Triệu Phong chỉ chữa bệnh cho bố cô ta một lần nhưng tình trạng của ông ấy đã có chuyển biến tốt đẹp hơn.
Biết vậy thì từ lúc ở Vân Thành dù có chết cô ta cũng không để cô của mình đưa bỏ đi.
Nếu để Triệu Phong điều trị thì tình hình đã tốt hơn từ lâu rồi, cũng không khiến ông ấy phải chịu những sự đau đớn như này.
Lý Thư Yểu vô cùng cảm động, cô ta nghĩ Triệu Phong chính là quý nhân phù trợ trong cuộc đời của mình.
“Không cần cảm ơn, mặt khác tôi cũng là một bác sĩ mà, làm thầy thuốc thì sao có thể thấy chết không cứu được chứ, hơn nữa với mối quan hệ của chúng ta thì tôi đương nhiên sẽ cứu bố cô rồi”
Triệu Phong không muốn khiển Lý Thư Yểu thấy đây là một gánh nặng, cũng không nghĩ đến chuyện muốn cô ta báo đáp mình.
Trị bệnh cứu người vốn là sứ mệnh cơ bản của người thầy thuốc, huống hồ trường của anh có quy định, chỉ có những người ác độc, nham hiểm mới không ra tay cứu người thôi.
“Nếu không tôi mời anh bữa cơm nhé, anh muốn ăn ngoài hay ăn ở nhà đều được, tôi chắc chắn phải gặp mặt để cảm ơn anh”
Lý Thư Yểu thật lòng nói.
“Hiện tại thì không cần, tôi còn bận nhiều chuyện khác, bữa cơm này cứ gác lại đã, sau này tính sau”
Triệu Phong đáp.
Hiện tại anh muốn Lý Thư Yểu lấy thân báo đáp thì cô ta cũng đồng ý.
Lý Thư Yểu thật sự đã nghĩ như vậy, cô ta cho rằng Triệu Phong đã giúp mình rất nhiều thứ.
Anh giúp cô ta loại bỏ người mẹ kế chỉ biết vơ vét tài sản, giúp cô thoát khỏi bàn tay của cô ruột mình, và cả chuyện bỏ đi cuộc hôn nhân ép buộc với nhà họ Liễu nữa, thậm chí còn chữa bệnh giúp bố cô ta.
Đúng là chỉ dùng cho Triệu Phong sự quý giá nhất của bản thân cô ta thì mới trả được hết những ơn.
nghĩa này.
Cô ta nghĩ thứ quý giá nhất của người con gái chính là tấm thân như ngọc.
Cô ta muốn tặng anh tấm thân này chứ không muốn tiến vào cuộc sống của anh, sau khi dâng hiến xong thì sẽ lặng lẽ rời đi.
“Triệu Phong, tôi!
tôi nghĩ.
.
”
Lý Tư Yểu đỏ bừng cả mặt, hơi khó mở miệng để nhắc chuyện này với anh.
“Sao thế Thư Yểu, cô định nói gì”
Triệu Phong không biết cô ấy định nói chuyện gì.
"Ôi, tôi!
tôi muốn trở thành người phụ nữ của anh! ”
Trước đây, Lý Thư Yểu cảm thấy rất xấu hổ khi mở miệng nói những lời như vậy, nhưng hôm nay cô ấy đã cố gắng lấy hết dũng khí của bản thân để mở lời.
“Nhưng tôi đã có bạn gái rồi”
Triệu Phong nghiêm túc nói.
“Là Tống Thiên Nga ư? Tôi biết anh và Tống Thiên Nga rất xứng đối với nhau vì tình hình phát triển của nhà họ Tống hiện tại nên tôi ấy, chỉ muốn làm người phụ nữ của anh một ngày thôi.
Tôi cũng không hy vọng xa vời là có thể kết hôn với anh rồi bước vào cung điện hôn nhân, anh yên tâm, cơ thể của tôi rất sạch sẽ, chưa có ai chạm vào cả.
”.
Truyện Quân Sự
Lý Thư Yểu thẹn thùng đỏ mặt, dáng vẻ vô cùng ngại ngùng.
Triệu Phong bất đắc sĩ đỡ trán, sau đó đáp lời: “Không phải vì Tống Thiên Nga”
“Vậy thì là ai? Được rồi, thật ra tôi cũng không muốn biết người đó là ai, tôi tình nguyện đứng sau lưng anh làm một người phụ nữ không danh không phận.
Tôi không cần danh phận gì cả nên anh để tôi ở phía sau anh được không?”
Lúc này viền mắt của Lý Thư Yểu đã đỏ lên, cô ta không kìm được rơi nước måt.
Nói thật thì Triệu Phong cảm thấy có chút lơ mơ.
Anh không hề nghĩ rằng Lý Thư Yêu lại có thể đưa ra quyết định như vậy.
“Thư Yểu, có phải có nên tỉnh táo lại để suy nghĩ kỹ càng một chút không?”
Triệu Phong nói.
“Không cần nghĩ thêm nữa đâu, nếu tôi đã nói như vậy thì đã suy nghĩ rất kỹ rồi.
Tôi không phải chỉ rung động nhất thời, tôi đã bị tài năng của anh hấp dẫn từ lâu rồi, về sau lại chìm đắm trong nhân phẩm của anh nên hiện tại tôi muốn đền đáp sự giúp đỡ của anh”
Lý Thư Yểu nghẹn ngào nói.
“Đền đáp ơn nghĩa cũng không cần phải bằng cách này đâu”
Triệu Phong an ủi: “Cô nhất định đừng coi những chuyện đó là gánh nặng, nếu người bệnh không phải là bố của cô thì tôi cũng ra tay cứu giúp”
“Nhưng tôi.
”
Cô ta nghĩ ngợi một lát rồi kiên định nói: “Tôi hiểu ý của anh nhưng một khi tôi đã quyết thì sẽ không thay đổi”
Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Triệu Phong châm một thiếu thuốc lên.
Bốn người phụ nữ này đều đã trở thành một phần trong cuộc sống của anh.
Hút xong điếu thuốc, Triệu Phong lại bắt đầu lái xe đi.
Ngày mai phải dọn nhà để chuyển đến Trang viên Tống Nghi rồi nên hôm nay anh quay về Thúy Tâm Tiểu Trúc để thu dọn một chút.
Lúc anh trở lại Thúy Tâm Tiểu Trúc thì thấy Lâm Nhược Nhược đang chăm sóc Thị Thanh Thanh.
Hai người ngồi ở trên ghế sô pha, Thị Thanh Thanh đang ghé vào đùi Lâm Nhược Nhược ngủ ngon lành.
Triệu Phong đi vào rồi ngồi xuống bàn bạc với Lâm Nhược Nhược về chuyện dọn nhà ngày mai luôn.
"Nhược Nhược, ngày mai chúng ta sẽ dọn đến Trang viên Tống Nghi, em chỉ cần mang theo những đồ cần thiết thôi”
Bọn họ cũng không thuế công ty dọn nhà vì ở Trang viên Tống Nghi cá gì cũng có.
Triệu Phong và Lâm Nhược Nhược chỉ cần mang những thứ cần thiết qua đó, còn những đồ dùng khác như đồ gia dụng hay đồ dùng khác đều được trang