Khi nhìn thấy bộ dạng giật mình của Trương Tịnh Di, Chu Nghiêm bất đắc dĩ vừa cười vừa nói: "Cậu đúng là một người quá đơn thuần! Tập đoàn Phi Vũ có thể giành được một dự án lớn như vậy ở Thành Phố Giang Nam, như vậy năng lực đằng sau nó chắc chắn không phải là những gì mà cậu và tớ có thể tưởng tượng ra.
Bây giờ cậu cũng không cần phải suy nghĩ đến những thứ này mà hay là suy nghĩ về bản thân mình đi.
"
"Chu Nghiêm, tớ có dự cảm, sau này anh ta nhất định sẽ trở thành một nhân vật rất lớn" Trương Tịnh Di nói.
Chu Nghiêm nghe được lời này thì lập tức bật cười rồi nói: "Nếu như lời nói tốt đẹp của cậu, tớ cũng thật sự muốn trở thành một nhân vật lớn, sau đó tới nhất định sẽ giới thiệu cho cậu một người bạn trai giàu có) Từ trước đến nay, suy nghĩ của Trương Tịnh Di vẫn luôn rất đơn thuần, cho nên cô ấy cũng không có yêu cầu cao đối với bạn trai của mình, chỉ cần người đó thật lòng yêu cô ấy là được.
Còn về chuyện anh ta có tiền hay không, cô ấy cũng không hề quan tâm đến chuyện này.
"Tớ không quan tâm đến việc người đó có tiền hay không!
Tớ cảm thấy người như anh Triệu rất tốt, nhìn anh ấy rất thành thật, hơn nữa bộ dạng cũng rất đẹp trai" Trương Tịnh Di đỏ mặt nói.
Khi nghe được hai chữ anh Triệu, sắc mặt của Chu Nghiêm nhất thời lộ ra vẻ vô cùng chán ghét.
"Tịnh Di, không phải tớ đã nói với cậu, đừng có qua lại với loại đi quá gần với loại ruồi bọ hôi thối họ Triệu kia.
Loại người như anh ta, tớ đã gặp qua nhiều rồi, cứ luôn giả bộ là một người tốt, sau lưng lại chuyên môn làm mấy việc không thể để người khác nhìn thấy.
Anh ta chính là dạng người chỉ chuyên đi lừa gạt mấy cô gái nhỏ như cậu thôi.
"
Chu Nghiêm nhắc nhở.
"Chi Chu Nghiêm à, anh Triệu cũng không phải loại người mà chị nói, vì sao chị cứ luôn nhắm vào anh ấy như vậy thế?" Trương Tinh Di khó hiểu hỏi.
Từ lần đầu tiên gặp Triệu Phong trong thang máy, Chu Nghiêm đã cảm thấy vô cùng chán ghét Triệu Phong.
Nhưng theo quan điểm của Trương Tịnh Di, Triệu Phong cũng không làm chuyện gì khác, thậm chí anh còn rất khác với những người đàn ông khác.
Anh là người vừa chân thành lại nhiệt tình, không phải dạng người lớn dùng ánh mắt đánh giá bọn họ ở sau lưng.
Điều này làm cho Trương Tinh Di rất có thiện cảm với Triệu Phong.
Nhưng có vẻ cảm nhận của người chị em tốt Chu Nghiêm dường như hoàn toàn khác với cô ấy.
Hơn nữa thậm chí đến ngay cả bản thân Chu Nghiêm cũng không biết vì sao mình lại ghét Triệu Phong như vậy.
Có thể là ngày hôm đó khi di chuyển đồ đạc, Triệu Phong đã nhắm mắt làm ngơ lời nhờ vả của cô ta.
Điều này làm cho một người luôn hưởng thụ sự theo đuổi của hàng ngàn người như Chu Nghiêm cảm thấy vô cùng khó chịu.
Kể từ đó, trong tiềm thức của cô ta luôn nghĩ rằng Triệu Phong này chắc chắn là một kẻ đạo đức giả, không có chút phong độ nào của một người đàn ông.
Hơn nữa, một khi loại đạo đức giả này đã bị đánh dấu trong lòng, Chu Nghiêm tự nhiên sẽ không có bất kỳ ấn tượng tốt nào khác với Triệu Phong.
"Tịnh Di, tớ đã từng gặp nhiều người đàn ông trong nhiều năm như vậy rồi, cho nên tớ tuyệt đối sẽ không nhìn lầm anh ta đây.
Những người như anh ta, tớ cũng đã gặp quá nhiều rồi, người không có ý tốt.
như anh ta chắc chắn là đang có một âm mưu xấu xa phía sau" Chu Nghiêm nói.
Trương Tịnh Di nghĩ sau nhiều năm như vậy, chắc chắn Chu Nghiêm đã có khá nhiều kinh nghiệm, cho nên mỗi lần có chuyện gì liên quan đến đàn ông, Chu Nghiêm đều có những phán đoán vô cùng chuẩn xác, cho tới tận bây giờ cũng chưa từng có nhầm lẫn.
Hiển nhiên, lần này Trương Tịnh Di đã bị Chu Nghiêm thuyết phục.
Cô ấy như đang suy nghĩ điều gì rồi gật đầu và nói: "Được rồi, tớ sẽ nghe theo cậu.
Sau này sẽ cố gắng hết sức không lại gần anh Triệu nữa" Mặt khác, khi Triệu Phong về đến nhà, anh đi rửa mặt một lượt rồi đi đến Tập đoàn Phi Vũ.
Vì sợ gặp phải hai người kia cho nên Triệu Phong đã cố ý kéo dài thời gian.
Khi anh đứng ở hành lang thì nghe thấy tiếng cười đùa của Chu Nghiêm và Trương Tịnh Di truyền đến.
Lúc này Triệu Phong mới gọi điện thông báo cho 9526 đến đón mình.
Trước khi lên xe, Triệu Phong phát hiện gói thuốc của mình đã để ở nhà, cho nên anh quyết định sẽ qua chỗ Lý Mạc để lấy một gói.
"Cô chờ tôi ở ngã tư phía trước, tôi sẽ đi mua một gói thuốc lá" Triệu Phong nói với 9256.
Khi anh đi đến trước cửa hàng bán đồ lặt vặt thì ở phía sau cửa ra vào, Triệu Phong phát hiện cửa bị đóng chặt, hơn nữa ở phía đối diện cái cửa có một đống đồ đạc và cái rương chứa đồ đạc cũng lộn xộn rải rác khắp nơi.
Điều này là hoàn toàn trái ngược với vè gọn gàng mà anh thấy vào ngày hôm qua.
Nhất thời, trong lòng Triệu Phong cảm thấy rất nghi ngờ.
Tối hôm qua, ông chủ của cửa hàng bán đồ lặt vặt Lý Mạc mới nói là