Vẻ mặt Phùng Hồng ngượng nghịu, nhưng vẫn là đúng giờ chuyển tiền cho Chó Điền, tuy rằng đau lòng không ngớt, nhưng chỉ cần có thể bảo đảm địa vị.
của mình ở công ty, tương lai 1 triệu tệ này cô ta tin có thể từ người Lý Kim Huân quay trở về.
Thấy tiền được chuyển đến, Chó Điên cười đắc ý, liền cầm lấy quần áo rời khỏi khách sạn.
Chó Điên là cấp dưới của Kim Nam, hôm đó đi cứu Vinh Y cũng ở đó, đương nhiên biết Triệu Phong là ông chủ của tập đoàn Phi Vũ.
Giờ đây, Phùng Hồng để cho Chó Điên đối phó với giám đốc tập đoàn Phi Vũ, Chó Điên đương nhiên muốn nói cho Kim Nam.
Quán bar Golden Wall.
Sau khi Kim Nam biết được tình hình, cũng không muốn đoản Phùng Hồng này rốt cuộc vì cái gì làm như vậy, trước tiên đem sự tình nói cho Triệu Phong.
"Anh Kim tiền này phải làm sao? Chó Điên nói với Kim Nam Kim Nam cười nhẹ, vung bàn tay lên, nói: "Không ngờ tên nhóc cậu có tài kiếm tiền nha, tiền này cậu giữ lấy đi! Nhưng con đàn bà kia dám có ác ý với tập đoàn Phi Vũ, cậu cũng không nên nhân từ nương tay! Chó Điên liên tục đáp lại: "Anh Kim anh yên tâm, người đàn bà kia chỉ là để tôi ngăn cản Thượng Bân đi đến Dược phẩm Kim Huân, những cái khác có ta chưa nói! Đối với tập đoàn Phi Vũ tôi đoán chừng cô ta cũng không dám! Ngày hôm sau, Vương Nhất Nhiên sớm đã đi đến công ty, mà không ngờ hơn nữa, Phùng Hồng cũng đến công ty sớm hơn.
"Vương Nhất Nhiên, cô nói xem hôm nay nếu như Thượng Bân không đến công ty, cô nghĩ xem ông chủ sẽ xử lý cô như thế nào?" Phùng Hồng mỉa mai nói.
"Cô vẫn nên thu lại ảo tưởng của cô đi, Thượng Bận chút nữa sẽ đến!" Vương Nhất Nhiên nói.
Phùng Hồng cười khinh thường, cũng không nói gì thêm, chỉ chờ chút nữa Thượng Bân không đến, sẽ cho Vương Nhất Nhiên đẹp mặt.
Quay trở lại vị trí làm việc của mình, Phùng Hồng còn lấy gương ra, ở đó trang điểm.
Không qua bao lâu, Lý Kim Huân đã đến công ty.
Lúc này đã đến của công ty, Lý Kim Huân liền la lớn: "Phùng Hồng đâu! Có đến không!" Phùng Hồng không biết xảy ra chuyện gì làm cho Lý Kim Huân gấp gáp như vậy, nhưng vẫn vội vàng đứng lên.
"Ông chủ, tôi đến đây!" Lúc này Lý Kim Huân về mặt phẫn nộ bước đến trước mặt Phùng Hồng, trong ánh mắt còn mang theo một tia sát ý mãnh liệt.
"Ông chủ, có chuyện gì cần dặn dò sao?" Phùng Hồng khó hiểu nói với ông chủ.
Bop! Lý Kim Huân tát một cái mạnh vào mặt Phùng Hồng.
Phùng Hồng ngơ ngác! Cô ta ôm mặt, bộ dáng không biết vì sao, hốc mắt ướt lệ, vẻ mặt cực kỳ ủy khuất nói: "Ông chủ, sao ông lại đánh tôi? Tôi cũng không có chọc giận gì ông!
Lý Kim Huấn hừ lạnh một tiếng.
Lấy ra một tệp tin ghi âm trong điện thoại, ném lên bàn công tác của Phùng Hồng Nội dung đoạn ghi âm này, đúng là đoạn hội thoại ngày hôm qua của cô cùng Chó Điên ở khách sạn.
Lời nói thể hiện rõ ràng rằng có yêu cầu Chó Điên ngăn cản Thượng Bân đến công ty.
Mà đoạn ghi âm này còn là Thượng Bân gửi cho Lý Kim Huân! Giờ phút này Lý Kim Huân vô cùng phẫn nộ, không dễ gì nghênh đón cơ hội tốt, không ngờ Phùng Hồng ở sau lưng lại thời cơ hội phá hỏng! "Phùng Hồng à, lá gan có cũng lớn nhỉ!" "Ông chủ, chuyện này ông nghe tôi giải thích, không phải như thế!
Phùng Hồng hết đường chối cãi, thầm nghĩ sẽ đem chuyện này đổ lên người Chó Điên, nhưng nội dung trong điện thoại lại rất rõ ràng, căn bản không cho cô ta lý do để chối cãi.
Khuôn mặt Lý Kim Huấn lạnh lùng nhìn Phùng Hồng, lạnh giọng nói: "Phùng Hồng! Cô vì lợi ích của bản thân, lại dám làm ra chuyện tổn hại đến công ty Còn dám tìm người đi đối phó Thượng Bân, Vương Nhất Nhiên lao lực trăm nghìn đắng cay mới có thể làm cho Thượng Bân đến công ty chúng là bản chuyện hợp tác, còn cô, vậy mà nghĩ muốn phá hỏng cơ hội này, còn tốn tiền tìm người, có thật sự rất hao tâm tổn trí nha!" "Ông chủ, tôi xin lỗi, tôi chỉ là nhất thời hồ đồ mới làm ra chuyện này, xin ông!
xin ông tha thứ cho tôi một lần, chỉ một lần thôi được không! "
Phùng Hồng hoảng hốt cầu xin Lý Kim Huân tha thứ.
Tuy rằng Lý Kim Huân và Phùng Hồng bên dưới có chút vụng trộm bất chính, nhưng ông ta cũng không ngốc, có tiền mới có thể có nhiều phụ nữ hơn, ông không thể đem tiền đồ