Ngay cả Triệu Phong cũng hết sức khó hiểu.
Anh tuyệt đối sẽ không nhận nhầm, dẫu sao thì trong lĩnh vực này anh có nhiều thành tựu khá sâu.
Phải biết rằng cách sử dụng mực của mỗi người khác nhau, thậm chí để ý kỹ có thể nhận ra các điểm khác biệt rất tinh tế.
Bức tranh này rõ ràng được vẽ trong phòng vẽ của trường đại học Giang Hoa, làm sao có thể bị Lý Thư Yểu cầm đi tham gia vẽ tranh Hoa Hạ chứ?
Mà lúc này, Lý Thư Yểu cũng mơ hồ vì cô ta ra nhận ra đây không phải tranh cô ta vẽ.
Mặc dù nhìn có vẻ giống nhau ý như đúc nhưng vẫn có chỗ khác nhau.
Cô nhìn ra bức tranh này dùng cách vẽ đứt đoạn nhưng cô vẽ lại dùng cách vẽ đậm nét.
Giữa hai tranh, nổi chìm rõ ràng, rõ ràng tranh vẽ bằng nét đứt đoạn càng cho thấy công lực rất thâm sâu.
Vì vẽ đứt đoạn là lấy lượng nước khác nhau, màu mực chồng lên nhau tạo thành màu khác, giá trị biểu hiện vô cùng tốt.
Lợi dụng lúc mực chưa khô hẳn, sau đó dùng nước tạo ra sự tự nhiên của nước.
Đặc biệt ở chỗ nét bút lúc ẩn lúc hiện, thấm vào lẫn nhau, tự nhiên lưu động mà cũng như mài giũa, một loại đa sắc và tự nhiên, khiến người nhìn phải thưởng thức cái đẹp.
Hiệu quả này, cách dùng nét vẽ đậm không bao giờ tạo ra được.
Mặt Lý Thư Yểu nghi ngờ, nhìn chằm chằm bức tranh này suy nghĩ thất thần.
"Ông nội, đây không phải là con vẽ" Lý Thư Yêu không che giấu, thành thật nói ra, "Bức tranh này có nét bút già dặn, mây trôi hòa hợp, dãy núi ẩn hiện, như biến hóa thật phong phú, làm người chiêm ngưỡng đạt tới cảnh giới của cảm giác kỳ lạ, lại còn mang đậm tính nhân văn"
Nói xong, Lý Thư Yểu ngừng lại, sau một lúc mới nói, "Thật ra, bức tranh này đạt tới tiêu chuẩn rất cao, tuyệt đối là việc con có thể đạt tới.." "Thư Yểu, con không cần phải khiêm tốn, đây là thực lực của con, không cần che dấu" Lý Hàn Lâm cười híp cả mắt.
"Ông nội, thật sự không phải, con vẽ con nhận ra, đây nhất định nhầm lẫn gì đó" đôi mày thanh tú của Lý Thư Yểu nhíu lại, một lần nữa nghiêm túc giải thích.
Triệu Phong thấy phản ứng của Lý Thư Yểu thì cũng đoán được tám mươi phần trăm câu chuyện.
Có lẽ hôm đó Triệu Phong vẽ một bức Núi Cao Mây Mù y như đúc cho Lý Thư Yểu xem, lúc ra về đã đặt hai bức tranh chung một chỗ, với trong tình huống vội vàng nên Lý Thư Yểu đã cầm nhầm, bây giờ mới thành ra như vậy.
Nếu như Lý Thư Yểu cố ý cầm nhầm tranh của Triệu Phong đi dự thi, chắc chắn Lý Thư Yểu sẽ không
nơi đông người nói bức tranh này không phải do cô ta vẽ, thật ra Lý Thư Yểu cũng không xấu tính, không như Vương Tử Văn lòng dạ dối trá.
Chẳng qua là người phụ nữ này có chút ngu dốt.
"Làm sao có chuyện đó, không phải con thì còn ai?' 'Lý Hàn Lâm không hiểu hỏi.
Lúc này một giọng nói đột ngột vang lên. "Tôi vẽ!"
Dứt lời, mọi người xung quanh quay đầu nhìn Triệu Phong.
Một giây im lặng, mọi người bỗng phá ra cười châm chọc.
"Ha ha, Triệu Phong nói bức tranh này là anh ta vẽ, thật có gan nói ha"
"Hai tay anh ta đi nhặt ve trai bán chứ cầm bút vẽ thì vứt"
"Vẽ tranh Hoa Hạ cần có nghệ thuật, không những cần thiên phú mà cần tài chính ủng hộ và gia đình đóng góp, tôi không tin Triệu Phong có bản lĩnh này"
"Kể chuyện cười Triệu Phong biết vẽ tranh Hoa Hạ"
Lúc này, trong phòng mừng thọ, hơn nửa sổ khách mời đang cười nhạo Triệu Phong có da mặt dày, nói điều mà không biết ngượng.
Đám người này không biết trong người nổi danh nhất trong giới hội họa Hoa Hạ là Thi Không cũng chính là người truyền đạt kinh nghiệm cho Triệu Phong.
Học trò của Thị Không, tùy tiện chọn ra một người vẽ vời cũng làm người ta trầm trồ khen ngợi.
Giờ phút này không thể nghi ngờ chút nào, Lý Thư Yểu rất thất vọng với Triệu Phong.
Cô ta không nghĩ Triệu Phong lại có da mặt dày như vậy, ngay cả loại chuyện này cũng dám nói khoác.
"Tôi không biết nên làm thế nào để khuyên anh, nhưng anh đừng khoác loác, chỉ cần anh khiêm tốn một chút, sau này chúng ta vẫn có thể làm bạn"
Lý Thư Yểu hết lòng không muốn Triệu Phong bị mất mặt, yên tâm làm người bình thường có gì không tốt, chỉ cần nói lời xin lỗi, cô sẽ tạo cho Triệu Phong cơ hội không phải mất mặt.
Triệu Phong nhìn người con gái ngu xuẩn trước mặt thì bỗng nở nụ cười lạnh, " Cô tưởng cô là tiểu thư cành vàng lá ngọc? Thật sự cho rằng tôi xem thường có? Tôi nói cho các người biết, ngày đó ở phòng vẽ tại trường đại học Giang Hoa, tôi vẽ một bức giống với bức của cô, sau đó tôi để hai bức tranh cùng một chỗ, tuy rằng tôi không biết tại sao lại có sự nhầm lẫn này, nhưng tôi chắc chắn đây là tôi vẽ!"
"Chuyện này.." Trên gương mặt tươi cười kia bỗng hiện lên vẻ nghi ngờ.
Chẳng lẽ bức tranh này thật sự là Triệu Phong vẽ vào hôm đó sao.
Cũng không tin lắm, Lý Thư Yểu bác bỏ