“Lên xe.
”
Người thanh niên lạnh lùng nói.
“Anh cũng đừng làm bậy, bây giờ rõ ràng là ban ngày, tôi cũng không tin là anh dám giết tôi! "
Không đợi Tề Tân nói hết anh ta liền cảm giác con dao trên cổ anh ta rõ ràng cửa vào sâu hơn, Lúc này Tế Tân bị hoảng sợ rồi, chỉ cần đối phương dùng sức một chút thôi mạng của anh ta cũng không giữ được nữa rồi.
“Đừng!
đừng.
Tôi lên xe, đừng giết tôi.
”
Tế Tân sợ hãi nói, Sau khi lên xe, hai người thanh niên ngồi ở phía sau, con dao lại đặt trên tay Tế Tân và trên lưng người phụ nữ, “Lái xe, đi Tây giao, dám giở trò thì hai người cử chờ chết đi.
"
Người thanh niên lạnh lùng nói.
“Được, được được được, tôi nghe theo các anh hết, đừng giết tôi! "
Tế Tân run rẩy nói.
Xe chạy về hưởng Kinh Đô Tây giao, tuy là ban ngày nhưng trong vòng mấy km đều không có người ở.
Giờ phút này Tế Tân bị dọa sắp đái ra quần rồi.
Sắc mặt của người phụ nữ kia cũng đã tái mét, trong lòng sợ hãi tới cực điểm rồi.
“Dừng xe" Tới một nơi hoang vu, vắng vẻ người thanh niên kia nói.
Đạp phanh xe, sau khi dừng xe lại, tề tân nói: "Đại ca, anh muốn cái gì tôi đều cho anh, tiền tôi có, phụ nữ anh thích cũng có thể mang đi.
Nghe anh ta nói như thế tuy rằng người phụ nữ đã sợ tới mức hồn phi phách tản nhưng không thể ngăn cản cô ta phẫn nộ với hành vi của Tề Tân.
“Tề Tân, anh đang nói cái gì vậy hả, anh có phải là đàn ông hay không, dù thể nào tôi cũng ở cùng một chỗ với anh.
”
Người phụ nữ hét lên.
“Người ta có thể coi trọng cô là vinh hạnh của cô đó, còn có cái gì tốt hơn chứ.
"
Tề Tân vì bảo toàn tính mạng nên chẳng thèm quan tâm đến mặt mũi nữa.
”
“Nói nhảm ít thôi, xuống xe.
Nghe người thanh niên ra lệnh Tế Tân cùng người phụ nữ nhanh chóng bước xuống xe.
Giờ phút này Tế Tân đã sợ tới mức đầu cũng không dám ngẩng lên sợ mình nhìn thấy mặt của người thanh niên mà đưa tới họa sát thân.
“Hai người quỳ xuống cho tôi.
”
Một thanh niên trong đó nghịch con dao găm trên tay và nói một cách thản nhiên.
Tế Tân không hề có cốt khí quỳ rạp xuống đất, người phụ nữ kia cũng giống như thế.
“Hai người đúng là không biết sợ chết mà, dám theo dõi cậu chủ, cô chủ nhà chúng tôi, nói đi muốn chết như thế nào? Người thanh niên nở nụ cười lạnh lùng nói.
Nghe nói như thể Tế Tân và người phụ nữ đều sửng sốt.
Cậu chủ và cô chủ.
“Đại ca, chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm thôi, cầu xin anh buông tha cho tôi, anh đi báo cáo với cậu chủ và cô chủ của anh, anh muốn bao nhiêu tiên tôi cũng cho Tề Tận mở miệng cầu xin tha thứ.
Vị bảo vệ tính mạng anh ta có thể đem bạn gái ra làm lá chân, lúc này làm sao có thể quan tâm đến tiền bạc nữa.
"Tiên? Anh có biết cậu chủ và cô chủ nhà chúng tôi có thân phận gì không, có thể coi trọng một chút tiên của anh hay sao?”
Người thanh niên cười lạnh noi.
“Xin hỏi cậu chủ và cô chủ nhà anh là người của gia tộc lớn nào, chỉ cần hôm nay anh cho tôi một con đường sống tốt nhất định sẽ đến tận nhà giải thích.
"
Vẻ mặt Tê Tân bối rối nói.
“Người nắm quyền tư bản Thiên Mạc Mộc Hồng Diệp, có biết không?”
Người thanh niên lạnh lùng nói.
Người nắm quyền tư bản Thiên Mạc
- Mộc Hồng Diệp! Người phụ nữ xinh đẹp đỏ thế nhưng lại chính là Mộc Hồng Diệp Lúc này Tế Tân đã sợ tới mức trợn mắt há mồm, phải biết rằng với thân phận của Mộc Hồng Diệp có cho anh ta một trăm lá gan anh ta cũng không dám tìm người theo dõi trả thù.
Tề Tân chỉ có thể dập đầu không ngừng, liên tục cầu xin tha thứ, nhân vật như vậy muốn giết anh ta quả thực còn dễ hơn bóp chết một con kiến.
Mà lúc này người phụ nữ kia cũng vô cùng sợ hãi, tuy rằng không phải người trong giới kinh doanh như danh tiếng của người nắm quyền tư bản Thiên Mạc cô ta cũng đã sớm nghe thấy.
Người phụ nữ quỳ trên mặt đất gào khóc van xin nói: “Cầu xin anh, tha cho tỏi một con đường sống.
"
Hai người cầu xin tha thứ cũng không đổi lấy được sự đồng tình của hai người thanh niên, bởi vì lúc bọn họ dám tìm người trả thù thì kết cục của bọn họ đã được định sẵn rồi.
Hai người cầm con dao nên chuẩn bị tiền Tề Tân và người phụ nữ một đoạn đường.
Chuẩn bị hành động thì điện thoại của một thanh niên trong đó vang lên.
Có tin nhắn của Triệu Phong gửi đến.
"Phế bỏ tay chân, miền đi gây chuyện thị phi.
”
Sau khi nhìn thấy tin nhắn hai người họ liền thu tay lại, nói với hai người Tề Tân: "Xem ra các người cũng tốt số đấy, cậu chủ chỉ phế bỏ tay chân các