Mọi chuyện cũng không khác gì so với suy nghĩ của Triệu Phong nghĩ.
Vương Huy thấy Lý Đại Hải đang sở hữu nhiều, cho nên cậu ta lập tức muốn lấy lại những hợp đồng mua đất kia để độc chiếm, chỉ là cậu ta không thể ngờ tới mạng của Lý Đại Hải lại lớn như thế, anh ta cứ như vậy mà trở về từ cõi chết.
Triệu Phong tiếp tục hỏi: "Hợp đồng mua đất trong tay Lý Đại Hải đâu?" "Lý Đại Hải nói, miễn là chúng ta đưa sinh ta ra khỏi Thành phố Giang Nam một cách an toàn, anh ta sẽ lập tức đưa cho chúng ta những hợp đồng đó.
Dù sao anh ta cũng phải rời khỏi Thành phố Giang Nam, cho nên đối với anh ta, những hợp đồng này cũng vô dụng.
Hơn nữa, anh ta cũng không dám trở về đây.
"
Lưu Hố nói.
Đối với những tên cặn bã như Lý Hải, cho dù chết mười nghìn lần, Triệu Phong cũng sẽ không cảm thấy đáng thương.
Nhưng bây giờ Triệu Phong lại quan tâm đến những bản hợp đồng đang nằm trong tay Lý Đại Hải.
Giá trị của những hợp đồng mua đất đó đối với Triệu Phong mà nói, tuy chúng không phải là một khối tài sản kếch xù, nhưng đối với những dự án ở khu vực mới Tân Hải trong tương lai của Tập đoàn Phi Vũ mà nói, chúng lại đóng một vai trò vô cùng quan trọng.
Nếu có những bản hợp đồng này, điều đó tương đương với việc bọn họ có thể nắm bắt toàn bộ quyền phát triển của khu vực mới Tân Hải trong tương lai.
Ngay cả khi, những người khác muốn phát triển ở đó thì thực tế cho dù mấy người đó có thông minh đến cỡ nào thì cũng không thể có cách nào khác.
Khi nghĩ về chuyện này, Triệu Phong châm một điếu thuốc lên rồi hít một hơi thật sau, sau đó anh rơi vào suy ngẫm.
Sau khi hút xong điếu thuốc đó, Triệu Phong đứng dậy và nói với Lưu Hồ: "Đưa tôi đến gặp Lý Đại Hải đi, tôi có cách khiến cho anh ta phải giao những bản hợp đồng đó ra trước".
Lưu Hổ nghe Triệu Phong nói như vậy, trong lòng tràn ngập sự nghi hoặc.
Anh ta còn muốn hỏi điều gì đó nhưng không dám mở miệng.
Một nhóm người đi đến vùng ngoại ô, nơi mà Lý Đại Hải đang chống Lưu Hổ sợ Vương Huy lại tới bắt cóc người đi, cho nên anh ta đã cố ý sắp xếp cho Lý Đại Hải ở một vùng ngoại ô rất hẻo lánh.
Trong bán kính năm km xung quanh chỗ này đều không có bất kỳ cái gì, cho nên khi nào có bất cứ một chiếc xe nào đi qua thì sẽ rất dễ thấy.
Ở một chỗ như thế này cho dù Vương Huy thật sự tìm tới thì khi anh ta còn chưa đến gần nơi Lý Đại Hải đang chốn, chắc chắn cậu ta đã bị phát hiện ra.
"Tôi đi vào, các cứ chờ ở bên ngoài đi.
"
Triệu Phong nói với Lưu Hổ xong thì lập tức một mình đi vào gặp Lý Đại Hải.
Mười phút sau, Triệu Phong bước ra.
Và Lý Đại Hải cũng đã nói cho Triệu Phong biết nơi anh ta giấu những bản hợp đồng đó.
"Cậu mau đi đến bãi đậu xe của Trung tâm Thương mại Yến Toa rồi tìm một chiếc xe màu đen không có giấy phép, hợp đồng được giấu ở đó" Triệu Phong nói với Lưu Hồ.
Vẻ mặt của Lưu Hổ có chút hoảng hốt.
Thông thường mà nói, việc Lý Đại Hải giao những bản hợp đồng đó tương đương với việc giao ra lá bài cứu mạng cuối cùng.
Anh ta làm như vậy chẳng khác nào việc đem mạng của mình giao cho người khác.
"Cậu chủ Triệu, sau khi nhận được hợp đồng, có phải chúng tôi có thể làm Lý Đại Hải này hay không?”
Vừa Nói, Lưu Hổ vừa làm một động tác cắt cổ.
Triệu Phong cười cười, nói: "Từ lúc Lý Đại Hải xuống tay với Chu Linh, anh ta đã được định là phải chết rồi.
Chỉ là không phải bây giờ, hiện tại anh ta vẫn còn có rất nhiều tác dụng!
Nghe Triệu Phong nói như vậy, Lưu Hổ cũng chắc chắn sẽ làm như vậy.
Sau khi Lưu Hổ lấy được những bản hợp đồng đó, Triệu Phong đã bảo Lưu Hổ đưa tất cả hợp đồng cho Thạch Đạt cất giữ để chuẩn bị cho tương lai.
Ở phía bên kia, sau khi Vương Huy biết chuyện Lý Hải đã bỏ chạy, cậu ta liền đánh cho tất cả các thuộc hạ của mình một trận tơi bời.
Chuyện Lý Đại Hải bỏ trốn lần này này khiến cho Vương Huy phải chịu tổn thất nặng nề, chỉ riêng tiền thu hồi đất cho Lý Đại Hải thôi cũng đã là một khoản tiền khổng lồ, trước mắt chiếc bánh bao nhân thịt đã bị chó ăn và một đi không trở lại.
"Mẹ nó, nếu mình không giết chết Lý Đại Hải, chữ Vương trong tên mình chắc chắn sẽ bị viết ngược”
Vương Huy nắm chặt nắm đấm, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Tối hôm đó Vương Huy lập tức nói chuyện Lý Đại Hải bỏ chạy cho Hoàng Chí Thành, Nghe xong, Hoàng Chí Thành tức đến mức xém chút nữa phải đi vào bệnh viện.
Nếu như ông ta còn không nhớ rõ Vương Huy là cháu trai của mình, Hoàng Chí Thành chắc chắn đã ném Vương Huy xuống biển cho cá ăn từ lâu rồi.
Tối hôm đó, nhà họ Hoàng gần như đã huy động toàn bộ nhân lực để tìm kiếm nơi trốn của Lý Đại Hải.
Sau khi ra khỏi quán bar, Triệu Phong trực tiếp trở về tiểu khu Nam An.
Lúc này anh đang một mình đi trên đường về nhà, ngay khi anh đi qua cửa hàng bán đồ lặt vặt, Triệu Phong chợt dừng bước.
"Người anh em, cậu về muộn như vậy sao?" Người vừa nói với Triệu Phong cũng không phải là ai khác mà chính là ông chủ của cửa hàng bán đồ lặt vặt này.
Trong lòng Triệu Phong không khỏi cảm thấy có chút buồn cười.
So với buổi sáng thì lúc này anh ấy còn trở mặt