Đó không phải là xe điện, mà là một chiếc Bentley Mulsanne. Biển số xe cũng rất bất thường – 54321
Chủ tiệm vàng cũng không dám bất kính với Triệu Phong, chỉ mỗi biển số xe thôi mà đã khiến ông ta sợ tới mức không thở nổi.
Thế nhưng ông ta lại cảm thấy thái độ của Triệu Phong rất lễ độ, không giống mấy người nhà giàu trong trí tưởng tượng của mình.
Lúc này, Từ Giang nhìn bóng lưng đi xa của Triệu Phong, lắc đầu nói: “Chắc chắn là lái xe điện giao đồ ăn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ e là Tiểu Triệu không giữ nổi bạn gái nữa. Nhưng đây là hiện thực, không có bối cảnh thì rất khó sinh tồn ở chốn thành thị này. Còn về chuyện Tiểu Triệu nói gây dựng sự nghiệp, nghe cứ như chuyện nghìn lẻ một đêm vậy, không thể tin được. Mình đã cho cậu ấy một cơ hội rồi, không muốn nắm bắt lấy thì mình cũng không ép buộc, hy vọng cậu ấy sẽ sống tốt hơn!”
Từ Giang than ngắn thở dài, ông ấy thật sự lo lắng cho tiền đồ của Triệu Phong. Lúc trước, ông ấy luôn hết lòng chỉ dẫn mấy nhân viên làm công trong tiệm của mình.
Trong đó có hai người đã vào làm bảo vệ trong công ty bất động sản Minh Huy, cũng có người nhanh như chớp lên chức Đội trưởng Bảo vệ. Ở thành phố Bình An, Bất động sản Minh Huy là công ty dẫn đầu trong giới này, có thể leo đến chức Đội trưởng Bảo vệ thì cũng xem như có chút thành tựu.
Chẳng qua là lúc trước ông ấy xem trọng Triệu Phong, nhưng anh vẫn bình chân như vại, không có chí tiến thủ. Bây giờ lại mang theo cô bạn gái nhỏ ăn quán lề đường, hai bàn tay trắng mà khoác lác muốn gây dựng sự nghiệp. Chuyện phi. thực tế như thế thật khiến ông ấy vô cùng thất vọng!
“Đời này cũng chỉ mong Tiểu Triệu sớm ngày quay đầu lại, đừng có mơ mộng hão huyền đòi gây dựng sự nghiệp nữa!”
Từ Giang nhỏ giọng nói, sau đó quay người rời khỏi đây.
Mà ông chủ tiệm vàng lại mang vẻ mặt nghi hoặc nhìn Từ Giang, trong lòng thầm chửi tục một câu. Đúng là điên rồ mà, người đã đẹp trai mà còn lái Bentley Mulsanne, ngay cả biển số xe cũng không bình thường như thế!
Mặc dù chiếc Bentley kia không phải của Triệu Phong, nhưng xe của anh còn cao cấp hơn nữa. Ngay cả một số sản nghiệp của nhà họ Đỗ này cũng do anh đứng tên.
Lúc Triệu Phong lái xe trở về thì phát hiện Từ Giang đã rời đi rồi, vốn anh muốn nói chuyện một chút với ông ấy, nhưng đành phải để lần sau vậy.
Thế là Triệu Phong lại ngồi xuống tiếp tục ăn xiên que, nhớ lại bốn năm thanh xuân ở đại học cùng Lâm Nhược Nhược.
Ở bên cạnh, các thực khách vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.
Nghe nói hội nghị thương mại ở thành phố Bình An sắp tổ chức rồi đấy, bạn học của tôi muốn đi, đây chính là sự kiện lớn nhất dành cho giới kinh doanh chúng ta”
“Anh biết Bàng Đông không? Đó là bạn nối khố của tôi đó, người ta giờ đã là ông chủ lớn rồi, hội nghị thương mại năm nay chắc chắn có một chân của ông ta!”
“Vậy có là gì, lúc tôi còn học trung học thì ông trùm giới ẩm thực là đàn em đi sau mông tôi đấy”
“Hội nghị thương mại năm nay là tiệc của con trai Tề Đại Sơn đó. Nhắc tới Tề Đại Sơn, ông ta có quan hệ sâu xa với tôi đấy, anh họ làm bác sĩ của chú hai tôi đã cắt trĩ cho ông ta. Thấy có liên quan chưa?”
Nghe những người xung quanh khoác lác, Triệu Phong và Lâm Nhược Nhược
chỉ biết nhìn nhau cười.
Anh đã sớm quen với mấy chuyện này rồi.
Lúc ăn xiên que, Triệu Phong thường nghe được mấy ông anh sỏi đời bàn kế bên nói chuyện thế giới, sau hai chai bia thì họ có xu hướng bàn về mấy chuyện như thế này, anh chỉ biết thở dài ngao ngán!
Thế nhưng Triệu Phong không ngờ những người bình dân này vậy mà lại quan tâm đến hội nghị thương mại diễn ra thành phố Bình An. Ngay cả Tề Đại Sơn hưởng phúc về già mà bọn họ cũng biết, xem ra ông ta cũng rất có sức ảnh hưởng thành phố Bình An.
Trở về từ quán lề đường, Triệu Phong lái xe hỏi Lâm Nhược Nhược: “Sắp tới có
dự định gì chưa? Nếu em muốn anh có thể giới thiệu cho em một công việc tốt” Triệu Phong nhắc tới việc này.
“Tuy không so được với thành phố Bình An, nhưng cơ hội việc làm ở các tỉnh khác cũng khá nhiều” Lâm Nhược Nhược đáp.
Cô ấy ngưỡng mộ Triệu Phong, muốn tự mình cố gắng thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Bởi vậy nên, đi đến tỉnh khác phát triển là lựa chọn tốt nhất lúc này.
“Cũng được, có thể mở rộng tầm mắt, sẽ giúp ích cho công việc của em. Dù em đâu thì cũng hãy nhớ kỹ, anh luôn là hậu phương vững chắc nhất của em” Triệu Phong gật đầu, đồng ý với lựa chọn của Lâm Nhược Nhược.
“Tôi vẫn đang suy nghĩ, vẫn chưa đưa ra quyết định cuối cùng, còn cần thêm chút thời gian nữa” Lâm Nhược Nhược cũng không muốn rời xa Triệu Phong, người đàn ông này đã chiếm một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng cô ấy.
Triệu Phong hiểu ý