"Để bọn họ nghỉ ngơi ở phòng chờ đi, tôi xử lý Xong hợp đồng này trước đã." Triệu Phong bàn giao công việc lại cho thư ký.
Sau khi thư ký đi ra ngoài, Triệu Phong tiếp tục phê duyệt hợp đồng.
Mà ở bên này, Tống Trí Viễn cùng Tống Từ được thư ký mang đến phòng chờ nghỉ ngơi.
"Xin mời chủ tịch Trí Viễn và cô Từ chờ một lát, chủ tịch của chúng tôi sắp xong rồi đây."
Nghe thấy thư ký nói vậy, Tống Trí Viễn và Tống Từ nhìn nhau, sau đó ra ghế ngồi chờ..
Ngay sau đó, thư ký mang tới cho Tống Trí Viễn và Tống Từ hai ly cà phê.
"Ông nội, chủ tịch tập đoàn Phi Vũ là ai vậy ạ?" Tống Từ hỏi.
"Ông cũng không biết, ông còn chưa thấy qua bao giờ, đó là một nhân vật thần bí chưa từng xuất hiện danh tính, nhưng ông đoàn cũng tầm tuổi ông" Tống Trí Viễn trả lời.
"Vậy thì chắc cũng là ông già, tý nữa cháu phải gọi bằng ông sao?" Tống Từ hơi chớp chớp đôi mắt sáng đầy vẻ hiếu kỳ hỏi.
"Đúng vậy, nên gọi bằng ông, sau khi ông ta tới đây thì cứ gọi bằng ông đi." Tống Trí Viễn tùy ý trả lời.
Nếu như ông lớn của tập đoàn Phi Vũ thật sự cùng thế hệ với Tống Trí Viễn, như vậy thì Tống Từ gọi bằng ông, cũng là hợp tình hợp lý.
Sau đó, Tống Trí Viễn lại cố ý dặn dò một câu nói với cháu gái: "Từ à, cháu nhất định phải lễ phép với người ta đấy, phải thật khách khí, không được nóng vội, dù sao thì tập đoàn Tống thị của chúng ta có thể tới Giang Nam tham gia hội nghị lần này, đều là do tập đoàn Phi Vũ đã giúp đỡ, cho nhà họ Tống chúng ta có cơ hội đặt chân tới đất Giang Nam nên chúng ta nhất định phải thể hiện thành ý.
"Được rồi mà ông nội, cháu hiểu, cháu sẽ kiềm chế lại" Tống Từ gật gật đầu nói.
Ước chừng sau hai mươi phút, cuối cùng cũng có người đi vào trong phòng nghỉ ngơi.
"Chào ông ạ... ông là.."
Tống Từ nhanh chóng thấy có người bước vào cửa, còn chưa nhìn rõ mặt mũi gì, đã vội vàng chào ông.
Triệu Phong mỉm cười, còn gật đầu đáp: "Ừ chào"
Tống Từ nghe được âm thanh này, thấy có gì đó không đúng, với lại gương mặt này...
Lập tức, Tống Từ đã kịp phản ứng. "Anh Phong, anh còn trêu em nữa kìa, anh thật xấu tính!" Khuôn mặt nhỏ đáng yêu của Tống Từ hiện lên một tia nổi giận.
Sau đó, Tống Từ liền nhào về phía Triệu Phong, đâm thẳng đầu vào trong ngực rắn chắc của Triệu Phong.
Lúc này, mặt của Tống Trí Viễn tràn đầy nghi hoặc, hỏi: "Triệu Phong, tại sao cậu lại ở chỗ này? Cậu đến tập đoàn Phi Vũ làm gì vậy?"
Sau đó, Tống Trí Viễn liền hiểu ra, anh cười nói: "Cháu xuýt nữa thì quên mất, bây giờ cháu là Tống giám đốc truyền thông của tập đoàn Phi Vũ, cũng là người của tập đoàn Phi Vũ".
Nếu như Tống Trí Viễn mà nhìn thấy Triệu Phong từ trong văn phòng chủ tịch đi ra, có thể sẽ càng kinh ngạc hơn.
Nhưng bởi vì không có ấn tượng gì lắm, nên Tống Trí Viễn không nghĩ tới thân phận củaTriệu Phong cùng vị lớn đứng sau tập đoàn Phi Vũ có liên hệ gì với nhau, vẫn là không có khả năng.
Huống hồ, một tay có thể đem tập đoàn Tề thị hủy diệt, trong vòng nửa năm lại có thể nắm trọn các hạng mục ở Vân Thành, có thể một lần nữa thay đổi, làm cho Phi Vũ đứng đầu ở Vân Thành, mà ông lớn này của Phi Vũ lại không xuất đầu lộ diện, thì hắn là một người vô cùng tài giỏi, lại trí tuệ như thế, thì ít nhất cũng phải là năm mươi tuổi trở lên, làm sao có thể là một thanh thanh niên hơn hai mươi tuổi được.
"Haha" Triệu Phong chỉ nhẹ giọng cười cười, không giải thích gì thêm.
. Lúc đầu anh nghĩ sẽ nói thẳng với Tống Trí Viễn và Tống Từ, nhưng đối phương đã cho rằng như thế rồi thì cũng cứ để vậy thôi.
Triệu Phong không để lộ thân phận thì có thể thấy được tình cảm mà nhà họ Tống đối với anh là có thẳng thắn hay không, nếu như bây giờ để lộ ra thân phận kia thì chắc rằng về sau Nhà họ Tống đối xử với anh sẽ có phần e ngại.
Mà ngay lúc này, Tống Từ lại ở một bên nũng nịu, một bên nói ra: "Ông nội, sếp của tập đoàn Phi Vũ, có khả năng là anh Phong hay không?"
Đây chỉ là một suy đoán của Tống Từ, bắt nguồn từ sự yêu thích của cô với Triệu Phong.
"Khả năng này là không lớn" Tống Trí Viễn nhìn vào mắt Triệu Phong, sau đó lắc đầu.