"Đông nhi..! Đây là điểm con không bằng Bệ Hạ..!"
Dừng lại một chút, Lý Tĩnh Tĩnh tiếp tục lên tiếng.
"Những Hoàng Tử còn lại cũng không có sánh bằng Bệ Hạ..!"
Vị Hoàng Đế này làm như vậy có quá nhiều mục đích có thể đạt được, trước chấn chỉnh không khí bên trong Thành Hổ Quân, điều mà Tiên Đế trước đây đã không làm được.
Thứ hai nữa là có thể thử lòng toàn bộ các đại thần cùng Quý Tộc bên trong Đại Thành, xem người nào có thể đáng tin, người nào có thể loại trừ.
Nàng dám chắc lần này mũi kiếm mà vị Bệ Hạ kia nhắm đến là những gia tộc lâu năm như Lý gia mình, tuy nhiên Lý gia cũng không ngu, không để cho Bệ Hạ tìm được cớ để khai đao.
Còn một số mục đích chính trị nữa, nói thật nàng cũng nhìn không thấu đó là cái gì.
Tên Hoàng Đế này tạo cho nàng một loại cảm giác khá là khó đoán, không biết nơi nào mà lần.
"Mẫu Phi..! Ngài nghĩ xem tiếp theo chúng ta phải nên làm sao..?"
Nguyễn Văn Đông cũng là người thông minh, suy nghĩ một chút cũng đoán ra phần nào dụng ý của Nguyễn Văn Chương.
Nhưng hắn cũng không biết bước tiếp theo tên Tứ Đệ này của mình sẽ làm gì nữa, liệu có đối phó với lại hắn hay không.
Đối phó mình..? Nguyễn Văn Đông không khỏi ớn lạnh.
Bệ Hạ đưa ra Lệnh Giới Nghiêm kia, còn một mục đích nữa là muốn ép những Hoàng Tử như hắn tạo phản rồi lấy cớ diệt luôn một thể.
Kế hoạch thành công quá phân nữa, không phải đại ca hắn cùng tam đệ đã chạy khỏi Kinh Thành rồi sao..?
"Nếu như con ở vị trí của Bệ Hạ..! Con sẽ làm gì tiếp theo..!"
"Mẫu Phi..! Con..!"
Nguyễn Văn Đông nhìn trước nhìn sau cẩn thận một lần.
Mồ hôi trên trán của hắn cũng rịn ra.
Lời này cũng có thể nói được hay là sao..?
Tai vách mạch rừng, nó mà rơi vào trong tai của Bệ Hạ, chẳng những hắn, mẹ của mình cũng phải ra pháp trường a.
Nguyễn Văn Đông hành động trong vô thức cũng không có biết, bản thân mình hiện tại mỗi khi nhắc đến vị Bệ Hạ kia.
Không còn nghĩ y là thằng nhóc miệng con hôi sữa như trước đây, mà bên trong còn là kính ý, là sự sợ hãi, như năm xưa mình đối diện với lại Phụ Hoàng một dạng.
"Được rồi..! Trước hết con về nói lại với cậu của con, không cần chia phe lập phái như trước đây nữa..!"
"Lý gia chúng ta cần phải chống lại hai nhà Hàn gia cùng Uông gia, Bệ Hạ nếu như có chính sách gì mới tổn hại đến Quý Tộc, cũng phải làm theo đi..!"
Lý Tĩnh Tĩnh cũng cảm thấy lời nói vừa rồi của mình không được đúng cho lắm, nơi này không có ai, nhưng cũng không có gì là tuyệt đối, nếu mà những lời này lọt vào tai của vị Bệ Hạ kia, hậu quả đúng là khó tưởng tượng.
"Mẫu Phi an tâm..! Nhi thần sẽ đem những lời này truyền lại cho cậu..!"
Những lúc trời mưa thì nên tìm nơi trú tránh, Bệ Hạ bây giờ đại thế đã thành, không một thế lực nào dám chống lại, những lúc như thế này cần phải nép mình chờ thời, đợi cơ hội thật tốt mới có được đông sơn tái khởi.
"Thái Phi Nương Nương..! Không tốt..! Bên ngoài có rất nhiều người của Cấm Vệ Quân cùng Nội Vụ Phủ Mã Tiến tổng quản tiến đến..! Bọn họ nói..!"
"Họ nói thế nào..?"
Nguyễn Văn Đông trái tim như muốn trào lên cuống họng, không lẽ tên Hoàng Đế kia biết hắn đang ở nơi này, muốn ra tay đối phó, diệt cỏ tận gốc đó chứ.
"Bọn họ nói phụng theo mệnh lệnh của Bệ Hạ, đến nơi đây tuyên đọc Thánh Chỉ..!".
"Thánh..! Thánh Chỉ..!"
Tay chân rụng rời, Nguyễn Văn Đông chút nữa là không giữ nổi thân mình.
Mễ Thành hiện bây giờ hai từ cấm kỵ nhất chính là Thánh Chỉ của Bệ Hạ.
Một khi nơi nào có Thánh Chỉ, nơi đó sẽ có cảnh thây chất thành núi, máu chảy thành sông.
Tờ Thánh Chỉ kia trở thành tấm bùa đòi mạng mà không có bất kỳ người nào muốn gặp.
Lần này hắn thật sự tiêu đời rồi.
"Phi Lan..! Ngươi ra bên ngoài mời các vị đại nhân nhập cung trước, Bổn Cung chuẩn bị một chút sẽ lập tức ra ngay..!"
Lý Tĩnh Tĩnh bên trong cũng không hề bình tĩnh như thế, nàng nghĩ lần này mọi tính toán của mình có vẻ như sai lầm rồi, vị Bệ Hạ kia là muốn đem mình cùng Lý gia diệt luôn một thể hay là sao đây..?
Nhưng chuyện đã đến nước này, có muốn hối hận cũng đã không kịp nữa rồi, giờ này ra bên ngoài đối mặt xem Bệ Hạ muốn làm