Hoàng Chí Thành gọi điện thoại cho Bì Hầu.
Bì Hầu ở bên này đang bị trói lại, trước ngực còn treo một con dao găm, nào dám ăn nói bậy bạ.
Sau khi xác nhận Lâm Nhược Nhược vẫn còn ở trong tay Bì Hầu, Hoàng Chí Thành mới yên tâm gửi địa chỉ cho Triệu Phong.
Sau khi nhận được địa chỉ, Triệu Phong lập tức đứng dậy chuẩn bị một mình đi tới đó.
Lý Mạc định âm thầm đi theo nhưng lại bị Triệu Phong ngăn lại, bởi vì sợ Hoàng Chí Thành biết mình dân theo người, sợ là lại chạy mất, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được! Lý Mạc bất đắc dĩ đành phải đi tới chỗ Chử Điền đón Lâm Nhược Nhược trước.
Triệu Phong một mình lái xe tới một khu xưởng vắng vẻ bị bỏ hoang, Nhìn xung quanh hoang vắng, cuối cùng Triệu Phong cùng biết, tên Hoàng Chỉ Thành này đúng là quá gian xảo, có thể tìm được một nơi như thế này ở Giang Nam.
Sau khi xuống xe, Triệu Phong đi về phía bên trong xưởng.
Mở ra cánh cửa cũ nát bên trong xưởng, Triệu Phong nhìn thấy bên xưởng rộng lớn lúc này đông nghịt người.
Những người này đều do Hoàng Chí Thành tìm tới, tuy rằng Lâm Nhược Nhược ở trong tay anh tam nhưng xuất phát từ sự kiêng dè với Triệu Phong, Hoàng Chí Thành vẫn gọi thêm người tới.
| “Tên nhãi, không ngờ anh thật sự dám tới một mình, nếu như quỳ xuống trước mặt tôi nhận sai thì cũng coi như là có thành ý!" Thầy Triệu Phong tới một mình, ánh mất Hoàng Chí Thành hiện lên vẻ đắc ý, nhìn dáng vẻ như thể hôm nay chắc chắn sẽ giành được tập đoàn Phi Vũ từ tay Triệu Phong vậy Triệu Phong nheo mắt lại, một trận sát khí đã dâng lên ngập tràn trong lòng.
“Hoàng Chí Thành, anh cảm thấy những người này có thể bảo vệ được anh sao?”
Triệu Phong nhàn nhạt nói.
"Ồ.
"
Hoàng Chí Thành cười lạnh một tiếng, châm điếu thuốc rồi nói: “Tên nhãi này, hình như anh quên rồi thì phải, bạn gái anh còn đang ở trong tay tôi đấy, anh có tin là chỉ một cú điện thoại của tôi sẽ khiến anh và cô ta âm dương cách biệt không?”
Nói rồi, Hoàng Chí Thành lấy điện thoại ra, cố ý quơ quơ trước mặt Triệu Läng.
Triệu Phong khinh thường cười, liếc nhìn thoáng qua điện thoại di động của Hoàng Chí Thanh, chế nhạo nói: “Anh thử gọi một cuộc xem, tôi đoán là những người đó đã không còn sức mà nhận điện thoại nữa rồi!”
Nghe được lời này, vẻ mặt Hoàng Thị Thành khiếp sợ, chẳng lẽ Triệu Phong đã tìm được đảm Bì Hầu rồi sao? "Con mẹ nó chứ tên khốn kiếp anh đừng có ở đây và vịt nữa, mau dập đầu nhận sai cho ông đây, tôi còn có thể tha cho bạn gái anh một con đường sống, nếu không hôm nay cả hai người đều sẽ phải chết!”
Hoàng Chỉ Thành uy hiếp nói.
Triệu Phong hừ một tiếng, cầm lấy điện thoại gọi cho Chử Điền.
Điện thoại rất nhanh được kết nối.
“Không giữ lại ai cả, chôn tất cả đi!”
Triệu Phong lạnh giọng nói.
“Được!" Chử Điên đáp.
Sau đó, Triệu Phong cũng không ngắt điện thoại, ngược lại còn nhấn mở loa ngoài.
Nhảy mảy, trong điện thoại truyền đến tiếng kêu la thảm thiết của đảm người Bì Hầu, những tiếng kêu khiến con người ta tê dại.
Nghe thấy âm thanh quen thuộc của Bì Hầu, trong lòng Hoàng Chí Thành không ngừng đập loạn.
Không ngờ, Triệu Phong thật sự tìm được đám người Bì Hầu, vẻ mặt Hoàng Chí Thanh có chút hoảng loạn, nếu như vậy, Triệu Phong còn cảm tới tim anh ta, vậy thì chứng tỏ Triệu Phong đã chuẩn bị tốt tất cả.
“Mẹ nó chứ, xông lên, hôm nay dù thế nào đi nữa cũng không được để thằng khốn này rời đi!”
Hoàng Chí Thanh ra lệnh, gần một trăm người sôi nổi vén áo, cầm gậy gộc xông về phía Triệu Phong.
Nhìn đám người xông về phía mình, ánh mắt Triệu Phong hơi ngưng lại sau đó trong chớp mắt tràn ngập sát ý.
“Ai giết được anh ta trước sẽ được Hoàng Chí Thành tỏi thưởng cho 100 nghìn tệ!”
Hoàng Chí Thành ở phía sau hét lớn.
Có phần thưởng lớn chắc chắn sẽ làm sục sôi sức mạnh, đám người này nghe được Hoàng Chí Thành treo thưởng, trong nháy mắt như được tiêm máu và hùng hổ xông về phía Triệu Phong.
“Đánh chết anh ta!”
“Để tối lên trước!”
Hàng trăm người giống như phát điên, múa may gậy gộc trong tay, toàn bộ đều nhằm vào Triệu Phong.
Bọn họ mặc kệ Triệu Phong có phải cao thủ hay không, trước mắt cho dù có là thần tiên cũng không ngăn nỗi quyết tâm giành lấy 100 nghìn tệ của họ! Trong giây lát, Triệu Phong đột nhiên bước một bước, mặt đất dường như trở nên chấn động! Bất chợt, Triệu Phong nhanh chóng vọt về phía đám người.
Không ngờ còn dám một mình xông tới, không đánh chết anh thì đảm người này