"Bên ngoài như thế nào rồi..?"
Tào Hòa gật đầu một cái, cảm thấy có chút có lỗi với đứa con này của mình.
Nếu không phải hắn chọn sai đường, cũng sẽ không hại Tào gia rơi xuống hoàn cảnh bi đát như hiện tại.
"Thành Hổ Quân đã đến, chuẩn bị công thành..!"
Thuyền nát còn vài cân đinh, Tào gia mình tuy suy tàn, nhưng trước đây từng huy hoàng qua, một chút ít tin tức hắn vẫn có thể nhận được.
"Trong thành vì vẫn còn trong thời gian Giới Nghiêm nên không có gì đặt biệt, nhưng những quý tộc hiện tại rất là bất an..!"
Người dân bình thường thì không nói gì, bọn họ không dám ra bên ngoài nhà mình nữa bước.
Rất ít người có thể biết được biến chuyển của thời cuộc, bọn họ càng không biết có Thành Hổ Quân công thành, nên ít người sẽ lo lắng.
Không biết thì không sợ chính là vậy.
Còn đám quý tộc thì lại khác, tin tức bọn chúng linh thông hơn, hiểu rõ những gì đang xảy ra, tâm lý bất an là điều dễ hiểu.
"Ân..! Không tệ..!"
Không ai biết Thành Hổ Quân có phá được thành hay không, cũng không ai biết nếu lỡ Thành Hổ Quân vào thành sẽ tạo ra biến động gì.
Cũng không ai biết nếu vị Bệ Hạ kia thắng trong trận chiến này, sẽ làm gì tiếp theo với quý tộc, tâm trạng thấp thỏm cũng là điều dễ hiểu mà.
"Phụ thân..! Còn một tin tức nữa..! Uông gia cùng Hàn gia đã quyết tâm đi theo Bệ Hạ, bọn họ còn lợi dụng quan hệ của mình đem người nhà của Phan Đình Phong cùng tất cả phản tặc xử chém trước thời hạn..!"
"Có chuyện này sao..?"
Tào Hòa giật mình không hề nhẹ.
Trận chiến này nhìn bề ngoài là Nguyễn Hữu Nghĩa muốn đoạt quyền, nhưng ẩn giấu sâu xa là rất nhiều âm mưu cùng ý đồ của những đại nhân vật, trong đó là quý tộc cùng Bệ Hạ.
Tất cả Quý Tộc đều mong muốn Nguyễn Hữu Nghĩa thắng, như vậy quyền thế cùng địa vị của bọn họ mới không bị ảnh hưởng, Bệ Hạ cũng không còn khả năng thực hiện cải cách theo ý của mình được nữa.
Nói thật nếu không có lời căn dặn trước khi chết của cha mình, hắn cũng như bao Quý Tộc khác mong muốn Nguyễn Hữu Nghĩa thắng.
Nhưng khi không nữa đường Hàn, Uông hai nhà lại quay xe, thật ra bọn chúng có ý đồ gì đây.
"Phụ thân..! Là vì một khi Nguyễn Hữu Nghĩa phá thành, bọn họ cùng gia tộc cũng không thể nào sống nữa..!!"
Tào Kính đơn giản thuật lại một số tình huống về cái gọi là Thanh Quân Trắc chiến dịch do Phan Đình Phong làm ra.
Nói thật khi nghe được đến chuyện này hắn không khỏi cười trộm một chút.
Hai lão hồ ly kia muốn có ăn nhưng lại không muốn ra sức, lần này thì bị Phan Đình Phong chơi cho một vố đau, không muốn giúp đỡ Bệ Hạ cũng là không được rồi.
"Ha ha ha..! Đúng là thú vị..!"
Tuy nhiên lần này Phan Đình Phong cũng là tự lấy đá đập lên chân mình rồi, hắn quá xem thường Hàn, Uông hai nhà thế lực, hậu quả trước mắt thấy rõ ràng là cả gia tộc của mình đã phải chết.
Nguyễn Hữu Nghĩa cũng không có khôn ngoan gì lắm, khi không đi nghe theo lời của Phan Đình Phong.
Vốn dĩ Quý Tộc của Đại Thành Quốc do Uông Vĩ cùng Hàn Ly dẫn đầu đang đứng về phía của y, âm thầm trợ giúp y.
Một lời kêu gọi Thanh Quân Trắc kia, liền đem tất cả Quý Tộc thay đổi, trở thành kẻ thù.
Nếu không có thủ đoạn gì quá đột biến, hắn xem ra Nguyễn Hữu Nghĩa khó có thể thắng.
Xem ra phụ thân mình đánh giá Nguyễn Hữu Nghĩa không hề sai, người này chỉ thích hợp làm tướng quân đánh trận mà thôi, những chuyện khác thì không phải sở trường.
"Phụ thân..! Chúng ta bây giờ cần hành động thôi..!"
"Hành động..?"
"Đúng vậy..! Chúng ta phải trợ giúp Bệ Hạ..!"
Nếu như Tào gia của hắn nghe theo lời nói của ông nội trước khi lâm chung, như vậy thì phải đi con đường này đến cùng.
Giờ đây là lúc Tào gia mình thể hiện.
"Con nói đúng..! Chúng ta đi thôi..!"
Nguyễn Hữu Nghĩa muốn lợi dụng cái chết của phụ phân mình để làm phản.
Như vậy hắn cần phải nói rõ ràng cho toàn quân biết, chuyện này hoàn toàn là do Nguyễn Hữu Nghĩa bịa đặt.
Tuy rằng lời nói của hắn ở chiến trường rất khó để người ta nghe lọt, nhưng ít ra hắn cũng đã thể hiện lập trường của mình.
"Lão gia..! Lão gia..! Bên ngoài có người tự nhận là người của triều đình, muốn gặp lão gia..!"
Tào Địa cung kính bên ngoài bẩm báo.
"Người của triều đình..?"
Tào Hòa cùng Tào Kình sửng sốt, đại