Vừa dứt lời, trên mặt ông chủ Tống Trí Viễn và Tống Nghiễn này đều lộ ra vẻ chấn kinh.
“Kế trong kế? Chẳng lẽ Tiểu Triệu cháu ngay từ đầu đã mưu đồ rồi? Chỉ đợi đến khi Nhạc Sâm chui vào tròng?” Tống Trí Viễn hỏi.
“Đúng vậy” Triệu Phong bình tĩnh đáp lại.
Đêm Vân Nghê tối hôm qua, Triệu Phong quả nhiên đã có kế hoạch, nếu không anh sẽ không chủ động đến.
Lúc đó, anh và Nhạc Sâm đều đang chờ đợi giây phút leo lên đài Tử Vân cùng Quan Sư.
Chỉ là anh không cao hứng như Nhạc Sâm, anh vẫn luôn bình tĩnh.
Lúc này, Tống Nghiễn lại lần nữa cứng họng.
Anh ta tự thấy mình chả là cái cóc khô gì so với Triệu Phong.
Bây giờ anh ta nghĩ lại, chẳng trách hôm qua khi anh ta thông báo với Triệu Phong cùng nhau đi đến Đêm Vân Nghê, Triệu Phong không hề từ chối, hóa ra anh đã có kế hoạch của riêng mình.
“Triệu Phong, đúng là anh, tôi không nhìn ra đấy, anh vậy mà che giấu sâu như vậy” Tống Nghiễn không nhịn được nói một câu xúc động.
Đồng thời Tống Trí Viễn cũng không giấu được vẻ ngạc nhiên. Từ trước đến nay ông ta đều rất xem trọng Triệu Phong, nhưng thật sự không ngờ Triệu Phong lại có một mặt như thế.
“Tiểu Triệu, chức vụ bây giờ của cậu ở truyền thông Tử Đằng là gì?” Tống Trí Viễn hỏi.
“Chức vụ Tổng giám đốc” Triệu Phong nhẹ giọng đáp.
Ngay cả khi anh nói rằng anh là ông chủ phía sau màn của tập đoàn Phi Vũ, Tống Trí Viễn và Tống Nghiên cũng sẽ không tin.
Quả nhiên sau khi Triệu Phong nói anh làm Tổng giám đốc ở truyền thông Tử Đằng thì Tống Trí Viễn và Tống Nghiễn đều có vẻ mặt không thể tin nổi.
"Tiểu Triệu, cậu nghiêm túc à?” Tống Trí Viễn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Cách đây một thời gian, Tống Trí Viễn đã đề nghị Triệu Phong tiếp quản Quảng trường Vĩnh Hưng, ông ta nghĩ Triệu Phong sẽ rất biết ơn sự đề bạt của ông ta vì anh đã được lên vị trí quản lý cấp cao.
Tuy nhiên không ngờ Triệu Phong bây giờ vậy mà chính miệng nói anh là Tổng giám đốc truyền thông Tử Đằng, cái này tương đương với ông chủ hay là đối tác đó.
“Đương nhiên là cháu nghiêm túc, có vấn đề gì sao?” Triệu Phong hỏi ngược lại.
“Ha ha, không, không sao” Tống Trí Viễn cười khẽ lắc đầu.
Tống Trí Viễn có chút nghi ngờ đối với lời nói của Triệu Phong. Tổng giám đốc Truyền thông Tử Đằng là nhân vật phi thường, truyền thông Tử Đằng như mặt trời ban trưa, thậm chí sau này rất có thể nuốt luôn cả giải trí Hóa Điệp.
Triệu Phong cũng nhìn ra được sự nghi ngờ trong lòng Tống Trí Viễn, anh cũng lười giải thích.
“Nếu nhà họ Tống gặp khó khăn, cháu sẽ cố gắng hết sức để giúp đỡ" Triệu Phong nói.
Dù thế nào đi nữa thì ông già Tống Trí Viễn này vẫn có thể, bao gồm Tống Từ cũng đáng kết giao hơn So với những người khác.
Nghe xong lời này, Tống Trí Viễn rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng đồng thời Tống Trí Viễn cũng có chút lo lắng. Thực lực của Triệu Phong không ngừng lớn mạnh, ông ta muốn biến Triệu Phong thành con rể cũng càng lúc càng khó khăn hơn.
Lúc Triệu Phong lần đầu tiên đến Tỉnh Thành là thời điểm thích hợp nhất để chiêu mộ Triệu Phong về làm con rể, dù sao Triệu Phong lúc đó cũng chỉ là một tên mặt trắng không hiểu chuyện, chỉ cần đề nghị ở rể, Triệu Phong không có lý do từ chối.
Nhưng theo tốc độ trưởng thành của Triệu Phong, càng ngày càng mạnh mẽ, bây giờ đã là Tổng giám đốc truyền thông Tử Đằng, muốn bắt cậu ta ở rể chỉ sợ hơi khó.
Tống Trí Viễn cho rằng bước tiếp theo chính là thể hiện lòng thành mới có thể ổn định Triệu Phong, dù sao nhà họ Tống vẫn là dòng họ lớn của Vân Thành, cũng là dòng họ thứ hai trong bốn dòng họ lớn còn lại, vẫn còn hy vọng thúc đẩy thông gia.
“Tiểu Triệu, tôi đang cân nhắc để cậu trở thành một trong những cổ đông của tập đoàn Tống Thị” Tống Trí Viễn đưa ra quyết định.
“Ông nội, ông." Tống Nghiễn nhíu mày kinh ngạc.
“Nghiễn Nhi, trong tương lai, Tiểu Triệu và chúng ta sẽ là một gia đình, người nhà không nói hai lời” Tống Trí Viễn cười khẽ. Tống Trí Viễn này dường như nở nụ cười ấm áp, nhưng trong lòng lại có chút không rõ, không rõ quyết định để Triệu Phong làm cổ đông có đúng hay không, nhưng hiện tại ông ta phải dỗ ngọt Triệu Phong.
“Để cháu trở thành cổ đông, chuyện này không cần thiết” Triệu Phong cười nhạt.
Nhà họ Tống sau này sớm muộn cũng sẽ nhập vào dưới trướng công ty anh, đến lúc đó anh chính là cổ đông lớn của tập