"Tôi nói có đúng không, cậu vào nhìn mà xem."
Triệu Phong đã rất nhiều lần xem qua bản vẽ thiết kế của biệt thự.
"Ha ha, cậu thì hiểu được cái gì chứ!"
Nói xong, Dương Nguyệt Như giẫm mạnh chân lên sàn, xoay người đi thẳng vào bộ phận bán hàng.
Ngoài cửa có một chiếc Bentley tao nhã dừng lại, Dương Nguyệt Như tràn đầy tự tin bước vào, nhưng bà ta không biết rằng sự tự tin này đều là do Triệu Phong ban cho.
Lúc này, Triệu Phong và Lý Thư Yểu đi ở phía sau, từ tận đáy lòng, Lý Thư Yểu cảm thấy vô cùng có lỗi với Triệu Phong.
Cô có rất nhiều điều muốn nói với Triệu Phong, nhưng cô không biết phải bắt đầu nói như thế nào.
Triệu Phong thấy Lý Thư Yểu hình như có chuyện gì đó, liền an ủi: "Tuy rằng mua căn biệt thự này sẽ tốn gần hết số tiền tiết kiệm được, nhưng ít nhất cũng có một chuyện tốt cho cô. Chỉ cần người phụ nữ kia rời khỏi nhà thì cô có thể tránh được rất nhiều tai họa. Dù sao cô vốn là một người cao quý mà."
Lý Thư Yểu không hiểu ý người cao quý mà anh nói nghĩa là gì, nhưng cô nghe hiểu lời an ủi của Triệu Phong, cười đắc ý: "Nghe lời an ủi của anh, tâm trạng của tôi đã tốt hơn rất nhiều rồi. Thực ra bây giờ mặc dù nhà họ Lý đã dần ổn định lại, nhưng dù sao tài lực cũng không còn được như trước nữa. Tôi hi vọng từ nay về sau sẽ không còn quan hệ gì với Dương Nguyệt Như nữa"
“Bà ta sẽ không được yên ổn đâu” Trong lời nói của Triệu Phong như có ý gì đó.
"Tôi cũng không phải là một người tốt bụng gì. Nếu không phải bệnh của bố tôi ngày càng nặng, tôi đã trở mặt với người phụ nữ này lâu rồi." Lý Thư Yểu biết ý tứ trong lời nói của Triệu Phong.
Dương Nguyệt Như nắm lấy mặt dây chuyền ngọc bích, nghĩ rằng đó là một bảo vật, nhưng bà ta không biết rằng mặt dây chuyền ngọc bích sẽ chỉ mang lại xui xẻo cho con người mà thôi.
"Hai người đang nói gì vậy? Còn chưa chơi với nhau đủ à. Hai người còn muốn học theo chó tùy tiện ghép đôi ngoài đường hả?" Dương Nguyệt Như lộ vẻ mặt không kiên nhẫn.
Vào đúng lúc này, đã có những nhân viên bán hàng với đôi mắt sắc bén chạy đến bắt chuyện.
Chiếc xe Bentley tao nhã đậu ở ngoài cửa, nhìn dáng vẻ mỹ nữ này, chắc hẳn là một người không tầm thường.
"Mua nhà! Mua căn nhà đắt nhất ở đây!" Dương Nguyệt Như cố tình đặt chiếc túi Hermes ở vị trí nổi bật nhất.
Nhìn thấy tình hình như vậy, nhân viên bán hàng nhanh chóng tươi cười chào hỏi.
"Quý khách, không biết nên xưng hô với cô thế nào ạ?"
"Như" "Cô Như, tôi đưa cô đi xem ngay căn nhà đất nhất trong khu nhà này nhé!
"Những lời này không cần phải nói nhiều. Tôi biết những người bán hàng các cô rất mạnh miệng, nhưng nếu cô dám nói dối tôi hoặc giấu đi vài căn nhà đẹp, tôi sẽ để anh rể tôi kiện cô. Anh rể tôi là luật sư lớn nhất nơi này đó!”
Nhân viên bán hàng bị Dương Nguyệt Như làm cho hoảng sợ, vội vàng gật đầu đồng ý.
"Công ty luật Tình Thiên cô có biết không? Anh rể của tôi là luật sư ở đó, anh ấy cũng là bảo bối đáng tự hào của công ty đó, vì vậy cô đừng có mà giở trò với tôi!" Dương Nguyệt Như lại cảnh báo.
Sau đó, người bán hàng đưa Dương Nguyệt Như, Lý Thư Yểu và Triệu Phong đến căn nhà đẹp nhất ở khu Thịnh Thế Thiên.
Phải nói rằng vị trí của căn nhà đúng là đẹp nhất trong khu nhà, nói đơn giản là bốn phía không có nhà cao tầng, ánh sáng vô cùng tốt.
Khi lên đến trên sân thượng tầng ba, một vài người nhận thấy diện tích quả thực lớn hơn những biệt thự khác ở xung quanh.
Lúc này, nhân viên bán hàng cũng giới thiệu: “Cô Như đây thoạt nhìn là người sành sỏi, sân thượng của biệt thự này rộng hơn 1/3 so với các biệt thự khác, được thiết kế bởi một nhà thiết kế hàng đầu trong nước, hệ thống an ninh cũng đáng tin cậy và ổn định hơn các biệt thự khác. Mặc dù đắt hơn các biệt thự khác trong khu này nhưng chúng chắc chắn mọi thứ của căn biệt thự này xứng đáng với giá trị của nó."
Khi nghe nhân viên bán hàng giải thích, Dương Nguyệt Như và Lý Thư Yểu tỏ vẻ khó hiểu. Nó giống hệt như những gì Triệu Phong đã nói!
Triệu Phong có bạn trong ngành bất động sản sao?
“Căn biệt thự này, có giá là bao nhiêu?” Dương Nguyệt Như hỏi người bán hàng.
“31,8