Cũng may là cuối cùng cũng vào được khách sạn, nếu không sẽ thành trò cười lớn.
Trong lòng anh ta muốn chửi mắng một trận thể nhưng đây lại là sáng tạo nổi bật của khách sạn Sea Garden.
Không giống như các khách sạn dùng để kinh doanh và nghỉ dưỡng khác, khách sạn Sea Garden đã thêm vào một số bộ phận sử dụng khoa học kỹ thuật tiên tiến.
Đột nhiên Dương Nguyệt Như hỏi: “Hoan Hỉ, chẳng phải trước đây cháu đã từng đến khách sạn này rồi hay sao, tại sao lại tỏ ra lạ lẫm như thế? Chẳng lẽ cháu không biết cửa chính được thiết kế như vậy sao?”
“Khụ khụ, cái đó, khụ khụ, đột nhiên tôi quên mất” Ngưu Hoan Hỉ cau mày giải thích.
Kỳ thật thì đây là lần đầu tiên anh ta đến khách sạn Sea Garden, bởi vì hiện tại khách sạn Sea Garden chỉ đón tiếp những người vừa có tiền vừa có quyền thế.
Anh ta cũng nhờ đến rất nhiều mối quan hệ mới có tên trong danh sách.
Đúng thế, chỉ có tiền thôi cũng chưa chắc được vào đây tiêu xài.
“Đừng thất thần nữa, tôi đã đặt sẵn phòng vip rồi. Trước khi ông lớn đó đến, chúng ta nhanh chóng gọi trước rượu và đồ ăn”.
Sau đó Ngưu Hoan Hỉ vội vàng chạy vào thang máy để che giấu sự bối rối của mình. Dương Nguyệt Như không lo lắng lắm về vấn đề này mà suy đoán ông lớn trong miệng Ngưu Hoan Hỉ nói rốt cuộc là ai, đến từ thành phố nào gia tộc nào, giá trị cao bao nhiều.
Thậm chí bà ta còn nghĩ nếu có cơ hội thì sẽ đá văng Ngưu Hoan Hỉ, tác hợp cho Lý Thư Yểu và ông lớn này. Bốn người đi lên tầng sáu của khách sạn, đi vào một phòng vip rộng lớn và xa hoa.
Bốn phía đều là cửa sổ thủy tinh sát đất, bên ngoài cửa sổ là ánh sáng rực rỡ, xung quanh là một biển hoa, tựa như một khu vườn trên không..
- Khách sạn là hòn đảo nhỏ được bao bọc bởi làn nước xanh biếc, qua những ô cửa sát đất phóng tầm mắt ra xa có thể nhìn thấy cảnh biển 360 độ không góc chết.
Tựa như một hòn đảo thần tiên bồng bềnh trên biển, trên đảo có trăm hoa đua nở, chim hót líu lo, như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh.
Ngoại trừ Triệu Phong, ba người còn lại đều bị khung cảnh mộng mơ mê hoặc.
Đây không phải là lần đầu tiên Triệu Phong tới đây, khách sạn này có thiết kế rất sáng tạo, cảnh sắc mỹ lệ, nhưng đi vài lần cũng sẽ không còn cảm thấy mới mẻ ngạc nhiên nữa.
Lúc trước Ngưu Hoan Hỉ còn từng cảnh cáo Triệu Phong, bước vào khách sạn đừng tỏ vẻ như thể nhà quê lên phố, nhưng bây giờ Triệu Phong không có biểu hiện gì mà Ngưu Hoan Hỉ lại biến thành như vậy.
“Hoan Hỉ, nơi này quả thật rất đẹp, khách sạn Sea Garden quả nhiên không giống bình thường, hôm nay nhờ có cháu mà chúng ta mới có cơ hội được tới đây trải nghiệm”
Dương Nguyệt Như đứng trước cửa sổ sát đất ngắm cảnh, tâm trạng vui vẻ thoải mái.
“Việc nhỏ ấy mà, dù không cần phải khách khí, tôi vốn là hội viên của khách sạn, thuộc hạng khách vip thôi, sau này tôi thường xuyên đưa dì và Thư Yểu đến chơi”
Ngưu Hoan Hỉ cuối cùng cũng lấy lại được mặt mũi, cố gắng lấy lòng Dương Nguyệt Như.
“Anh là hội viên? Tại sao tôi lại không biết nhỉ?” Đột nhiên Triệu Phong nghi ngờ hỏi.
“Tôi có phải là hội viên hay không chẳng lẽ còn phải được anh gật đầu đồng ý chắc? Ra chỗ nào mát mẻ ngồi im đi đừng tự làm mình mất mặt!” Ngưu Hoan Hỉ trừng mắt nhìn Triệu Phong.
“Khách sạn Tổng cộng chỉ có ba hội viên, cậu nói cậu là hội viên, có còn mặt mũi hay không?”.
Thực lòng Triệu Phong rất muốn nói: “Thực ra nếu cậu muốn trở thành hội viên của khách sạn thì phải được tôi gật đầu đồng ý
“Làm sao, chẳng lẽ trong ba người này lại không thể bao gồm tôi hay sao?” Ngưu Hoan Hỉ cười khẩy hỏi lại.
“Loại nhà giàu mới nổi như cậu, nói khoác cũng không biết đường nói, chế độ hội viên của khách sạn vẫn chưa chính thức được mở, hiện tại ba hội viên duy nhất của khách sạn mới có Tổng giám đốc, CEO và nhà thiết kế”
Triệu Phong nhớ tới nhà thiết kế lại không nhịn được muốn cảm thán mấy câu, Lương Trí Nghĩa là chuyên gia từ nước ngoài đến làm thiết kế, tiêu tiền không tiếc tay, nhưng ở trong mắt anh thì thiết kế của anh ta có chút lòe loẹt.
Mặc dù Vân thành là thành phố lớn của đất nước nhưng lại kém Giang