Sau khi biết được mục đích của Triệu Phong, sắc mặt hai người đồng thời khiếp sợ, Vi Thanh Vân thậm chí sợ tới nỗi suýt chút nữa ngã từ trên ghế xuống.
Tuy rằng Vị Thanh Phong cũng bất ngờ nhưng vẫn cố gắng khiến bản thân bình tĩnh.
"Anh Triệu Phong, anh đừng nói đùa, tập đoàn Vi Thị chính là tổ nghiệp của nhà tôi, sao có thể để tập đoàn Phi Vũ thu mua chứ, nếu vậy thì sao Vị Thanh Vẫn tôi có thể ăn nói được với tổ tiên đây!" Vị Thanh Vân nói.
Đối với câu trả lời này, Triệu Phong cũng không có gì bất ngờ.
Triệu Phong khẽ mỉm cười, lấy ra bản kế hoạch.
"Đừng từ chối vội, nhìn cái này xem đã!”
Triệu Phong nói.
Bởi vì trong bản kế hoạch này, Triệu Phong chỉ in có một bản để hai người họ cùng xem.
Sau khi đơn giản xem qua bản kế hoạch, Vị Thanh Vân và Vị Thanh Phong đều khiếp sợ không nói nên lời.
Bởi vì Triệu Phong đưa ra một điều kiện khiến họ không cách nào từ chối được, chính là giúp nhà họ Vị hợp nhất các tài nguyên hiện có, tất cả nguyên vật liệu sẽ do tập đoàn Vi Thị toàn quyền xử lý.
Chuyện này nghĩa là tập đoàn Vi Thị có thể trở thành một con rồng thật sự, giá cả sản phẩm cũng sẽ tăng cao, nói như vậy thì không tới mấy năm tập đoàn Vị Thị sẽ trở thành doanh nghiệp đứng đầu Giang Nam, thậm chí là đứng đầu cả Hoa Hạt Như vậy thì lợi ích với hai người thật sự quá lớn, cho dù là Vị Thanh Vân không hiểu nhiều về kinh doanh cũng cảm thấy điều kiện này không thể nào mà từ chối nối.
“Anh!
anh Triệu Phong, anh thật sự.
.
"
Vị Thanh Vân lập bắp nói không nên lời.
Triệu Phong hơi mỉm cười nói: “Sao hả? Anh nghi ngờ năng lực của tập đoàn Phi Vũ, hay là nghi ngờ tôi?" “Không dám không dám.
.
"
Vị Thanh Vân vội vàng giải thích, nói chỉ là do quả bất ngờ khiến anh ta không dễ dàng chấp nhận được.
Mà đúng lúc này, Vị Thanh Phong đột nhiên lại buông hợp đồng trong tay xuống, nhìn Triệu Phong nói: "Anh Triệu Phong, có thể nói nguyên nhân vì sao không? Theo tôi được biết, anh làm như vậy không hề có lợi gì cho tập đoàn Phi Vũ cả, ngược lại còn hao tổn tiền tài và nhân lực!”
Nghe được em trai nói vậy, Vị Thanh Phong lập tức có chút không vui nói: “Vị Thanh Phong, cậu là chủ tịch hay tôi là chủ tịch đây, chuyện này không có chỗ cho cậu chõ mõm vào, anh Triệu Phong sao có thể là loại người như vậy được!”
Rất rõ ràng, Vị Thanh Vân vô cùng vừa lòng với kế hoạch thu mua này, bởi vì như vậy, Vị Thanh Vân hoàn toàn có thể dựa vào tài nguyên mà tập đoàn Phi Vũ cung cấp mà yên ổn trên vị trí ông chủ nhà họ Vi, thậm chí còn có thể tiến lên một bước tiến mới! Vị Thanh Phong nghe vậy, trong lòng vô cùng tức giận, nhưng lại không biết nên phản bác thế nào, bởi vì hiện giờ Vị Thanh Vân mới là chủ nhà họ Vì, còn anh ta cùng lắm chỉ là một phó tổng giám đốc mà thôi, mấy năm nay vẫn luôn bị Vi Thanh Vân chèn ép, Vị Thanh Phong cũng đã quen rồi, Triệu Phong lúc này cảm thấy hai anh em bất hòa, trong lòng không khỏi kinh ngạc, bởi vì nhìn dáng vẻ Vị Thanh phong có lẽ không thể làm được chuyện lớn gi.
Nhà họ Vi có thể có thể đạt được thành tựu ổn định như hôm nay, dựa theo tính cách của Vị Thanh Vân thì có lẽ không có khả năng, còn Vị Thanh Phong, hành xử bình tĩnh, quyết đoán, rất phù hợp với phong cách làm việc của tập đoàn Vi Thị.
"Tổng giám đốc Vì, chuyện này tôi có thể giải thích một chút, bởi vì mục đích của tôi không phải là tập đoàn Vi Thị mà thử tôi muốn là khống chế toàn bộ kinh tế của Giang Nam!" Triệu Phong nói.
Nghe được lời này, hai người họ không khỏi cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, dã tâm của Triệu Phong thật sự quá lớn, phải biết rằng có thể nắm giữ vận mệnh kinh tế của cả một thành phố không phải chỉ cần có tiền là làm được, sau lưng phải có vô số tài nguyên cùng với lực lượng sản xuất hùng hậu mới có thể làm được! “Hay lắm hay lắm!
Dã tâm của anh Triệu Phong thật khiến cho Vị Thanh Vân tôi đây bội phục, kế hoạch thu mua này do tôi làm chủ, chúng ta có thể kỷ hợp đồng bất cứ lúc nào!”
Vị Thanh Vân có chút sốt ruột nói.
Vị Thanh Phong lúc này lại chen vào nói: "Tổng giám đốc Vi, chuyện này rất quan trọng, tôi cảm thấy hay là thương lượng với hội đồng quản trị một chút, đây là trách nhiệm của chúng