"Đại ca..! Người chết không thể nào sống lại, huynh cũng đừng nên quá đau buồn..!"
Nguyễn Văn Chương thở dài.
Hắn nghĩ lại cũng phải, Tiều Ngang tuổi tác đã cao, còn lớn hơn Thái Tổ không ít.
Nhà hắn Thái Tổ đã đi hơn hai mươi năm rồi, đến bây giờ Tiều Ngang mới đến gặp mặt, cũng xem như sống thọ lâm rồi.
Chắc cũng vì Tiều Ngang là người luyện võ, nên sức khỏe hơn nhiều người khác.
"Huynh đệ..! Chúng ta mới gặp như đã quen biết từ lâu..!"
"Hay là thế này, chúng ta kết nghĩa huynh đệ, ngươi xem thế nào..?"
Từ khi gặp Nguyễn Văn Chương, Tiều Phi cảm thấy tên tiểu tử này rất có duyên với mình, nói chuyện rất hợp nhau.
Hai người bọn họ như quen biết nhau từ trước một dạng.
Để cho thân thiết hơn, kết nghĩa huynh đệ hắn thấy là không hề tồi.
"Kết..! Kết nghĩa..?"
Cho tui xin.
Chuyện này trăm ngàn lần không được, hắn muốn rời khỏi tên to con này còn không kịp nữa là.
"Tốt.!.
Chúng ta dập đầu bái thiên địa đi..!"
Tiều Phi biết tên tiểu tử này trong lòng đang nghĩ gì.
Chẳng qua là vì thấy hắn là con cháu của trung thần, chiến thần vô địch Tiều Ngang, tự cảm thấy không xứng đáng cùng hắn làm huynh đệ thôi.
Cái này chỉ là chuyện nhỏ, Tiều Phi hắn trước giờ là người trung thực.
Không câu nệ chi tiết nhỏ, chỉ cần thật lòng với nhau là được rồi.
"Nè..! Nè..! Nè..!"
"Khoan..! Khoan..!"
"Cộc..! Cộc..! Cộc..!"
"Ha ha ha..!"
"Hay lắm, từ nay về sau chúng ta chính là huynh đệ rồi..!"
Tiều Phi đắc ý cười to, hắn sống một mình đã lâu, không có bạn bè thân thích gì cả, cảm giác rất là cô đơn.
Giờ thì tốt rồi, hắn có một người huynh đệ kết nghĩa, có thể bên nhau chia sẻ hoạn nạn vui buồn, chuyện này đáng mừng biết bao.
"Huynh đệ..!"
Nguyễn Văn Chương ngu ngơ, sờ trên trán mình có một chút máu, trong lòng hắn giận giữ thao thiên.
Bà tổ tên khốn kiếp nhà ngươi có cần dập đầu mạnh như vậy không, chỉ chút nữa thôi thì hắn võ sọ mà chết mất rồi.
"Chúc mừng hai vị đại ca..!"
Triệu Yến Nhi cũng không biết nói gì hơn, dù là bị ép buộc dập đầu.
Nhưng hai người đó đã bái trời đất, bọn họ bây giờ là huynh đệ rồi.
"Cám ơn đệ muội..! Sau này nếu như..!"
"À..! Mà đệ tên gì vậy..?"
Tiều Phi hắn cảm thấy mình lớn tuổi hơn, võ nghệ cũng cao hơn vị huynh đệ này, hắn tự nhận mình là đại ca, chắc chắn là vị huynh đệ này sẽ không có phản đối.
Nhưng cùng hai người nói chuyện cả buổi trời, hắn chợt nhớ ra là mình còn chưa hỏi tên họ của cả hai thì phải.
"Nguyễn Văn Chương..!"
Cái này sao có thể nói là kết nghĩa huynh đệ.
Là Nguyễn Văn Chương hắn bị ép buộc có được không.
Hơn nữa nghi thức cũng không được hoàn chỉnh, còn thề ước sinh tử, còn cắt máu ăn thề nữa mà.
Nhưng thôi, Nguyễn Văn Chương hắn chịu đủ rồi, nói mấy cái nghi thức kia ra chỉ tự chuốc khổ vào thân.
"Văn Chương..! Tên rất hay..!"
"Đệ muội.! Sau này nếu như Văn Chương làm chuyện có lỗi với muội, muội hãy nói cho ca biết, ca sẽ giúp muội trừng trị hắn..!"
Tiều Phi ánh mắt âm trầm, liếc qua Nguyễn Văn Chương một cái, làm cho Nguyễn Văn Chương muốn lên tiếng đính chính cũng chỉ có thể ngậm miệng lại.
"Đa..! Đa tạ đại ca..!"
Với một người ngang tàng không nói lý lẽ như tên to con này, tốt nhất không nên nói nhiều làm gì.
"Tốt..! Như vậy mới đúng chứ..!"
Chậc..! Cô bé này rất xinh đẹp, mới gặp thì hắn đã có một tình cảm rất đặc biệt, cũng rất là thân thiết.
Giống như người thân một dạng, nó còn thân thiết hơn Nguyễn Văn Chương mấy lần ấy chứ.
Nhị đệ của mình thật có ánh mắt, có thể lấy được một cô gái xinh đẹp như vậy làm vợ.
"Đại ca..! Muội tên là Triệu Yến Nhi..! Còn chưa biết tên huynh là gì..!"
"Ấy..! Muội xem ta này..! Ta tên là Tiều Phi..! Tiều trong tiều phu, Phi trong phi thường..!"
"Ông nội ta nói sau này Tiều Phi ta sẽ trở thành một người phi thường..!"
Tiều Phi hết sức tự hào với cái tên của mình, ông nội của hắn phải là người học thức sâu rộng lắm, mới đặt được cái tên như thế này cho hắn.
"Xẹt..!"
"Nhị đệ cẩn thận..!!"
"Rầm..! Phốc..! A..!"
"Đại ca..! Huynh không sao chứ..?"
Câu nói này là thật lòng của Nguyễn Văn Chương.
Nếu không có Tiều Phi đẩy hắn ra xa, nhận lấy một mũi tên kia, hắn là đã đi đời nha ma từ lâu rồi.
"Nhị đệ..! Không sao..! Đại ca da dày thịt béo, một chút thương thế này không có làm khó được đại ca..!"
"Tại sao huynh lại làm vậy..?"
"Đệ khờ quá, chúng ta là huynh đệ, làm đại ca thì phải bảo vệ cho huynh đệ chứ..!".
"Huynh đệ..! Đúng vậy..! Chúng