Đùa giỡn kiểu gì vậy?
Liên quan đến vận mệnh sao?
Vậy khẳng định việc này rất quan trọng rồi.
Triệu Phong đến phòng trà, ngồi xuống uống trà và trò chuyện với Tống Trí Viễn, sau đó mới biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Triệu Phong, hôm nay cậu xé rách da mặt của Tề Đại Sơn ở tiệc rượu là đã thẳng thừng chọc giận ông ta rồi, ông ta nhất định sẽ không buông tha cho cậu đâu. Nếu như cậu còn tiếp tục ở lại Bình An chắc chắn sẽ không phát triển tốt được, thậm chí sẽ dẫn tới tai họa chết người. Hay là thì cậu quay về tỉnh Thành với tôi đi, đừng ở lại Bình An nữa”
Lời nói của Tống Trí Viễn khiến cho Triệu Phong cuối cùng cũng hiểu ra.
Hóa ra thứ có thể thay đổi vận mệnh của anh chính là theo Tống Trí Viễn đến Tỉnh Thành.
Trước đó anh còn tưởng là chuyện quan trọng gì, thì ra là chuyện này à.
“Vẫn còn ngớ người cái gì nữa, mau cảm ơn ông tôi đi” Tống Từ đi tới kéo theo một làn gió thơm ngát, mơ hồ mang theo vị ngọt quanh quẩn trong không khí.
Cô đẩy Triệu Phong một cái, nhắc nhở anh.
“Cảm ơn ông ạ?
Giấc mơ tỷ phú - giac_mo_ty_phu - Truy cập : để đọc thêm nhiều chương mới nhất
Triệu Phong không phải là người vô tâm, mà là anh đang hơi bất ngờ.
Anh cảm thấy chút chuyện nhỏ này, nói ra thì thật sự không đủ để thay đổi vận mệnh của anh.
Nói tóm lại, mặc kệ Tống Trí Viễn đang tính toán cái gì, thì cũng coi như ý tốt, anh đều tiếp nhận.
“Triệu Phong, Tỉnh Thành lớn hơn Bình An, lại càng sầm uất hơn nữa. Những mối quan hệ cậu có thể tiếp xúc thì Bình An không thể nào so sánh được, tôi mong cậu có thể đi đến Tỉnh Thành. Ở đó cậu có thể quen biết được nhiều người hơn, có nhiều bạn bè hơn, tôi sẽ dốc hết khả năng để bồi dưỡng cậu, đầu tư cho cậu để cậu học kinh doanh. Không gian phát triển của Tỉnh Thành rất lớn, cậu nhất định phải tận dụng cho tốt”
Sắc mặt Tống Tri Viện nghiêm túc, nói với anh bằng giọng điệu khuyên bảo.
“Dạ được, thưa ông? Triệu Phong vốn cũng định đi đến Tỉnh Thành, ở đó được xếp trong top ba về thực lực toàn diện trong nước.
“Triệu Phong ơi là Triệu Phong, anh thật sự rất may mắn đó, có ông nội tôi là Đường Bá Nhạc thì con ngựa gầy gò như anh có thể ít phấn đấu hơn tận hai mươi năm” Cái miệng nhỏ hồng như hoa anh đào của Tống Từ vang lên.
“Vậy sao?” Triệu Phong nhàn nhạt nhìn lướt qua thiếu nữ trắng nõn này.
“Bỏ dấu chấm hỏi cuối câu của anh đi! Tôi có thể nói cho anh biết thế này, nếu lần này không phải có ông của tôi ở đó thì anh cho rằng mình có thể an toàn đi ra khỏi khách sạn Hưng Thịnh sao? Anh đã sớm bị Tề Đại Sơn giết chết rồi, ông ta chính là một nhân vật hung ác”
Biểu cảm của Tống Từ không hề phách lối và kiêu căng, cô đang rất nghiêm túc nói với Triệu Phong giống như đang trần thuật lại sự thật vậy.
Thật ra cả nhà Tề Đại Sơn đã bị anh nhốt vào chuồng chó rồi.
Ông ta thật sự là nhân vật hung ác nhưng mà Triệu Phong anh chính là chàng trai quyền lực!
Triệu Phong không giải thích gì, Tống Từ thích nói gì thì nói đi. Bây giờ cho dù anh nói ra sự thật thì cô cũng sẽ không tin đâu.
Lúc này, Tống Trí Viễn cũng nói: “Tống Từ nói không quá, hành động của Tề Đại Sơn rất tàn nhẫn. Tay sai ở Bình An của ông ta rất đông, phía sau lại có nhà họ Tề Tỉnh Thành làm chỗ dựa nên tất ngang ngược. Nếu như chỉ có mỗi mình cậu ở Bình An sẽ khiến tôi rất lo lắng cho nên sau này khi cậu ở bên Tống Từ thì phải yêu thương con bé nhiều hơn. Tôi rất hiểu cháu gái của mình, nó chỉ nhanh mồm nhanh miệng thôi chứ tâm địa cũng không xấu”
Tống Trí Viễn thật sự đã xem Triệu Phong như cháu rể của mình mà bồi dưỡng.
Triệu Phong nghe giọng điệu trong lời nói của ông ấy, cảm thấy có gì không đúng lắm.
Tống Từ nhanh mồm nhanh miệng nhưng tâm địa không xấu, cái này có thể hiểu được nhưng ông nói muốn tôi yêu thương cô ấy là cái quỷ gì đây?
Thật ra Tống Từ cũng giống như Triệu Phong, cũng không hiểu ông ấy đang nói gì cả.
Không đợi Triệu Phong tiếp thu những lời này, Tống Trí Viễn còn nói thêm: “Được rồi Triệu Phong, tôi còn có chuyện phải làm phiền cậu, lần này tôi mang cậu đến tỉnh Thành cũng là có nguyên nhân”
“Ông cứ nói ạ, có thể giúp được gì thì cháu nhất định sẽ giúp” Triệu Phong đáp lại.
“Tôi có một người bạn đã từng có giao tình, trước đây ông ấy bị bệnh nặng. Tôi nghĩ có lẽ cậu sẽ có biện pháp chữa trị cho ông ấy, lần này đi đến Tỉnh Thành cũng là muốn cậu chữa dứt bệnh cho ông ấy."
Tống Trí Viễn sẽ vĩnh viễn không thể nào quên được mạng sống của mình là cho Triệu Phong kéo từ địa phủ về, ngoại trừ những thứ khác thì kỹ thuật chữa bệnh của anh tuyệt đối không hề nói khoác.
“Không thành vấn đề, cháu sẽ cố gắng hết sức để chữa trị? Triệu Phong được nữ thầy thuốc số một của Hoa Hạ truyền lại, phương diện chữa bệnh rất có lòng tin.
Khi Tống Trí Viễn thấy Triệu Phong vui vẻ đồng ý thì đôi mắt khàn đục vì lớn tuổi của ông ấy khẽ híp lại, trong lòng thầm nghĩ: “Sau này tìm một cơ hội bảo Triệu Phong trò chuyện riêng một chút, muốn đưa cậu ấy vào cửa để làm cháu rể trước rồi sau đó ngả bài sự việc kia với nhà họ Tống, nếu không thì cậu ấy sẽ nghĩ mình lợi dụng cậu ấy. Đến thời điểm thích hợp,