phải cần một lực lượng nhân công đông đảo làm trong mấy ngày liền, không có chuyện trong phút chốc có thể làm được.
Mục đích của đối phương quá rõ ràng,