Mọi người vây xem, đều nín thở, chậm rãi chờ Tống Nghiễn công bố kết quả.
Nhạc Sâm cảm thấy hứng thú nhất, nhưng lại cảm thấy dường như có chỗ nào kỳ lạ.
Anh ta không rõ, câu nói vừa rồi của Tống Nghiễn có ý gì, chắc chắn có hàm ý.
Đúng lúc này, Tống Nghiễn chỉ về phía Triệu Phong.
"Chính là người này, cậu ấy chính là Triệu Phong, người đã phế bỏ Tế Diêm Vương!"
Men theo hướng ngón tay của Tống Nghiễn, mọi người phát hiện, chính là người trẻ tuổi kia.
"Cái gì? Anh ta chính là người đã phể Tề Diêm Vương?"
"Không ngờ là anh ta, quả thực không thể tin được!"
"Phế Tề Diêm Vương, nhưng vẫn bình yên vô sự, tôi rất tò mò anh ta có bối cảnh thế nào"
"Không tin được, ma đầu Tề Diêm Vương trong mắt người dân ở Vân Thành lại bị phế trên tay một thằng nhóc"
"Trách không được cậu ta dám đánh Triệu Minh Mị và Nhạc Sâm, ngay cả Tề Diêm Vương cậu ta còn dám phế, còn chuyện gì không dám làm"
"Nói thật, tôi thực không tin nổi, sao Tề Diêm Vương lại bị phế trên tay cậu ta chứ, có phải có ai sai khiển sau màn không"
Không hề nghi ngờ, tất cả mọi người đều không thể tin là Triệu Phong đã phể Tề Diêm Vương.
Thế nhưng mọi người cũng biết, Tống Nghiễn không nói dối, đây chính là sự thật.
"Tống Nghiễn, anh nghiêm túc chứ?" Nhạc Sâm nhìn Tống Nghiễn, biểu cảm đông cứng.
"Tôi cần gì phải nói đùa?" Tống Nghiễn cười lạnh hỏi lại. Nhạc Sâm mấp máy môi, không nói thêm gì nữa. Bởi vì anh ta cũng hiểu, đây là sự thật, Tống Nghiễn sẽ không lấy chuyện này ra nói đùa.
Đến lúc này, trong lòng Nhạc Sâm thầm hố nguy hiểm.
Ngay cả người có thân thủ tốt như Tề Diêm Vương cũng bị Triệu Phong phế, lúc trước nếu như Triệu Phong có ý định giết người thì hiện tại anh ta đã không còn đường sống.
"Mọi người, lát nữa cứ chờ xem đi, Nhạc Sâm tôi sẽ nắm tay cô Quan Sư, bước lên Tử Vân Đài, mời các vị mỏi mắt chờ mong, tôi còn có chút việc gấp cần xử lý, sẽ không tiếp các vị nữa, xin cáo từ"
Nhạc Sâm nhanh chóng chạy đi, không dám dừng lại thêm nửa bước, anh ta thật sự sợ Triệu Phong, lo Triệu Phong sẽ có ý định giết người, có thể khiến anh ta chết bất đắc kỳ tử tại chỗ.
. Hơn nữa Triệu Phong có Từ Tử Đằng và Tống Nghiễn làm chỗ dựa, Nhạc Sâm thật sự không dám động đến anh, thậm chí còn hận không thể nhanh chóng cách xa Triệu Phong.
Nhạc Sâm luôn nhắc nhở mình, ngàn vạn lần không nên hành động theo cảm tình, hiện tại làm bừa, lát nữa tới đoạn "lễ lên đài", anh ta sẽ được chú ý.
Đến lúc đó nắm tay cô Quan Sư, đi lên Tử Vân Đài, mọi người nhìn vào, sẽ trở thành tin tức lớn trong giới giải trí.
Dã tâm của Nhạc Sâm không chỉ có như vậy. Anh ta dự định đêm nay sẽ làm hiện trường bằng cháy, khiến Giải trí Hóa Điện trở thành đầu rồng của giới giải trí truyền thông của Vân Thành,
Nhạc Sâm đi rồi, Triệu Minh Mị hết sức khó xử.
Cô ta hoàn toàn không ngờ, chỗ dựa của mình, cũng không làm gì được đối phương, ngược lại bị đối phương tát cho hai cái.
Hơn nữa phía sau đối phương có Tống Nghiễn và Từ Tử Đằng làm chỗ dựa, điều này khiến Triệu Minh Mị hoàn toàn không địch nổi Triệu Phong..
"Xin lỗi, vừa rồi tôi xúc động, xin lỗi anh" Triệu Minh Mị ra quyết định rất nhanh, "xin lỗi anh, Triệu Phong."
Triệu Minh Mị nghe thấy lời của Nhạc Sâm nói, anh ta muốn lên Tử Vân Đài cùng với Quan Sư, khi đó cô ta liền hiểu, mình không phải còn bài chủ chốt của Nhạc Sâm, Quan Sư mới đúng.
Đồng thời cô ta có thể đoán được, về sau Nhạc Sâm cũng sẽ đặt trọng tâm lên Quan Sư, mà sẽ không cho cô ta nhiều tài nguyên.
Đã như vậy, cô ta liền không thể hoàn toàn đắc tội với Từ Tử Đằng và Tống Nghiễn rồi, nói không chừng về sau còn có cơ hội hợp tác.
Triệu Phong cũng lười giải thích với Triệu Minh Mị, lúc trước anh chỉ là nói chuyện phiếm qua video với Tống Từ mà không phải chụp lén cô ta. Bởi vì Triệu Minh Mị chỉ là một nhân vật nhỏ bé, căn bản không lọt nổi mắt xanh của anh, đánh thì sao chứ, không cần giải thích.
Sau đó, Triệu Minh Mị lại biểu đạt sự áy náy với Tống Nghiền và Từ Tử Đằng.
Từ Tử Đằng là một người làm ăn, cô ấy xảy ra xung đột với Nhạc Sâm, chuyện này cũng không sao,