Cố mà làm, Triệu Phong nhảy với Tống Từ một bài.
Không thể nghi ngờ, lần này anh lại bị Tống Từ sàm sỡ.
Nhảy xong, Tống Từ lại chui vào ngực Triệu Phong, dán khuôn mặt nhỏ lên trước ngực Triệu Phong.
Sau đó, thỏa mãn đắc ý khẽ cười nói: "Từ nay về sau, anh chính là người của em, đi theo em về nhà làm ấm giường đi."
"Tôi sợ cơ thể nhỏ này của cô không chịu được" Triệu Phong cười nhẹ.
"Không thử thì sao mà biết được" Tống Từ không phục nói.
Tống Trí Viễn nhìn Triệu Phong và cháu gái Tống Từ liếc mắt đưa tình, trong lòng vui mừng.
Ông cảm khái trong lòng nói: Có Phong ở đây, sau này ông có thể yên tâm nhắn mắt được rồi. Bệnh của Tống Từ nhất định có thể trị khỏi, nhà họ Tống có hy vọng rồi!"
Triệu Phong nói đùa, trước mặt còn có một cô gái vì anh mà đang chờ đợi lo lắng, làm sao Triệu Phong có thể yên tâm oanh oanh yến yến với thiên kim nhà họ Tống đây.
"Ông Tống, cháu về trước đây. Mọi người cứ tiếp tục, cháu còn có việc, không thể tiếp tục ở đây với mọi người." Triệu Phong mỉm cười nói với Tống Trí Viễn.
Nói xong, Triệu Phong xoay người, ánh mắt ôn hòa vừa rồi lộ ra một sự kiên định.
Tống Từ định giữ lại, nhưng cuối cùng cũng vẫn không nói gì. Cô nhìn theo bóng lưng đi xa dần của Triệu Phong, trong lòng phức tạp.
Đúng lúc này, ở tiệc rượu có một cô gái đang trốn trong đám người, nhìn theo Triệu Phong rời đi.
Tối nay Lý Thư Yểu cũng đến tiệc rượu, nhưng cô vẫn đang rối rắm. Rốt cuộc thì cô có muốn tranh người đàn ông đó với bạn thân Tống Từ hay không.
Khi cô tận mắt nhìn thấy Triệu Phong và Tống Từ cùng nhau khiêu vũ, trong lòng cô cực kỳ hâm mộ.
Cô cũng muốn Triệu Phong vòng tay sang bên hông cô, nhưng cô cũng sợ làm tổn thương Tống Từ. Cuối cùng, Lý Thư Yểu lựa chọn im lặng.
Khi Triệu Phong đi ra khỏi bữa tiệc, trời đang mưa nhó.
Quản gia 9527 đã đợi ở ngoài, vội vàng mở cô ra che lên đỉnh đầu Triệu Phong.
"Đến nhà Nhược Nhược".
Triệu Phong vừa đi vừa nói, sau đó hai người tới chỗ một chiếc Rolls-Royce Phantom màu đen.
Giấc mơ tỷ phú - giac_mo_ty_phu - Truy cập : để đọc thêm nhiều chương mới nhất
Quản gia 9527 đợi Triệu Phong ngồi vững vào xe mới thu ô về.
Triệu Phong ngồi trong xe, vẻ mặt lạnh lùng.
Trong mắt người yêu, anh nho nhã hiền lành. Nhưng thân phận cậu chủ ngoan nhân của anh, từ ngày anh sinh ra đã định trước rằng cuộc đời này anh không thể hiền hòa.
Xe đi về hướng nhà của Lâm Nhược Nhược, Triệu Phong muốn gặp cô, để cô yên tâm.
Mười rưỡi tối, Triệu Phong ấn chuông cửa nhà Lâm Nhược Nhược.
Lâm Nhược Nhược đã chờ rất lâu, vừa mở cửa ra cô đã nhào vào ngực Triệu Phong.
Thấy Triệu Phong bình an thoát ra trở về đây, giờ phút này Lâm Nhược Nhược không kìm chế được cảm xúc nữa, nước mắt chảy xuống hai má như hoa lệ ướt mưa, làm người yêu mến.
Hai người thổ lộ một hồi xong, Lâm Nhược Nhược hỏi Triệu Phong: "Mấy người mặc áo đen giúp đỡ em là ai? Cũng là bạn anh à?"
"U"
Triệu Phong gật đầu, không muốn giải thích nhiều. Có một ngày anh sẽ tự mình nói cho Lâm Nhược Nhược, anh là người thừa kế của gia tộc Ngoan nhân.
Mặc dù Lâm Nhược Nhược vẫn còn nghi ngờ, nhưng cô biết, truy cứu đến cùng cũng không có ý nghĩa, cô chỉ cần biết Triệu Phong sẽ không hại cô, cố gắng hết sức bảo vệ cô là đủ rồi.
Một ngày sau, trời xanh không khí trong lòng, gió mát dễ chịu. Văn phòng chủ tịch ở Tập đoàn Phi Vũ.
Triệu Phong nhìn ra cửa sổ sát đất, Lương Trí Nghĩa đứng sau lưng.
Ngày mai là là cuộc họp hàng năm của tập đoàn, nắm chặt đi thăm dò Phong Lăng.
"Vâng, cậu Triệu" "Đã có tin gì của Liễu Thiết chưa?" "Xin lỗi cậu Triệu, vẫn chưa điều tra ra" "Hiệu suất quá thấp! Tiếp tục thăm dò!"
Một ngày chưa có tin tức của Liễu Thiết là một ngày Triệu Phong không yên tâm.
May mà đã phế bỏ một cánh tay của Tề Hận Thủy, nhưng như thế vẫn chưa đủ.
Lúc này, Tề Hận đang được cháu trai và cháu gái đỡ đi ra cổng bệnh viện, lên một chiếc Rolls - Royce.
Cánh tay mà ông ta bị Triệu Phong bẻ gãy, bác sĩ cũng bất lực. Tất cả các dây thần kinh bên trong đã bị chặt đứt.
Mặc dù vẫn còn mạch máu và cơ bắp, nhưng