“Tôi bị Lý Lan và Liễu Ly Ly dụ dỗ, cầu xin anh tha cho tôi một con đường sống.
.
”
“Chuyện này thật sự không liên quan đến chúng tôi, đều là chủ ý của Lý Lan! "
“Xin anh tha cho tôi một con đường sống, tôi không muốn bị ném cho cá ăn! ”
Mấy người khác trong nhóm biểu diễn, và cả cô gái có liên quan, thấy chuyện đã bị lộ liền sợ đến mức quỳ xuống mặt đất để cầu xin.
Lý Lan ở bên cạnh đã sợ đến mức hồn vía lên mây, quỳ xuống đất.
"Anh Phong, chuyện này!
Là!
Là hiểu lầm, tôi không biết cô ấy và anh là bạn bè, đều là Lý Lan dụ dỗ tôi.
”
Liễu Ly Ly Sợ đến mức ngay cả lời nói cũng nói không rõ.
Bốp! Triệu Phong tát thẳng vào mặt Liễu Ly Ly.
Lúc này, Liễu Ly Ly gần như choáng váng.
Có thể là do Triệu Phong kiểm soát sức lực tốt mới khiến cho Liễu Ly Ly không ngất xỉu.
Nếu làm cho cô ta hôn mê thì quá được lợi cho cô ta! “Tôi thấy cô là bị tiền tài làm mờ con mắt rồi!”
Triệu Phong ngứa răng tức giận, nhưng trong lòng có chút hối hận, không nghĩ đến mười lăm tỷ này lại làm hại Chu Linh.
Hai phút sau!
Chu Linh được đảm vệ sĩ áo đen dìu vào phòng thay đồ ở hậu trường.
“Tiền, chưa đưa cho bọn họ, chưa đưa cho bạn họ.
”
Ngay khi Chu Linh nhìn thấy Triệu Phong, nước mắt liền trào ra.
Một cô gái tốt mà trong một thời gian ngắn liền trở nên như thế này, nhất thời trong lòng Triệu Phong có chút đau lòng và hối hận.
Mặc dù là nhóm người Lý Lan ra tay, nhưng đều là do chính mình đã đưa mười lăm tỷ mới khiến cho chuyện thành thế này.
"Xin lỗi, là tôi hại cô rồi!”
Triệu Phong tự trách mình.
Lúc này, sắc mặt Lý Lan đột nhiên u ám, phẫn nộ nói: “Tiền này là tiền đặt cọc mua quần áo mà anh cho tôi, dựa vào cái gì mà để cô ta chiếm làm của riêng!
Cô ta là đồ khốn nạn!”
“Trước khi cô ta đến, tôi mới là vũ công chính ở đây, dựa vào cái gì mà cô ta lại thành vũ công chính khi đến đây, so về tướng mạo thì tôi không kém cô ta, so về năng lực tôi cũng không kém cô ta, dựa vào cái gì cô ta lại thành vũ công chính, cô ta có mười lăm tý.
"
"Cô thật sự đáng chết.
”
Triệu Phong gằn giọng từng tiếng một.
Mặc dù Triệu Phong rất ghét những người này, nhưng đối với mấy cô gái này anh cũng thật sự không muốn giết.
Những bộ dạng có chết cũng không hối lỗi của Lý Lan khiến cho Triệu Phong muốn giết người.
Loại người này không xứng làm người.
“Đánh gãy tay chân và ném cô ta xuống biển!”
Triệu Phong ra lệnh nói.
“Rõ!”
Mấy vệ sĩ áo đen không chút do dự bước đến chỗ Lý Lan.
Nghe nói thế, Lý Lan sợ đến mức tại mắt mũi miệng muốn bay lên trời, nếu nói vừa rồi cô ta còn muốn liều chết một phen, Triệu Phong sẽ không dám mình, thì bây giờ cô ta biết, Triệu Phong thật sự dám giết cô ta! Chu Linh! Khát vọng sống sót to lớn đã thôi thúc tiềm năng lớn nhất của Lý Lan.
Cô ta biết trước mặt chỉ có Chu Linh mới có thể cứu mình, trước khi vệ sĩ đến, Lý Lan đã bò đến trước mặt Chu Lộ.
Râm! Lý Lan quỳ gối trước mặt Chu Linh, tự tát vào mặt mình và khóc lóc van xin: “Xin lỗi, cầu xin cô tha cho tôi một con đường sống được không, tôi sai rồi, cầu xin cô tha cho tôi một con đường sống, tôi chưa muốn chết, tôi còn có bố mẹ.
Tôi thật sự sai rồi, sau này tôi sẽ không cướp đoạt gì của cô nữa.
”
“Có thể trả điện thoại lại cho tôi được không?”
Tuy rằng Chu Linh rất oán hận Lý Lan nhưng cô vẫn không chịu được.
Lý Lan vội vàng lấy điện thoại của Chu Linh từ trong túi đưa ra.
“Chu Linh, không chị Chu, về sau chị chính là bố mẹ, là tổ tiên thân thích của em, cầu xin chị tha cho em, Lý Lan em không phải người, chị muốn đánh em bao nhiêu lần cũng được, cầu xin chị, em không muốn chết.
”
Lý Lan khóc lóc cầu xin.
“Tiểu Lan, tôi luôn coi nhóm cô như bạn bè, sao các cô lại đối xử với tôi như vậy.
”
Chu Linh nói.
Lời nói của Chu Linh làm cho Lý Lan không biết trả lời thế nào, chỉ có thể không ngừng dập đầu cầu xin!
“Người như thế không đáng thương cảm!”
Triệu Phong nói.
Với những người như Lý Lan, Triệu Phong đã gặp qua rất nhiều khi bị dòng tộc bắt thi vào đại học.
Trước mắt Lý Lan tạm thời chịu thua,