"Còn nữa..! Đi truy tìm theo hướng Tư Âm Huyện của Liên Hoa Thành, không cần quay lại Thanh Nhai Thành nữa..!"
Nguyễn Nhật lên tiếng căn dặn lần cuối, trên đường đi đến nơi này hắn có cho người đến những lối đi có thể quay lại Thanh Nhai Thành, một khi Khánh Vương có ý định trở lại, hắn liền có thể tiếp đón, nhưng đến giờ vẫn không thấy đâu, nói rõ Khánh Vương hay người đi theo bảo hộ Khánh Vương không có ý định trở lại Thanh Nhai Thành, mà đi lên Mễ Quận.
Nếu là như vậy, bọn người Khánh Vương hiện tại chắc đã đến Tư Âm Huyện mất rồi, đây là con đường bắc buộc phải đi qua nếu như muốn đến Mễ Thành mà lại.
...
Tư Âm Huyện..! Phía Tây một tòa miếu hoang..!
"Nước..! Ta muốn uống nước..!"
Nguyễn Văn Chương cố gắng mở mắt ra, nhưng cảm giác mệt mỏi làm cho mí mắt của hắn như nặng cả ngàn cân, dù cố gắng đến mấy hắn cũng không mở được mắt ra xem hoàn cảnh bên ngoài, hắn chỉ dựa vào độ nóng trên mặt của mình để mà phán đoán.
Có lẽ hiện tại bây giờ đang là ban ngày, cùng với đó là hắn có cảm giác khát nước vô cùng, cuống họng hắn thật là khô khan khó chịu quá.
"Khánh Vương Điện Hạ..! Để ta đi lấy nước cho ngài uống..!"
Lý Dương gương mặt hiện lên vui mừng, nhanh chóng đi lấy nước, cũng may hắn luôn luôn đem theo vật dụng chứa nước bên người, nên khi gặp chuyện cũng không có vội vã.
"Khánh Vương Điện Hạ..! Ngài đã tỉnh..?"
Đến bây giờ Lý Dương mới thật sự thở phào một hơi nhẹ nhõm, dù là tên Diệp Tứ đó đã nói cho Khánh Vương dùng thuốc giải, nhưng là Khánh Vương cứ mê man bất tỉnh cả ngày trời thế này, hắn là cũng cảm thấy vô cùng lo lắng.
"Ngươi là ai..? Nơi này là đâu..?"
Uống được nước, Nguyễn Văn Chương là đã thanh tỉnh hơn trước không ít, cũng có thể mở mắt đi ra, ập vào mắt của hắn là một khung cảnh khá là hoang tàn, còn có mấy vị thần, như hắn đoán không sai, mình đang ở nơi đây là một tòa miếu hoang rồi, không biết đã thuộc địa phương nào nữa.
Còn người trước mắt quan tâm cho hắn đây, gương mặt cân đối thanh tú, mũi khá cao, đôi mắt phân minh như nước mùa thu, nếu không phải người này mặt trên người nam trang, hắn còn nghĩ là y là nữ kia chứ.
Nhưng những thứ này không quan trọng, quan trọng điểm là sao tên này xuất hiện tại đây, bên cạnh của hắn, nên nhớ trước.khi hắn bất tỉnh, người mà đi theo hắn là tên Diệp Tứ kia a.
"Điện Hạ..! Tôi tên là Lý Dương, là một hiệp khách trên giang hồ, được người nhờ vả mấy hôm nay luôn đi theo bảo hộ ngài..!"
Lý Dương mỉm cười, hắn ban đầu cũng có chút ngạc nhiên vì vị Khánh Vương này không nhận ra mình, tuy nhiên hắn nghĩ lại, Khánh Vương vừa trải qua một trận đại kiếp, còn ngã từ trên cao xuống, đầu óc có chút không tỉnh táo cũng là điều đương nhiên, hắn hoàn toàn có thể hiểu được.
"Điện Hạ..! Còn vị tráng sĩ Diệp Tư kia cùng Lý Hiên đã ra bên ngoài xem xét tình hình cũng như mua một chút thức ăn về cho ngài dùng..!"
Lý Dương hiểu Khánh Vương hiện tại đầu óc không được tỉnh táo, nên hắn người chuyện nói ra người mà Khánh Vương muốn gặp Diệp Tứ, cũng như giảng sơ qua về chuyện hai người bọn họ gặp nhau như thế nào, thậm chí chuyện trước đây hắn nghe ngóng được về Khánh Vương, hắn cũng là tỉ mỉ kể lại cho Khánh Vương nghe, không bỏ sót chi tiết nào.
"Nói như vậy chúng ta là đã đi đến Tư Âm Huyện thuộc Liên Hoa Thành rồi..?"
Nguyễn Văn Chương sau khi nghe Lý Dương nói xong, liền là nhìn y một cách rất là quái dị, nhưng rất nhanh, hắn liền thu hồi lại ánh mắt, hỏi vấn đề mình quan tâm nhất hiện tại.
"Khánh Vương..! Ngài nói không sai, chúng ta đã đi vào phạm vi của Tư Âm Huyện, chỉ cần có tin tức triều đình phái người đến đón ngài, hoặc giả binh sĩ của Ánh Vương đuổi đến Tư Âm Huyện, chúng ta liền có thể an toàn..!"
Lý Dương thở dài, dù là đã đi vào địa phận của Mễ Quận rồi, tuy nhiên hắn cũng không có dám đưa Khánh Vương đi vào nha môn, theo như Diệp Tứ nói, Tri Phủ của Liên Hoa Thành là người của Nhị Hoàng Tử Đông Vương gia.
Tư Âm Huyện thuộc quyền cai trị của Liên Hoa Thành,