"Mấy người cứ chờ đi, tôi lập tức gọi điện thoại cho Khâu Sở Các.
Nhà họ Hướng chúng ta là một trong mười gia tộc giàu có và quyền lực nhất vùng Giang Nam này, cho dù Khâu Sở Các có là ông lớn trong giới đầu tư thì cũng phải nể mặt tôi mà đến đây giúp đỡ”
Vừa dứt lời, Hướng Thiên lập tức lấy chiếc điện thoại di động ra.
Ông ta nhanh chóng tìm được số điện thoại di động của Khâu Sở Các, sau đó gọi điện.
Sau đó, thân thể Hướng Thiên nửa nằm trên ghế và vắt chéo chân.
Bộ dạng này của ông ta như đang thể hiện nhất định sẽ có được vậy.
Leng keng!
Điện thoại đã được kết nối.
"Anh Khâu à, tôi là Hướng Thiên đây, gần đây anh có khỏe không?" Hướng Thiên lên tiếng chào hỏi.
“Cũng tốt, Tổng giám đốc Hướng có chuyện gì sao?”
Khâu Sở Các hỏi.
"Không có việc gì thì không thể tìm anh em tán gẫu vài câu sao, anh Khâu?" Hướng Thiên vui vẻ nói.
"Tổng giám đốc Hướng cử đi thẳng vào vấn đề thì tốt hơn đấy, tôi cũng đang rất bận rộn.
Nếu ông có chuyện gì quan trọng thì mau chóng nói đi" Khâu Sở Các nói.
Khi nhận được câu trả lời của Khâu Sở Các, sắc mặt của Hương Thiên lập tức thay đổi.
Ông ta còn đang muốn tiếp tục lôi kéo, làm quen với Khâu Sở Các.
Kết quả là người ta căn bản không muốn nói mấy chuyện vô dụng, mà muốn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề chính.
Không còn phải nghi ngờ gì nữa, hành động này đã làm cho Hướng Thiên cảm thấy rất mất mặt.
Hơn nữa một tiếng "Tổng giám đốc Hướng”
kia đã trực tiếp kéo quan hệ giữa hai người bọn họ ra xa hơn.
"Chuyện là, cậu Khâu.
Hiện tại trong tay tôi đang có rất nhiều hạng mục, cần cậu đến xử lý cho nên bây giờ tôi muốn thuê cậu làm cố vấn đầu tư cao cấp của Tập đoàn Hướng thị.
Tiền lương thì không phải vấn đề, chắc chắn sẽ làm cậu hài lòng”
Hướng Thiên nói.
"Vậy thì thật sự là không khéo rồi.
Bây giờ, trong tay tôi có một dự án lớn cần phải tiếp tục xử lý.
Nếu như ông không sốt ruột thì ông có thể đợi một tháng sau" Khâu Sở Các nói.
Khâu Sở Các đang thực hiện nhiệm vụ mà Triệu Phong giao cho mình.
Anh ta cũng đoán được Hướng Thiên nhất định sẽ tìm mình để nhờ hỗ trợ.
Dù sao anh ta cũng là nhân vật hàng đầu trong giới đầu tư, mà nhà họ Hướng đang phải đối mặt với nguy cơ như vậy, dĩ nhiên bọn họ sẽ tìm đến anh ta để nhờ hỗ trợ rồi.
Nhưng nhiệm vụ Triệu Phong giao cho anh ta chính là ra tay với Hướng Thiên.
Hơn nữa anh ta làm sao có thể phản bội cậu Triệu được chứ? "Đúng vậy, thật là không khéo chút nào.
Nhưng không biết trên tay cậu Khấu đang có dự án gì mà lớn như vậy?" Hướng Thiên cảm thấy kỳ lạ cho nên ông ta lên tiếng hỏi.
"Bây giờ tôi vẫn còn phải giữ bí mật, bởi vì đây là bí mật thương mại, một tháng sau ông sẽ biết thôi.
"
Khâu Sở Các trả lời.
Nghe Khâu Sở Các nói một cách thần bí như vậy, Hướng Thiên lại càng ngày càng cảm thấy tò mò.
Ông ta muốn biết, rốt cuộc Khâu Sở Các đang làm hạng mục gì.
Nhưng lúc này, cuối cùng Hướng Thiên cũng phải bỏ sự kiêu ngạo của mình xuống mà ở trước mặt các nhân viên khác của công ty, mặt dày dùng giọng điệu cầu xin.
"Cậu Khâu, cậu hãy cho tôi biết xem rốt cuộc là cậu đang bận rộn với cái gì vậy? Nhà họ Hướng chúng tôi đang rơi vào một tình thế nguy hiểm, cho nên tôi rất cần một ông lớn trong giới đầu tư như cậu đến đây để giúp chúng tôi vượt qua khó khăn này.
Tôi sẽ trả cho cậu 200 triệu tệ đến đến đây giúp tôi, được không?”
Thái độ của Khâu Sở Các vẫn kiên trì không thay đổi.
Anh ta thật sự không có khả năng vì chút lợi ích nhỏ này mà đi phản bội cậu Triệu được.
"Không được đầu, Tổng giám đốc Hướng.
Ông cũng không phải không biết, nguyên tắc từ trước đến nay của tôi chính là trước khi dự án đi vào ổn định được tầm chín mươi phần trăm, tôi sẽ không tiết lộ ra bên ngoài.
Hơn nữa tôi cũng vô cùng muốn giúp các Tập đoàn Hướng thị của các người vượt qua khó khăn lần này, nhưng ông đến chậm một bước rồi.
Trong tay tôi đang còn có một đống công việc phải xử lý, tôi cũng không thể vì giúp ông mà bỏ mặc những chuyện này được" Câu trả lời của Khâu Sở Các mặc dù bình thường, nhưng lại vô cùng hợp lý.
Tuy rằng số tiền 200 triệu tệ không phải là một con số ít, nhưng trong mắt Khâu Sở Các, đó cũng chỉ là một số tiền nhỏ mà thôi.
Anh ta đã quyết định làm việc cho cậu cả của Gia tộc Ngoan Nhân thì làm sao có thể đi trợ giúp đối thủ là Tập đoàn Hướng thị được chú? "Cậu Lão Khâu, chẳng lẽ 200 triệu tệ cũng không thể mời cậu tới đây sao? Tôi mời cậu đến đây làm cố vấn, cũng không phải là cậu phải làm tất cả mọi chuyện.
Hơn nữa, 200 triệu tệ cũng không phải là một con số nhỏ”
Giọng điệu của Hương Thiên đã dần dần lạnh xuống.
"Tổng giám đốc Hướng, 200 triệu tệ quả thực không phải là một con số nhỏ.
Nhưng trong ngành nào cũng có quy tắc của ngành đó, tôi cũng không thể vì giúp gia đình ông vượt qua khó khăn mà bỏ lại dự án trong tay mình được.
Hơn nữa, tôi cũng không thể vì 200 triệu tệ này mà đánh mất của Khâu Sở Các tôi trong ngành này được/" Tít!
Tít!
tít Khâu Sở Các cứ như vậy mà trực tiếp cúp máy.
Chỉ trong nháy mắt, sắc mặt của Hương Thiên trở nên vô cùng u ám.
Ba phút trước, ông ta còn ở trước mặt nhân viên công ty mà khoe khoang khoác lác.
Ông ta đã nói là chỉ cần mình mở miệng, Khâu Sở Các không thể không nể mặt ông ta được.
Nhưng bây giờ, mấy lời