Những lời Triệu Phong nói làm cho Lương Phi Văn sửng sốt một chút, ngay sau đó anh ta lập tức cười phá lên.
"Ha ha ha! "
Lương Phi Văn chỉ vào Triệu Phong mà nói với Lăng Sương Nguyệt: "Thằng nhóc này không biết nhà họ Lương ở thành phố Giang Nam đâu nhỉ, lại còn muốn xách giày cho nhà họ Lăng cơ đấy?" Triệu Phong cười nhạt một tiếng, rút lấy điện thoại ra và gọi điện thoại.
"Khâu Sở Các, tôi cho cậu mười phút đồng hồ, không cần biết cậu dùng đến thủ đoạn gì, tôi muốn nhìn thấy cổ phiếu của tập đoàn Lương Thị mất giá toàn bộ!" Triệu Phong nói xong, lập tức cúp điện thoại.
Trông thấy cảnh tượng này, đầu tiên Lương Phi Văn sửng sốt một chút, giọng điệu của Triệu Phong không giống như là đang nói đùa.
"Ha ha ha, anh đang nói đùa hay sao? Chỉ bằng một cú điện thoại của anh mà khiến cho toàn bộ cổ phiếu của Lương Thị mất giá á, anh nghĩ anh là ai hả?" Lương Phi Văn phá lên cười một cách khinh thường, cười đến nỗi nước mắt cũng chảy cả ra.
Có thể gọi một cú điện thoại khiến cho cổ phiếu tập đoàn Lương Thị phá sản, đưa mắt nhìn khắp cải thành phố Giang Nam này cũng không có ai có khả năng làm được, thậm chí là đưa mắt xem hết cái khu vực duyên hải này cũng là một câu chuyện không thực tế, chớ đừng nhắc tới một người chưa bao giờ nghe tên.
Cười đã một trận, Lương Phi Văn mới chầm chậm trở nên tức giận, nói với Triệu Phong: "Thằng nhóc nhà anh có phải đang nằm mơ giữa ban ngày hay không, còn tưởng mình là người giàu nhất Hoa Hạ đấy à? Nhà họ Lương bọn tôi có giá không ít hơn 10 tỷ nhân dân tệ, anh nói muốn để phá sản là phá sản thật à? Thôi bỏ đi, hôm nay tôi cũng không muốn gây khó dễ gì cho anh, bây giờ thì biến nhanh lên, coi như hôm nay tôi gặp được thằng ngốc vậy!" Lương Phi Văn lúc này mặt không hề có cảm xúc mà nhìn Triệu Phong, giống như là đang nhìn một kẻ hoàn toàn ngốc.
Lăng Sương Nguyệt đang đứng một bên cũng có chút khó xử mà nhìn Triệu Phong, không phải cô ta không muốn tin tưởng Triệu Phong, mà là vì tình huống trước mắt khiến cho cô ta khó có thể mà tin tưởng Triệu Phong.
"Công tử Triệu, hay là ngày khác rồi chúng ta sẽ hẹn nhau ăn cơm, hôm nay tôi cũng thấy không còn hứng thú nữa rồi.
"
Lăng Sương Nguyệt nói.
Triệu Phong nhàn nhạt cười một tiếng, lắc đầu một cái, nói: "Chuyện lần trước là lỗi do tôi, hôm nay cũng không thể tiếp tục trì hoãn được nữa, đúng lúc tôi cũng có việc liên quan đến cô nhi viện muốn bàn bạc với cô Nguyệt một lúc! "
Lăng Sương Nguyệt chỉ có thể gật đầu một cái.
"Chết tiệt, có phải là tôi đã cho anh mặt mũi hay không, kêu anh nhanh chóng biến đi mà anh không nghe thấy hay sao?" Lương Phi Văn nổi giận màng.
Triệu Phong vẫn như cũ mặt không biểu cảm, nhìn đồng hồ trên tay một chút rồi nói: "Anh chỉ còn một phút đồng hồ, nếu bây giờ anh rời khỏi đây, tôi sẽ giữ nhà họ Lương các anh lâu thêm mấy ngày! "
Ngược lại Lương Phi Văn cũng không còn tiếp tục chửi mắng hay gì nữa, mà lại khoảnh hai tay ở trước ngực, lạnh lùng nói: "Hứ, để tôi xem anh có thể giả bộ đến lúc nào.
Một phút sau mà anh vẫn không biến mất trước mặt tôi, tôi dám cam đoan, anh sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này!" ở trong mắt anh ta, Triệu Phong chính xác là một tên chú hề đang nhảy nhót, trong mười phút có thể làm cho cổ phiếu nhà họ Lương rớt giá, bốc hơi mấy chục tỉ tài sản, cơ bản là đang nói vớ va vớ vẩn.
"Còn ba mươi giây" Âm thanh đếm ngược của Triệu Phong vang lên.
Lương Phi Văn bật cười một tiếng, thời gian tiếp tục trôi theo dòng nước chảy.
"Còn hai mươi giây, thằng nhóc cậu chỉ còn hai mươi giây mà thôi, ở mà còn làm bộ làm tịch nhanh chóng biến đi, lát nữa ngay cả cơ hội cầu xin tha thứ cũng không có đâu" Lương Phi Văn đầy giễu cợt nói.
"Chỉ còn có mười giây" Sắc mặt Triệu Phong vẫn dửng dưng như cũ, khóe miệng thậm chí còn hơi cong lên, cơ bản là không thèm để ý gì đến lời giễu cợt của đối phương.
"Năm giây!" Lương Phi Văn vừa đếm ngược vừa cười.
Triệu Phong vẫn không có nói một lời nào, thậm chí ánh mắt khi nhìn Lương Phi Văn còn mang theo mấy phần thương hại.
Vốn dĩ là Triệu Phong cũng không tính động thủ với nhà họ Lương sớm như vậy, dẫu sao thì một số công nghệ cốt lõi của nhà máy dược phẩm và nhà máy máy móc trong tay nhà họ Lương rất đáng để khám phá.
"Đã đến giờ rồi!" Triệu Phong vừa dứt lời, thì cũng có tiếng chuông điện thoại gọi tới.
Cái tên Khâu Sở Các bất ngờ xuất hiện trên màn hình điện thoại di động.
Triệu Phong bắt máy, nhàn nhạt cười nói: "Sở Các, hiệu suất làm việc của cậu bị giảm sút rồi nhỉ!" Ở đầu dây điện thoại bên kia Khâu Sở Các có chút không biết làm sao, ngập ngừng một chút mới mở miệng nói: "Cậu chủ, nếu như cậu muốn đối phó với nhà họ Lương, ít nhất cũng phải để đến thứ hai cổ phiếu nhà họ Lương mới bị mất giá, các kênh cung ứng của tất cả các công ty dược phẩm cũng sẽ bị ảnh hưởng.
"
" Đừng nói nhiều lời vô ích nữa,