Không dễ dàng tìm được Triệu Phong như vậy đâu.
Công tác bảo mật của Triệu Phong tuyệt đối không phải là công tác thông thường.
Đợi đến ngày ký kết hợp tác, Triệu Phong sẽ nghĩ ra cách khác để ứng đối.
Hôm ở quán Ngọc Đỉnh đã uống say mèm.
Sau khi nghỉ ngơi một ngày, Triệu Phong đến đại học Giang Hoa. Đi bộ qua sân.
Trưởng ban thư ký và thư ký thư ký văn viên không cùng chung một văn phòng, mà là ở gần văn phòng phòng hiệu trưởng.
Vì vậy, Triệu Phong và Bạch Vi Vi sẽ không gặp nhau mỗi ngày, nhưng tin rằng Bạch Vi Vi sẽ sớm biết được vị trí hiện tại của Triệu Phong.
Tuy nhiên, điều này trong mắt của Triệu Phong không hề quan trọng, chỉ là một trưởng ban thư ký của đại học Giang Hoa nhỏ bé, anh cảm thấy không có gì đáng để khoe khoang.
Sau một ngày yên tĩnh trôi qua, Triệu Phong xách túi chuẩn bị đi làm.
Đột nhiên bị Tống Từ chạy tới gọi lại.
"Triệu Phong, hôm nay tôi cùng bạn học tổ chức tụ họp, anh cũng đến tham gia đi."
Lần này, Tống Từ chủ động mời.
Để bày tỏ sự hối lỗi Triệu Phong, cô chủ động bày ra việc này, lấy danh nghĩa tổ chức tụ họp, mời hai người bạn thân cùng chơi ở trường đi cùng, rồi mời Triệu Phong ăn một bữa cơm.
“Được” Triệu Phong nhẹ nhàng gật đầu đồng ý.
Hôm đó là Tống Nghiên đã đánh anh, không liên quan gì đến Tống Từ, là một người đàn ông, anh cũng không muốn tính toán thêm nữa.
Nhìn thấy Triệu Phong đồng ý lời mời, Tống Từ cuối cùng cũng an ủi được con tim tội lỗi của mình.
Cô quyết định mời Triệu Phong ăn xong một bữa, từ nay cả hai không còn nợ nhau nữa.
Ngay sau đó, Tống Từ đưa Triệu Phong đến một nhà hàng có tiếng lâu đời gần trường đại học Giang Ноа.
Cùng lúc đó, hai người bạn gái của Tống Từ cũng lần lượt đến, đồng thời cũng dẫn theo bạn trai của họ.
Cảnh tượng này khiến Tống Từ cảm thấy chút ngại.
Bởi vì, lúc đầu đã nói sẽ không cho bạn thân gọi thêm bạn trai đến, nhìn hai đôi tình nhân ngồi trước mặt, bầu không khí khó tránh khỏi có chút ngượng ngùng.
Hơn nữa, cô càng không muốn người khác chuyện ông nội muốn Triệu Phong làm con rể nhà họ Tống, nếu như buộc miệng nói bậy thì không được hay cho lắm.
"Tiểu Từ, Phan Hoa và Kim Dương đã gặp nhau trên đường đến đây, vì vậy họ đã đi theo tới đây, cậu không có ý kiến chứ?" Một trong hai người bạn thân hỏi Tống Từ.
“Đương nhiên không phản đối, cùng nhau ngồi ăn cơm đi” Cho dù Tống Từ có ý kiến gì, cũng không tiện nói thắng.
Bạn trai của hai cô bạn thân của Tống Từ tên là Phan Hoa và Kim Dương.
Hai người này không biết khách sáo là gì, ngồi xuống tự nhiên như ở nhà, hoàn toàn không tự coi mình là người ngoài.
Phan Hoa và Kim Dương đều có công ty trong gia đình, tuy không phải là doanh nghiệp nổi tiếng trong tỉnh, nhưng những cậu ấm này cũng thuộc tầng lớp giàu có trung lưu.
Họ thường hòa nhập rất tốt trong trường học.
Và hai cô bạn thân của Tống Từ trong nhà cũng toàn là doanh nhân.
“Tiểu Từ, vì đây là ai?” Phan Hoa nhìn Triệu Phong tò mò hỏi.
"Tôi quên không giới thiệu với mọi người. Đây là bạn tôi Triệu Phong, làm việc tại trường đại học Giang Hoa" Tống Từ giới thiệu.
"Ồ? Nhìn có chút lạ mặt ha, là bạn trai cô sao?" Phan Hoa vừa hỏi vừa đánh giá cách ăn mặc của Triệu Phong hỏi.
Triệu Phong đang mặc đồng phục làm việc của trường đại học, vì vậy cũng nhìn chằng ra được gì, nhưng Phan Hoa cảm thấy lạ mặt cho nên có thể loại khỏi phân vùng con cái nhà giàu.
Con cái nhà giàu trong cùng thành phố cho dù không có kết giao nhưng trong một số dịp nhất định có thể nhìn thoáng qua mặt nhau.
Trong mắt Phan Hoa, Triệu Phong giống như một tờ giấy trắng không chút ấn tượng.
Khi Tống Từ nhìn thấy sự hiểu lầm của Phan Hoa, cô ấy nhanh chóng giải thích: "Không phải là bạn trai, chỉ là một người bạn bình thường thôi. Chúng ta ăn đi, đồ ăn sắp nguội hết rồi."
Chưa dừng lại ở đó Phan Hoa nói: "Đừng chuyển hướng đề tài, tôi nhớ Trần Phong từng theo đuổi cô, tại sao Trần Phong không tới? Ồ, tôi hiểu rồi, hóa ra Tiểu Từ thích gu thế này à" Phan Hoa nói xong cũng liếc nhìn Triệu Phong.
“Không phải, anh nghĩ nhiều rồi, thật sự chỉ là một người bạn bình thường" Tống Từ lắc đầu.
Kể từ sau khi gia đình Trần Phong bị bại lộ chuyện mắc nợ, anh ta chưa từng xuất hiện trước mặt Tống Từ lần nào nữa, thậm chí trên mạng cũng không có bất kì liên lạc gì.
Tống Từ cũng rất tò mò, và Trần Phong dường như đã bốc hơi ngay sau đó.
Cái này phải hỏi Triệu Phong, cái lồng chó lớn