Tiểu khu Nam An, 9526 đang đứng ở cửa khu phố.
Thấm thoát, Triệu Phong đã sống ở đây được một thời gian rồi quan sát tình hình xung quanh cũng tương tự.
Lần này, 9526 là dự định sắp xếp cho Triệu Phong trở về Trang viên Tống Nghị.
Tuy nhiên, Triệu Phong lại từ chối không muốn trở về Trang viên Tống Nghị, anh vẫn muốn sống ở đây.
Theo lời của anh, nhịp thở của cuộc sống ở đây làm cho anh cảm thấy rất thoải mái.
Vì vậy so với Trang viên Tống Nghị cao cấp kia thì nơi này làm cho Triệu Phong cảm thấy mình đang sống trên trái đất.
"9526, chuyện lần trước tôi giao cho cô xử lý đến đầu rồi?" Trước khi đi vào cửa khu phố, Triệu Phong đột nhiên quay sang hỏi 9526.
"Chuyện này.
"
Vẻ mặt của 9526 có chút khó xử, nói: "Cậu chủ, tôi vẫn đang điều tra.
Cậu chủ cũng biết quốc gia Hoa Hạ này lớn như vậy, muốn tìm một người thật là giống như mò kim đáy bể" Triệu Phong xua tay, anh cũng không có ý muốn trách cử 9526.
Anh cũng biết nếu thầy Thị Bất Du đột nhiên mất tích thì đây chắc chắn không phải là một chuyện đơn giản.
"Cô về trước đi.
"
Triệu Phong nói xong, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng vào bên trong tiêu khu.
Sáng sớm hôm sau, Triệu Phong mặc một bộ đồ hoàn toàn mới, giày da hoàn toàn mới để chuẩn bị đi ra ngoài.
Bởi vì hôm nay là cuộc đấu giá đất khu vực mới Tân Hải.
Xuất hiện ở những tình huống như vậy, Triệu Phong biết anh vẫn nên mặc vest và đeo cà vạt.
Khi đi ra ngoài, Triệu Phong lại vô tình gặp Chu Nghiêm và Trương Tịnh Di.
.
Khi Chu Nghiêm nhìn thấy Triệu Phong thì cô ta chợt sửng sốt.
Nghĩ đến chuyện đã xảy ra ở trong quán bar hôm trước, hiện tại Chu Nghiêm không chỉ chán ghét Triệu Phong mà còn cảm thấy có chút sợi hãi với thân phận trong thế giới ngầm của Triệu Phong.
Nhưng khi Trương Tịnh Di nhìn thấy Triệu Phong mặc quần áo như vậy, hai mắt cô ấy lập tức sáng ngời, cô ấy nói: "Anh Triệu, anh mặc thế này thật là đẹp.
Hôm nay ăn mặc chỉnh tề như vậy là có chuyện gì quan trọng sao?" Triệu Phong bị Trương Tinh Di nói như vậy thì lại có chút ngượng ngùng, anh đưa tay sờ sờ lên trán rồi nói: "Ha ha!
Cô cứ coi như là tôi đi xem mặt đi”
Cả ba người cùng bước vào thang máy, bầu không khí chợt có chút kỳ lạ.
"Chu Nghiêm, cậu xem anh Triệu mặc bộ đồ này nhìn thật thật là đẹp trai.
Nếu như tôi mà có bạn trai, tôi chắc chắn sẽ rất thích anh ấy mặc bộ đồ này mỗi ngày.
”
Trương Tinh Di dùng vẻ mặt hâm mộ nói với Chu Nghiêm.
Chu Nghiêm liếc mắt nhìn bóng lưng của Triệu Phong, khinh thường hừ lạnh một tiếng, nói: "Cậu phải cẩn thận một chút, biết không? Nhìn người thì không thể chỉ nhìn vẻ bề ngoài" "Tôi nghe nói sau khi trở về, Lý Lương bị bố của mình đánh đến nửa sống nửa chết" Triệu Phong đột nhiên nói.
Sắc mặt Chu Nghiêm lập tức thay đổi, cô ta không nói gì.
Nhưng Trương Tinh Di lại có chỗ hiểu, có chỗ không hiểu lời nói của Triệu Phong và Trương Tịnh Di.
Cô ấy không biết tại sao Chu Nghiêm và Triệu Phong lại nói chuyện với nhau như vậy, vẻ mặt cô ấy có chút nghi ngờ nhìn Chu Nghiêm.
Thang máy nhanh chóng đi đến tầng một, trong nháy mắt, cánh cửa đã được mở ra.
Trong lòng Chu Nghiêm như bớt được một gánh nặng.
Cô ta vội vàng kéo Trương Tinh Di nhanh chóng bước ra ngoài.
Còn Triệu Phong, anh cứ như vậy mà thong thả đi ra khỏi thang máy.
"Chu Nghiêm, cậu chậm một chút.
Bây giờ vẫn còn sớm mà, cậu đi nhanh như vậy làm cho tớ không theo kịp" Trương Tịnh Di thấy Chu Nghiêm kéo mình đi, nói.
Lúc này, Chu Nghiêm mới quay đầu nhìn lại.
Khi cô ta phát hiện thấy không còn bóng dáng của Triệu Phong, lúc này cô ta mới đi chậm lại rồi nói: "Là nhân viên mới, chúng ta vẫn nên đến công ty sớm hơn một chút mới tốt" Lúc này, Trương Tinh Di ôm lấy ngực mình mà thở hồng hộc nói: "Vậy cũng không cần chạy nhanh như thể.
Người nào không biết còn tưởng rằng cậu đang chạy trốn.
Chu Nghiêm, rốt cuộc cậu bị làm sao vậy?" "Không có gì, mau đi thôi, tớ phải cảnh cáo cậu lại một nữa.
Sau này cách xa Triệu Phong kia một chút.
Anh ta và chúng ta không phải là những người cùng đường”
Chu Nghiêm nói một cách cẩn thận.
"Cái gì mà không chung đường, vậy cậu thử nói xem anh Triệu sẽ đi cùng đường với người nào? Còn có, vừa rồi anh ấy nói Lý Lương đã chuyện gì xảy ra.
Chuyện này thì có liên quan gì đến cậu vậy?" Trương Tịnh Di nghi hoặc hỏi.
Chu Nghiêm nhìn trái nhìn phải rồi mới dám nói với Trương Tịnh Di: "Cậu đừng hỏi lung tung nữa, tới nói cho cậu biết Triệu Phong này thân phận trong thế giới ngầm đó" Trương Tịnh Di trợn tròn mắt, há hốc mồm.
Ngày thường cô ấy đều nhìn thấy bộ dáng nho nhã của Triệu Phong, hơn nữa thái độ anh vẫn luôn rất dịu dàng, đầu giống như người trong thế giới ngầm.
"Sao mà cậu biết được.
"
Trương Tịnh Di hỏi.
"Dù sao tớ cũng sẽ không hại cậu đâu, nhanh lên xe buýt đi.
"
Chu Nghiêm nói xong thì lập tức kéo Trương Tịnh Di đi lên xe buýt.
Ở hiện trường đấu giá, Từ Nghị và trợ lý đã đứng đó mà chờ từ sớm.
Khi bọn họ thấy Triệu Phong đến thì vội vàng đứng